Vô Tận Đan Điền

chương 1790: lại để cho hắn phục sinh! (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ầm ầm!

Bọn người Tu Du Tẩu dần dần khôi phục, Nhiếp Vân thì càng ngày càng suy yếu, sắc mặt trở nên tái nhợt đến cực điểm, thân thể lung lay sắp đổ, tùy thời té trên mặt đất

Loại phương thức quán thâu này, không hề giống Tiểu Long truyền thụ cho Nhiếp Vân huyết mạch cộng minh, chẳng những đối với thân thể có tổn thương thật lớn, đối với người quán thâu cũng có tổn thương rất lớn.

Tuy có thể lần nữa truyền lực lượng trở về, lại không thể khôi phục đỉnh phong, thế tất rớt cấp.

Nói cách khác, Tu Du Tẩu vốn là nửa bước Xích Thiên cảnh, bởi vì lần này quán thâu lực lượng, rất có thể rớt xuống Tiên Quân đỉnh phong, hoặc là Tiên Quân hậu kỳ.

Hơn nữa, không chỉ như thế, thụ thể tiếp nhận lực lượng rất thống khổ, mất đi lực lượng càng thống khổ, vốn là có được thực lực cực cao, lúc này phóng xuất ra, cứ thế rớt cấp, hơi không cẩn thận thân thể sẽ sụp đổ.

Nhưng nếu như không phóng thích lực lượng trả lại, người quán thâu chẳng những sẽ chết, thụ thể cũng có thể sẽ bởi vì rất nhiều lực lượng xung đột, cuối cùng bạo thể mà vong.

Nói ngắn lại, loại phương thức này cực kỳ nguy hiểm, nếu như không phải Nhiếp Vân có được thiên phú thứ nhất, có tiềm lực vô cùng, đổi lại bất luận ai chỉ sợ đều không chịu nổi, ở trong quá trình quán thâu liền chết rồi!

Chính bởi vì như thế, tuy sớm đã biết rõ phương pháp này, nhưng Tu Du Tẩu một mực không tìm được người thích hợp, liền không có khả năng tạo ra được cường giả Xích Thiên cảnh.

- Nhiếp Vân...

Lực lượng chậm rãi chảy vào thân hình, Đạm Đài Lăng Nguyệt một lần nữa khôi phục khí lực, lúc này mới nhìn về phía hắn, khuôn mặt biến đổi.

Lúc này toàn thân Nhiếp Vân đen thui, giống như cương thi, hô hấp như có như không, giống như tùy thời có thể chết đi.

- Đây là kết quả lực lượng quán thâu tiêu hao, ta cũng không có biện pháp nào khác...

Tu Du Tẩu thở dài lắc đầu.

- Tại sao có thể như vậy? Sao trước đó ngài không nói?

Đạm Đài Lăng Nguyệt nhịn không được có chút tức giận.

Sớm biết nguy hiểm như vậy, liền không cho hắn tiến hành quán thâu lực lượng rồi.

- Ngươi rất hiểu rõ Nhiếp Vân, cho dù Tu Du Tẩu nói, có thể ngăn cản hắn tiếp nhận lực lượng sao? Hơn nữa còn là loại tình huống lúc ấy?

Nhan Chi đứng dậy đánh gãy lời của nàng.

- Cái này...

Sắc mặt Đạm Đài Lăng Nguyệt ngưng tụ.

Cùng Nhiếp Vân hiểu nhau mến nhau, như thế nào không biết ý nghĩ của hắn, tình huống lúc đó tất cả mọi người không có biện pháp, đây là phương thức duy nhất ngăn cản Tu La Vương, đừng nói biết rõ như thế, cho dù biết sẽ chết, chỉ sợ đều không chút do dự đồng ý!

Cái này là Nhiếp Vân, cũng là địa phương nàng yêu.

Vì chấp niệm trong lòng, có thể kiên trì, không sợ bất luận khó khăn gì!

Nếu không phải bởi vì loại tính cách này, làm sao có thể ngắn ngủn hai năm, từ một tiểu tử vô danh ở Phàm giới, phát triển đến nhân vật đỉnh phong nhất của Thiên Địa lục đạo!

Nếu như không phải loại kiên trì này, lại làm sao có thể mở ra thiên phú thứ nhất mà mỗi người đều không thể mở ra...

- Vậy hắn có thể khôi phục hay không?

Biết rõ Nhiếp Vân lựa chọn, Đạm Đài Lăng Nguyệt không xoắn xuýt nữa, mà tràn đầy lo lắng.

- Tiếp thu lực lượng quán thâu, thực lực mạnh mẽ đột phá, sau đó lại mất đi lực lượng, khoảng cách thật sự quá lớn, xa xa vượt ra khỏi thân thể có thể thừa nhận, nếu như hắn có thể kiên trì qua, sẽ đạt được chỗ tốt thật lớn, nếu sống không qua, rất có thể linh hồn mất đi, triệt để tử vong, hiện tại chúng ta muốn làm chỉ có thể chờ, dựa vào ý niệm của hắn đột phá cửa ải khó, những người khác cái gì cũng không thể giúp!

Còn không phải Tiên Quân, tiếp nhận quán thâu trực tiếp đạt tới Xích Thiên cảnh, trong vòng một ngày lại từ Xích Thiên cảnh trở lại nguyên điểm, thay đổi quá nhanh, vô luận đối với thân thể hay kinh mạch đều có tổn thương thật lớn, có thể không chết ngay đã cực kỳ lợi hại.

Loại tình huống này, cho dù là hắn cũng không có phương pháp giải quyết.

- Hiện tại bộ dạng của hắn, muốn tự chủ khôi phục, chỉ sợ không biết năm nào tháng nào...

Đạm Đài Lăng Nguyệt nhíu mày, trong mắt mang theo lo lắng.

Lúc này Nhiếp Vân, thân thể giống như cương thi, nếu như không cẩn thận quan sát, chỉ sợ cũng khó phát hiện hắn còn hô hấp hay không, loại tình huống này để cho hắn tự chủ khôi phục, cái kia phải năm nào tháng nào?

Chỉ sợ Tu La Vương đã hủy diệt Thiên Địa lục đạo, cũng không có tỉnh táo lại.

- Hắn không phải nuốt nửa viên Ám Ma chi tâm kia sao? Hẳn còn không có luyện hóa, nếu như chúng ta giúp hắn luyện hóa, có lẽ có thể kích phát tiềm năng, để cho hắn một lần nữa thanh tỉnh!

Đột nhiên Nhan Chi nói.

- Đúng vậy!

Con mắt của Tu Du Tẩu cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt đồng thời sáng ngời.

Nếu không nhắc, bọn hắn thực quên chuyện này, lúc ấy Tu La Vương đã luyện hóa được nửa Ám Ma chi tâm tấn cấp Xích Thiên cảnh, Nhiếp Vân đoạt phần còn lại, trực tiếp thôn phệ, bởi vì muốn đuổi giết Tu La Vương nên chưa kịp luyện hóa, nếu đoán không sai, hẳn vẫn còn ở trong cơ thể của hắn!

Ám Ma chi tâm, căn cơ của Ma giới, hạch tâm của Hồng Hoang đại lục biến thành, luyện hóa một nửa liền để cho Tu La Vương đột phá Xích Thiên cảnh có thể nhìn ra trân quý, nếu có thể hỗ trợ luyện hóa, nhất định sẽ tỉnh táo lại, thậm chí còn hơn lúc trước!

- Tuy là ý kiến hay, nhưng làm sao luyện hóa Ám Ma chi tâm ta cũng không biết!

Nhan Chi lắc đầu.

Chủ ý là nghĩ ra được, nhưng không có phương pháp áp dụng cũng vô dụng.

- Cái này đơn giản, Nhiếp Vân tu luyện Linh Tê Luyện Thể Quyết, đối với bộ công pháp này, ta hết sức quen thuộc, chỉ cần nghĩ biện pháp kích phát, để cho nó tự động vận chuyển, nhất định có thể luyện hóa Ám Ma chi tâm!

Tu Du Tẩu vuốt vuốt chòm râu vừa cười vừa nói.

Tuy hắn không có tu luyện qua Linh Tê Luyện Thể Quyết, nhưng lại là một trong mấy người sáng lập bộ công pháp này, biết rõ huyền ảo trong đó.

- Cần chúng ta hỗ trợ không?

- Không cần, các ngươi từng người lui ra phía sau mười trượng, đừng để lực lượng hắn kích thích ra kích thương, cái khác ta đến là được rồi!

Tu Du Tẩu tiến về phía trước một bước, tay đè chặt huyệt vị sau lưng Nhiếp Vân, một đạo khí lưu nóng rực lập tức dọc theo huyệt vị tiến vào kinh mạch.

Đùng đùng!

Thời gian nháy con mắt, Nhiếp Vân giống như sôi trào, toàn thân nóng rực, bách huyệt đồng thời bắn ra từng đoàn từng đoàn ma khí màu đen, giống như mũi tên, đánh nham thạch ở trên mặt đất thành bột phấn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio