Vô Tận Đan Điền

chương 1787: chúa cứu thế (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Cho dù thắng không nổi cũng phải chiến, chết cũng vô hối!

- Đúng vậy, chết cũng vô hối!

Mọi người đồng loạt quát.

- Rất tốt!

Thấy thái độ của mọi người, Đạm Đài Mạc Vân đứng lên.

- Đã như vậy, chúng ta lập tức triệu tập tất cả cường giả của thập đại gia tộc lại, bố thành đại trận...

Ầm ầm!

Hắn lời còn chưa nói hết, đột nhiên hai thân ảnh giao chiến từ đằng xa lao đến, nắm đấm đụng một cái, Cửu Tiêu Cung không ngừng run rẩy.

- Đó là ai? Rõ ràng chiến đấu đánh đến nơi này?

- Thật mạnh, tùy tiện động một cái thiên địa nghiền nát, cái gì cũng ngăn ngăn không được, cái này... Tiên Quân cũng không có mạnh như vậy a!

Chứng kiến hai người chiến đấu, tất cả mọi người sững sờ, ánh mắt lộ ra vẻ khó tin.

- Là Nhiếp Vân!

Đột nhiên một gia chủ nhận ra bóng người trong chiến đấu, lên tiếng rống to.

- Nhiếp Vân? A... Một người khác là… là Tu La Vương!

Nương theo Nhiếp Vân được nhận ra, đối tượng giao thủ với hắn cũng bị nhận ra được, toàn bộ cường giả ở Cửu Tiêu Cung há miệng, con mắt sắp lồi ra, giật mình nói không ra lời.

Nhiếp Vân đang cùng Tu La Vương chiến đấu? Hơn nữa đánh cho hừng hực khí thế? Cái này... Đến cùng chuyện gì xảy ra?

Tu La Vương cường đại, đã gieo ở trong lòng mỗi người, đoạn thời gian trước Nhiếp Vân ngay cả Tiên Quân cũng không có đạt tới, mặc dù có chút kỳ ngộ, dù sao thực lực có hạn, làm sao có thể chiến đấu với Tu La Vương?

- Bất kể nói thế nào, Nhiếp Vân là Nhân loại, chúng ta phải trợ giúp hắn đối kháng Tu La Vương, mọi người chuẩn bị xong chưa? Bày trận!

Ngắn ngủi giật mình, Đạm Đài Mạc Vân đứng dậy, chiến ý thiêu đốt.

Tuy trước kia có mâu thuẫn với Nhiếp Vân, nhưng đó là dựa theo Tu Du Tẩu bàn giao, tiến hành tôi luyện thiếu niên này, cả hai bản thân không có đại thù, hơn nữa hôm nay thời điểm sống còn, mặc dù có cừu oán cũng có thể tạm thời để ở một bên.

Đạm Đài Mạc Vân phân phó một tiếng, kết quả lại phát hiện tất cả mọi người lẳng lặng đứng ở nguyên chỗ, vẫn không nhúc nhích.

- Như thế nào? Các ngươi mới vừa nói xong, nhưng chính thức gặp được Tu La Vương liền không dám chiến đấu sao?

Sắc mặt trầm xuống, trong nội tâm Đạm Đài Mạc Vân sinh ra ngọn lửa vô danh.

Đám người kia mới vừa rồi còn lời thề son sắt cùng Tu La Vương dốc sức liều mạng, nhưng bây giờ mỗi người lại không nhúc nhích, không khỏi hơi quá đáng a!

- Không phải... Đạm Đài Mạc Vân đại nhân, giống như, giống như Nhiếp Vân đại nhân không có hại chịu thiệt, có hại chịu thiệt là Tu La Vương a...

Hắn vừa dứt lời, một thanh âm yếu ớt đáp lại.

- Cái gì? Có hại chịu thiệt là Tu La Vương?

Đạm Đài Mạc Vân lại càng hoảng sợ.

Cùng Tu La Vương chiến đấu, mặc dù Long Hoàng năm đó cũng chiếm không đến thượng phong, bởi vậy chứng kiến hai người chiến đấu, ý thức chủ quan cho rằng Nhiếp Vân là kẻ yếu, bị đuổi đánh, lúc này nhìn kỹ lại, quả nhiên không phải như vậy.

Nhiếp Vân vốn ngay cả hắn cũng không bằng, uy phong lẫm lẫm, mỗi một quyền đều làm Tu La Vương không cách nào ngăn cản, liên tiếp lui về phía sau.

Hai người giao chiến phần lớn thời gian là Tu La Vương lui về phía sau tránh né, đích thật là Nhiếp Vân chiếm được thượng phong.

- Nhiếp Vân đánh, Tu La Vương đào tẩu... Ta không nhìn lầm a...

Dùng sức văn vê tròng mắt, Đạm Đài Mạc Vân cảm thấy Thiên Lôi trận trận, sắp muốn điên rồi.

Đuổi theo Tu La Vương đánh, đây chính là sự tình vô số Kỷ Nguyên chưa từng có người nào làm được, hắn làm sao làm được?

Ầm ầm!

Hắn đang giật mình, Nhiếp Vân cùng Tu La Vương giao chiến đã xé rách không gian, thẳng tắp bay đi xa xa, rất nhanh biến mất ở trước mặt.

- Mạc Vân tiền bối, chúng ta làm sao bây giờ?

Hai đại cao thủ giao chiến ly khai Cửu Tiêu Cung rất lâu, một lát sau có gia chủ nhỏ giọng hỏi.

- Nhiếp Vân rõ ràng đuổi theo Tu La Vương đánh... Đây chính là tiêu chí Nhân đạo trung hưng, xem ra chúng ta chiến thắng ở trong tầm tay, đi, truy đi xem một chút!

Hai mắt Đạm Đài Mạc Vân thả ra tinh quang, cười ha ha, dưới chân di chuyển, thẳng tắp bay về phía hai người vừa biến mất.

- Chúng ta cũng đi xem...

Những người khác cũng ý thức được điểm ấy, cả đám mặt mày hớn hở, theo sát đuổi theo.

Trước kia Tu La Vương xuất hiện, mỗi người cảm thấy bất an, không có bất kỳ biện pháp nào, hiện tại rõ ràng có người có thể đuổi theo hắn đánh, phần ủng hộ này thật sự quá lớn!

.............................................

Phật giới, Linh Sơn.

Thích Già Phật tổ khoanh chân ngồi trên toà sen cao lớn, nhìn thoáng qua rất nhiều Phật tổ ở phía trước.

- Tu La Vương đi Hồn Thiên thế giới, một khi để cho hắn luyện hóa Ám Ma chi tâm, mặc dù ta cũng ngăn không được, đến lúc đó nhất định sẽ rong ruổi cửu thiên thập địa, đồ sát diệt thế! Hắn trộm đi Bồ Đề Thụ của chúng ta, đã gieo xuống nhân quả, nếu Phật giới chúng ta nhường nhịn, cuối cùng nhất định khó thành chính quả, chư vị, thời khắc quyết chiến sắp đến rồi, lần trước Phật giới chúng ta không tham dự chiến đấu, là vì bố trí Phật giới, củng cố Phật giới, lần này, quyết không thể lùi bước!

- A Di Đà Phật, có thể cứu chúng sinh, trăm chết vô hối!

- Chúng ta tu Phật, là vì phổ độ chúng sinh, chúng sinh ở trước mắt tử vong mà không cứu, cho dù thành tựu chính quả lại có tác dụng gì?

- Phật tổ yên tâm, vì sinh linh của Thiên Địa lục đạo, trăm chết vô hối!

Rất nhiều Phật tổ khoanh chân ngồi ở đài sen, cả đám thần thái nghiêm túc và trang trọng, trong ánh mắt mang theo kiên định.

Tuy lần trước Phật giới không có tham gia đối kháng Tu La Vương, nhưng không có nghĩa là bọn hắn sợ chết, ngược lại bọn hắn vì mục tiêu cam tâm chịu nhục, không tiếc bị người thóa mạ chửi bới.

- Rất tốt, bây giờ chúng ta bắt đầu bố trí, đến lúc đó ta sẽ đích thân hấp dẫn Tu La Vương đến đây, chư vị có thể cùng ta chung một chỗ hóa thân Phật giới, phong ấn hắn?

Thích Già Phật tổ thoả mãn gật đầu.

- Nguyện đi theo ngã Phật!

Chúng Phật tổ gật đầu.

- Không tốt rồi, Phật tổ...

Thấy sĩ khí cổ động không sai biệt lắm, Thích Già Phật tổ đang định nói tiếp, đột nhiên một Phật Đà mặt mũi tràn đầy sốt ruột bay tới.

- Chuyện gì bối rối như thế? Tu Phật chủ trương nội tâm, hỉ nộ không lộ, bối rối như thế làm sao thành Phật?

Thích Già Phật tổ nhướng mày.

- Là ta sai rồi!

Người đến vội cúi đầu.

Công pháp Phật môn chú ý nội tâm vững vàng, an ổn như Thái Sơn, vội vàng hấp tấp khó thành chính quả.

- Chuyện gì, nói đi!

Thấy hắn nhận thức, sắc mặt của Thích Già Phật tổ mới khá hơn một chút hỏi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio