Vô Tận Đan Điền

chương 1892: hỗn độn phong bạo (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hỗn độn của thế giới này còn cường đại hơn hỗn độn ở thiên địa lục đạo quá nhiều, đừng nói Tiên Quân, mặc dù nửa bước Xích Thiên Cảnh đi vào cũng hữu tử vô sinh.

- Khó trách Bắc Đấu Tinh Quân và Nhan Chi cũng không dám tùy tiện xông vào sâu trong hỗn độn, không chế tạo bảo bối siêu việt tạo hóa tiên khí thì không thể tới nơi đây.

Bắc Đấu Tinh Quân ở kỷ nguyên giới trước là đại nhân vật giống Tu Du Tẩu, sớm đã đạt tới Tiên Quân cảnh đỉnh phong, hỗn độn bình thường, cho dù Vương Tiên có bảo vật vẫn có thể đi vào, đường đường cường giả Tiên Quân đỉnh phong cần phải chế tạo bảo bối phiền toái như vậy, nhất định sớm biết có cảnh tượng này, phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện.

- Hỗn độn chắc chắn như thế này, hình thành thế giới khẳng định cũng chắc hơn thiên địa lục đạo, trong đó sẽ có cường giả lợi hại hơn thiên địa lục đạo.

Hai mắt Nhiếp Đồng bắn ra kiếm quang, hắn nhìn biển hỗn độn phía trước với thần thái hưng phấn.

Hắn là vũ si, thiên địa lục đạo sớm không còn đối thủ với hắn, hắn đã sớm sốt ruột, tuy có thể đấu với ca ca nhưng hắn không muốn tìm khổ sở, đành phải áp chế dục vọng chiến đấu vào nội tâm.

Lúc này nhìn thấy biển hỗn độn cường đại như thế, biết rõ trong đó hình thành thế giới sẽ có cường giả, hắn làm sao không hưng phấn cơ chứ?

- Khả năng này rất lớn, nhớ vị trí nơi này, chúng ta sẽ trở về.

Nhiếp Vân nhìn chung quanh một vòng và vung tay lên.

- Đi thôi!

Cường giả Tru Thiên Cảnh toàn lực thúc dục, Long Chu Cổ Thuyền phá sóng tiến lên, mặc dù không có nhanh như ở thiên địa lục đạo nhưng không chậm, mỗi giây có thể xuyên qua toàn bộ diện tích Linh giới.

Trong hỗn độn không có thời gian, nhận chuẩn một hướng và tiến lên, cũng không biết đi được bao xa, đột nhiên thân thuyền chấn động mạnh.

Biển hỗn độn phía trước không ngừng sôi trào như nước sôi.

- Ca ca, đây là hỗn độn phong bạo, làm sao bây giờ?

Nhiếp Đồng vội vàng đi tới, thần sắc khẩn trương.

Trong trí nhớ cộng sinh với Tu La Vương không có chút miêu tả lai lịch của hắn nhưng trí nhớ về thế giới hỗn độn lại có.

Loại phong bạo sinh ra sâu trong hỗn độn đáng sợ đến cực điểm, cường giả Xích Thiên Cảnh lâm vào trong đó cửu tử nhất sinh, khó có thể còn sống.

- Không sao, ngươi dừng lại trong thân thuyền đi, ta đi xem!

Đứng ở đầu thuyền, Nhiếp Vân nhìn phong bạo trước mắt, trong đôi mắt cũng không có chút sợ hãi nào, ngược lại mang theo thái độ kích động và cười khẽ.

- Vậy ngươi cẩn thận!

Nhiếp Đồng biết rõ thực lực của ca ca, cũng không thèm để ý, hắn đi vào trong buông nhỏ.

- Hỗn độn phong bạo? Ha ha, rất lâu không có tập thể dục, thử xem thành quả ba vạn năm qua têế nào.

Hắn thấp giọng hô một câu, Nhiếp Vân ngẩng đầu lên, hai mắt như điện, bàn chân bước về phía trước, mỗi một bước giống như cân nhắc kỹ càng, chỉ qua vài bước là đi vào phong bạo, bàn tay đưa lên và lăng không nắm lấy.

Ầm ầm!

Hỗn độn phong bạo vô cùng cuồng bạo, lập tức bị hắn cầm lấy và vẫy như sóng nước, nó phát ra tiếng nổ như xé rách màng tai.

Một lát sau gió êm sóng lặng.

Nhiếp Vân lơ lửng giữa không trung nhàn nhã như dạo chơi.

Hỗn độn phong bạo làm người ta nghe thấy đều biến sắc bị hắn tiện tay trấn áp, nhìn không ra hắn mệt mỏi gì, dường như làm một chuyện không có ý nghĩa.

- Không tệ, tuy ba vạn năm qua cấp bậc không tiến bộ nhưng đã bị vây ở Tru Thiên Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, thực lực còn mạnh hơn gấp bội khi đấu với Tu La Vương!

Hắn tươi cười lẩm bẩm.

Sau khi trọng sinh tu luyện quá nhanh, mặc dù có thiên phú võ đạo sư củng cố tu vi, hóa giải xao động nhưng chân chính lắng đọng quá ít, tích lũy suốt ba vạn năm qua, mặc kệ tính cách hay thực lực dã được thời gian tẩy lễ, cũng không có hoang phế bản thân, ngược lại càng ngày càng thuần hậu, giống như rượu ủ lâu năm càng ngày càng thơm.

- Ca ca, xem phía trước!

Sau khi phong bạo qua đi, Nhiếp Đồng bước ra khỏi buồng nhỏ và chỉ phía trước.

Hỗn độn phong bạo bị trấn áp, một đại thế giới xuất hiện trước mặt, nó như cây cầu vắt ngang trong biển hỗn độn, lẳng lặng lơ lửng và chậm chạp hút lực lượng của thế giới hỗn độn.

Hỗn độn diễn sinh thế giới, chỉ cần trong đó có Thiên Đạo cường đại sẽ dùng hỗn độn làm chất dinh dưỡng lớn mạnh bản thân.

Từ diện tích mà nhìn, thế giới này lớn hơn thiên địa lục đạo quá nhiều, nó phá vỡ hỗn độn chung quanh, chẳng khác gì viên minh châu trong bóng tối.

- Quả nhiên trừ thiên địa lục đạo ra còn có thế giới khác, cũng không biết nơi này có phải nơi Tu La Vương sinh ra hay không!

Nhiếp Vân cười cười, hắn giơ tay lên, Long Chu Cổ Thuyền bay đi phía trước:

- Đi!

Vèo!

Cổ thuyền khổng lồ phá vỡ hỗn độn bay thẳng về thế giới trước mặt.

- Không gian của thế giới này cường đại hơn thiên địa lục đạo không ít, nó có phần tương tự thế giới thứ ba.

Một lát sau tiến vào thế giới, nhìn mặt trời trên đầu, cảm thụ khí tức chung quanh và Nhiếp Vân lên tiếng.

- Đi xuống xem một chút, có lẽ có thể nghe được cái gì đó.

Bàn tay Nhiếp Vân chấn động, hắn thu Long Chu Cổ Thuyền vào trong người, lúc này đi cùng Nhiếp Đồng bay về phía dưới.

Lúc này hai người nhanh chóng đáp xuống thành thị.

Thế giới này nhân loại giống với bọn họ, chỉ có dáng người cao lớn hơn, mỗi một người đều thích hợp tu luyện, trên người sinh ra khí tức bành trướng.

Hành tẩu trên đường phố, nhìn chung quanh, người bình thường cũng có thực lực Chân Tiên Cảnh, Nhiếp Vân cũng phải cảm thán.

Thực lực Chân Tiên cảnh tại Linh giới đã có thể đứng đầu một thành, ở chỗ này chỉ là người bình thường, pháp tắc của thế giới này cường đại hơn Linh giới không ít.

Một thế giới, Thiên Đạo càng cường đại, pháp tắc cũng càng mạnh, trong đó cường giả ra đời cũng càng mạnh, giống như pháp tắc Linh giới vượt xa phàm giới, thực lực chỉnh thể cũng khác biệt.

- Liên tục đi nhiều ngày như thế, trước tìm nơi ở lại, thuận tiện nghe ngóng thế lực cường đại nhất của nơi này là gì.

Rốt cuộc cũng đi vào thế giới xa lạ và hoàn toàn không biết gì cả, biện pháp tốt nhất chính là tìm nơi nghe ngóng tin tức, mà quán rượu là nơi thích hợp nhất.

Có được thiên phú thiên nhĩ sư, có thể nghe hiểu ngôn ngữ chư thiên cho nên việc này không làm khó được hai người, chỉ chốc lát hai người đi tới quán rượu to lớn.

- Mời hai vị vào Túy Tiên Cư.

Một tiểu nhị đón chào!

Hai người Nhiếp Vân tìm vị trí gần cửa sổ, hắn ngồi xuống sau đó tiện tay mở thực đơn ra xem.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio