Vô Tận Đan Điền

chương 1865: lăng nguyệt đột phá

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhìn thấy thực lực đối phương không ngừng tăng trưởng, Nhiếp Vân biết rõ không thể ngăn cản nổi, trong tình thế cấp bách, bàn tay hắn đưa tới rót lực lượng vào trong người Đạm Thai Lăng Nguyệt.

Nếu không thể ngăn cản hắn tấn cấp, hiện tại cần phải làm là gia tăng sức chiến đấu của bọn họ, nghĩ biện pháp ngăn cản đối phương!

Ầm ầm ầm...

Đạm Thai Lăng Nguyệt sắp luyện hóa Thiên Đạo Nho giới, lúc này tăng thêm Nhiếp Vân trợ giúp, lực lượng trong cơ thể không ngừng tăng lên như nước vỡ đê.

Ầm ầm!

Lực lượng cường đại trùng kích khí hải, khí thế toàn thân Đạm Thai Lăng Nguyệt không ngừng biến hóa, rốt cục đột phá bình chướng thiên nhân vĩnh cách kia, thuận lợi tấn cấp Xích Thiên Cảnh!

Luyện hóa Thiên Đạo Nho giới, Đạm Thai Lăng Nguyệt thuận lợi đạt tới Xích Thiên Cảnh, trở thành cường giả Xích Thiên Cảnh!

Lần đột phá này làm cho bản chất tính mạng của nàng phát sinh biến hóa lần nữa, khí thế toàn thân không ngừng gia tăng, nàng không khác gì đóa hoa xinh đẹp nhất thiên địa lơ lửng giữa không trung.

Xoẹt zoẹt~!

Xoẹt zoẹt~!

Rốt cục tu vi Đạm Thai Lăng Nguyệt dừng lại ở Xích Thiên Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, nhìn nàng từ xa chẳng khác gì đóa sen không nhiễm nước bùn, toàn thân tỏa ra kim quang nhàn nhạt như ảo mộng, như giả như thật.

- Xích Thiên Cảnh sơ kỳ đỉnh phong? Như vậy muốn thắng ta sao? Đáng tiếc là thực lực của mình ngươi còn chưa đủ.

Vào lúc này Tu La Vương cũng đình chỉ tấn cấp, khí thế toàn thân như rồng, lực lượng đã vượt qua lúc trước.

Mặc dù từ Xích Thiên Cảnh trung kỳ tấn cấp đến hậu kỳ chỉ là tiểu khoảng cách nhưng khí thế của hắn biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Đạt tới Xích Thiên Cảnh, chênh lệch cấp bậc càng lớn, mặc dù là tiểu cấp bậc nhưng sức chiến đấu gia tăng gấp bội.

- Vậy sao? Vậy thì nhìn xem thực lực của ta đi!

Tấn cấp Xích Thiên Cảnh, trong mắt Đạm Thai Lăng Nguyệt mang theo hảo diễm hừng hực, vào lúc này bàn tay trắng như ngọc không ngừng điểm tới.

Ầm ầm!

Tiếng nổ mạnh vang vọng thiên địa, thiên địa rung động lắc lư, lực lượng hung hãn không ngừng phối hợp với không gian đè ép Tu La Vương.

- Hừ!

Tu La Vương cũng không tránh né, Tu La cốt kiếm trong tay chém mạnh về phía trước.

Rầm rầm!

Hai đại siêu cấp cường giả công kích đối kháng với nhau, không gian chung quanh không ngừng hủy diệt, cả Nho giới vốn đã rách nát không chịu nổi, rốt cuộc thể thừa nhận lực lượng hung hãn oanh kích nên triệt để sụp đổ, một lần nữa diễn hóa thành hỗn độn chi khí.

- Quả nhiên có chút thủ đoạn, hỗn độn là chủ chiến trường của ta, ở chỗ này ngươi không cách nào mượn nhờ Thiên Đạo, ta xem ngươi làm sao thắng ta.

Đối kháng một chiêu, hai người chẳng phân biệt làm gì được nhau, Tu La Vương cũng không chiếm được tiện nghi nhưng hắn không thất vọng, ngược lại hưng phấn cười ha ha.

Đạm Thai Lăng Nguyệt là thiên đạo sư, vừa rồi lại luyện hóa Thiên Đạo Nho giới cho nên có năng lực khống chế Nho giới, hiện tại Nho giới triệt để sụp đổ và diễn hóa thành hỗn độn, loại năng lực này bị suy yếu vô hạn, quan trọng hơn là, Tu La Vương sinh ra trong hỗn độn, hắn có năng lực thích ứng tự nhiên với hỗn độn, so sánh với nhau, cho dù thực lực Đạm Thai Lăng Nguyệt bạo tăng nhưng lại bó tay bó chân, khó mà đối kháng với hắn.

- Nguyệt Nhi, đi Phật giới hoặc là Đạo giới!

Nhiếp Vân cũng nhìn ra điểm ấy nên rống to lên.

- Tốt!

Đạm Thai Lăng Nguyệt hiểu ý của hắn, nàng không giao thủ với đối phương mà lại quay người rời đi.

Phật giới là nơi Phật môn khổ tâm kinh doanh nhiều năm, không gian còn vững chắc hơn Nho giới rất nhiều, tiến vào trong đó đấu với Tu La Vương mới làm hắn mất đi chủ động.

Về phần Đạo giới không có bóng người, đây là nơi chiến đấu tốt nhất, ít nhất ở nơi này không ảnh hưởng tới sinh linh nào khác.

Đạo giới và Phật giới hai chọn một, Đạm Thai Lăng Nguyệt trực tiếp lựa chọn Đạo giới.

Đối với nàng mà nói có thể giảm bớt sinh linh tổn thương mới là tốt nhất.

- Bán tính đánh rất như ý, các ngươi có thể xác định chạy tới Đạo giới?

Nhìn thấy hành động của hai người, Tu La Vương cười lạnh, Tu La cốt kiếm vung lên, một đạo kiếm khí chém tới lần nữa.

Lần này cũng không phải nhắm vào Đạm Thai Lăng Nguyệt, mà là Nhiếp Vân!

Thực lực hai người đều tăng lên, chỉ có Nhiếp Vân vẫn là nửa bước Xích Thiên Cảnh, không có đột phá giới hạn thiên nhân vĩnh cách kia, Tu La Vương xem ra hắn dễ đánh chết nhất, hơn nữa chỉ cần đánh trúng, Đạm Thai Lăng Nguyệt sẽ dừng lại.

Quả nhiên kiếm khí còn chưa tới trước mặt, sắc mặt Đạm Thai Lăng Nguyệt biến hóa và trở tay đánh một quyền ngăn cản kiếm quang, đồng thời nàng đưa tay bắt lấy Nhiếp Vân đưa về phía sau.

Bành!

Quyền phong và kiếm quang va chạm, hai người dây dưa với nhau lần nữa, ưu thế muốn chạy trốn mất đi, lúc này không có khả năng rời đi.

- Đáng giận!

Nhìn thấy chính mình thành vướng víu, sắc mặt Nhiếp Vân khó coi, nắm đấm xiết chặt.

Cho tới nay vẫn là hắn che mưa chắn gió, lần này lại làm cho Đạm Thai Lăng Nguyệt ngăn cản công kích thay mình, thật sự làm hắn không cam lòng.

Bành bành bành bành!

Trong lòng của hắn không cam lòng, chiến đấu trong hỗn độn rất ác liệt, Tu La Vương không hổ là tính mạng trong hỗn độn, ở chỗ này như cá gặp nước, thực lực càng cường đại hơn, mà thiên phú thiên đạo sư của Đạm Thai Lăng Nguyệt không thể phát huy uy thế ở nơi này, dần dần rơi vào hạ phong, bị ước thúc khắp nơi.

PHỐC!

Đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, Đạm Thai Lăng Nguyệt bay ngược ra sau, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy.

Tuy luyện hóa Thiên Đạo Nho giới và thực lực về sau có tiến bộ nhưng so với Tu La Vương tiến bộ còn kém hơn quá nhiều, căn bản không phải đối thủ!

- Nguyệt Nhi!

Nhìn thấy Lăng Nguyệt bị thương, khóe mắt Nhiếp Vân như nứt ra, hắn ôm lấy thê

tử, rót một đạo mộc sinh chi khí vào trong người nàng.

- Tuy các ngươi làm ta cảm thấy khiếp sợ và ngoài ý muốn với lần diệt thế này nhưng những chuyện như vậy sớm muộn vẫn tới, các ngươi đi chết đi!

Biết rõ hai người có không có khả năng chiến thắng chính mình, Tu La Vương cười ha ha, hắn lập tức điểm tới một chỉ về đên kịt về phía hai người, lực lượng này sắp bao phủ Nhiếp Vân và Đạm Thai Lăng Nguyệt.

Ông!

Mắt thấy sắp bắn trúng hai người, một đạo hào quang bảy màu từ sâu trong hỗn độn bay tới, nó mở khí lưu, như cự hạm phá sóng và tỏa ra hào quang chói mắt.

- Nhiếp Vân, tiếp kiếm, binh khí của ngươi ta đã luyện xong rồi!

Ngay sau đó có âm thanh vang dội vang lên, hai thân ảnh phá không bay tới.

Thích Già Phật tổ, Tu Du Tẩu!

Hai người này tới đây vào thời khắc mấu chốt, hơn nữa còn luyện thành binh khí siêu việt tạo hóa tiên khí.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio