Vô Tận Đan Điền

chương 197: ma y nhân

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Liễu Uyên hưng phấn cười to.

- Tuy là nói như vậy, nhưng không biết trên người hắn có chí tôn phù lục hay không. Như vậy đi, con đi theo cha, chúng ta đi tìm người kia!

Nghĩ một chút, Liễu Thành Trạch đột nhiên sực nhớ điều gì, đứng lên nói.

- Tìm người kia? Không sai! Dù hắn có chí tôn phù lục lại có ích lợi gì, chỉ cần tìm được người kia, nói thế nào hắn cũng phải chết!

Nghe được lời nói của phụ thân, ánh mắt Liễu Uyên sáng lên, cao hứng suýt nữa nhảy dựng tại chỗ.

Mặc dù chí tôn phù lục thật lợi hại, nhưng đối với người kia mà nói không đáng kể chút nào, phụ thân chế thuốc cho hắn vừa vặn thiếu thốn Thạch Hóa Nhục Lựu, chỉ cần nói cho hắn động tâm, muốn đánh chết tiểu tử kia cũng dễ như trở bàn tay.

- Được, chờ một lát đi tới trước mặt người nọ, ngàn vạn lần không được nói lung tung, một khi chọc giận hắn, không ai cứu được con!

Sắc mặt Liễu Thành Trạch ngưng trọng dặn dò.

- Yên tâm đi phụ thân, tuy con lỗ mãng nhưng cũng biết quan hệ lợi hại, nhất định sẽ cẩn thận.

Liễu Uyên cúi đầu nói.

- Biết thì tốt rồi, đi thôi!

Thấy con trai hiểu rõ, Liễu Thành Trạch lộ vẻ tán thưởng, gật đầu đi thẳng về phía trước.

Hai cha con đi ra phủ đệ, cưỡi ngựa nhanh chóng chạy ra ngoài thành, chưa đầy một giờ đã chạy tới sau núi.

Đó là một nơi hẻo lánh, thanh âm tiếng nước chảy róc rách xào xạc, các loại chim chóc hót vang, u tĩnh thanh nhã, bên cạnh suối nước có một gian nhà tranh ẩn hiện sau tàng cây xa xa.

- Tế Bắc thành Liễu Thành Trạch bái kiến đại nhân!

Khi khoảng cách của hai người còn cách gian nhà tranh khoảng một dặm, liền nhảy xuống ngựa đi tới, khom người cung kính hô.

- Ngươi đã luyện chế xong đan dược rồi?

Một thanh âm truyền ra.

Thanh âm mang theo cỗ ngạo ý giống như tuyệt thế bảo kiếm giấu tài, một khi ra khỏi vỏ sẽ mang theo lực lượng khiếp sợ thế nhân.

- Lần này ta tới đây là vì muốn nói chuyện này cho đại nhân, trong đan dược mà ngươi cần có một loại dược liệu chủ yếu cần sử dụng, loại dược liệu kia phi thường khó được, tìm nhiều ngày mới có tin tức, chẳng qua…

Liễu Thành Trạch nói tới đây chợt dừng lại.

- Chẳng qua cái gì?

Thanh âm kia trầm thấp xuống.

- Là như vậy, hôm nay trong đan hội tìm được loại dược liệu kia, nhưng bị một thiếu niên có thân phận mua đi rồi, ta hao hết vất vả nhưng không thuyết phục được hắn nhường lại…

Liễu Thành Trạch ấp úng nói.

- Rốt cục là sao, nói chi tiết rõ ràng, ta không thích ngập ngừng ấp úng!

Thanh âm kia hừ lạnh nói.

- Dạ!

Liễu Thành Trạch thoáng do dự, nói:

- Là như vậy, ta muốn mua lại của hắn, đã trả giá rất lớn, dùng Đại Dương đan, Tử Hoàn đan cùng Kim Cương Lưu Ly đan trao đổi với hắn, ai ngờ hắn chẳng những không đổi, ngược lại còn đánh con ta bị thương…hai cha con chúng ta không phải đối thủ, đành phải từ bỏ!

- Các ngươi không nói với hắn là ta cần dùng dược liệu kia sao?

Thanh âm nói.

- Còn chưa kịp nói xong thì hắn động thủ…hắn nói nếu ngươi muốn dược liệu kia thì đi tìm hắn. Hơn nữa hắn còn nói lời rất khó nghe, còn nói là mua danh cầu lợi, hư danh nói chơi, một quyền có thể đánh chết một đống…

Vẻ mặt Liễu Thành Trạch sợ hãi nói.

- Cái gì? Ta mua danh cầu lợi? Hư danh nói chơi?

Oanh!

Cửa nhà tranh bị khí lãng nổ tung, một thân ảnh cao gầy bước nhanh ra ngoài.

Người này mặc bộ ma y, thoạt nhìn không lớn, chỉ hơn ba mươi, nhưng đôi mắt như điện mang, thường bắn ra ánh sáng lạnh làm lòng người run sợ.

- Dạ…

- Dạ sao? Hừ, có phải ngươi đắc tội người nào, tính toán ta thay ngươi xuất đầu?

Ma Y nhân cũng không tin lời nói của Liễu Thành Trạch, mà hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo như nhìn thấu linh hồn của đối phương.

- Ta…ta không dám!

Liễu Thành Trạch tuôn mồ hôi lạnh.

- Không dám? Tâm tính của ngươi ta đã sớm biết, mượn dùng tay ngươi luyện đan chẳng qua bởi vì thuật luyện đan của ngươi cao minh mà thôi. Ta mặc kệ ngươi cùng người kia có thù hận hay không, ta hỏi ngươi một lần, trên người hắn rốt cục có loại dược liệu kia thật hay không?

Ánh mắt Ma Y nhân lạnh lùng hỏi.

- Có, loại dược liệu kia tên Thạch Hóa Nhục Lựu, là một loại dược liệu đặc thù do quáng thạch sản sinh…

Liễu Thành Trạch vội vàng nói.

- Có là tốt rồi, nói cho ta biết hình dạng của hắn cùng việc hắn đang ở đâu!

Ma Y nhân thản nhiên nói.

- Dạ, hắn tên Nhiếp Vân…

Liễu Thành Trạch vội vàng chỉ dẫn tường tận một lần.

- Nhiếp Vân? Được, ngươi chờ tin tức đi, ta sẽ đem Thạch Hóa Nhục Lựu mang về!

Ma Y nhân nói xong, sưu một tiếng biến mất, tốc độ cực nhanh giống như chưa từng xuất hiện qua bao giờ.

- Đi rồi?

Nhìn quanh thấy Ma Y nhân đã đi, Liễu Thành Trạch đứng không vững, phác thông một tiếng ngồi bệch xuống đất, lúc này mới phát hiện toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh.

- Uy lực của Xuyên Sơn Thế không kém, nhưng ta luôn cảm thấy mặt trên hẳn còn thêm một tầng, có thể siêu việt…

Nhẹ nhàng lướt nhanh trong núi rừng, trong tay Nhiếp Vân cầm Huyền Ngọc kiếm chậm rãi huy lên, đang tìm cơ hội đột phá.

Nhưng loại công kích cao hơn rốt cục là gì, thật giống như trong đầu còn cách một tầng màng, biết rõ là có nhưng không va chạm tới.

- Bỏ đi, hiện tại không nghĩ ra được, có lẽ khi linh cảm tới trực tiếp liền lĩnh ngộ.

Nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra, Nhiếp Vân bất đắc dĩ lắc đầu, lại đeo kiếm ra sau lưng đi thẳng về phía trước.

Lần này đi một chuyến Tế Bắc thành có thu hoạch, chẳng những lấy được Tử Hoa Ngọc Ấn, còn lấy được bảo bối của phủ thành chủ, xem như giá trị xa xỉ.

Tuy bảo bối không có giá trị lớn với bản thân, nhưng với người nhà lại trợ giúp không nhỏ.

- Đáng tiếc không có bảo bối luyện thể, nếu không tốc độ luyện thể sẽ nhanh hơn không ít!

Nhiếp Vân thở dài.

Rèn luyện thân thể chính là quá trình không ngừng siêu việt cực hạn, may mắn hiện tại hắn là trị liệu sư, một khi thân thể không chịu nổi có thể dùng trị liệu khí khôi phục, sau đó rèn luyện lại khôi phục…cứ lặp đi lặp lại như vậy, đã làm cho tốc độ tu luyện Linh Tê luyện thể quyết nhanh hơn kiếp trước gấp mười lần.

Cho dù tốc độ đã nhanh như vậy, nhưng muốn đạt tới tầng thứ ba đại thành không dùng một hai năm là không thể nào.

Vô luận là tu luyện thế nào, đều là càng về phía sau sẽ càng khó khăn. Bằng không ở kiếp trước hắn cũng không cần dùng tới ba trăm năm mới đạt tới đan điền huyệt khiếu cảnh đỉnh.

Nói tới bảo bối luyện thể, tỷ như Diễm Hỏa, Nhất Nguyên Hàn Băng, Nguyên Tinh Khí…nhưng mấy thứ đó thập phần trân quý, đừng nói Tế Bắc thành không có, thậm chí ở Thần Phong thành có tìm được hay không vẫn khó nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio