Vô Tận Đan Điền

chương 1900: cửu thiên thai

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lại nghe ngóng một hồi, phát hiện không có tin tức nào khác, Nhiếp Vân lúc này mới đình chỉ hỏi thăm.

U Liên Thánh Nhân sinh trưởng trong thế giới Ngân Nguyệt, vận khí tăng thêm thực lực cho nên thành công thông qua khảo nghiệm của Cửu Thiên Thai, tiến vào thế giới Cửu Thiên, tại đó may mắn đột phá Xích Thiên Cảnh nên trở lại, cũng không ở thời gian quá dài, cho nên hắn không biết nhiều về tin ức của thế giới đó.

Thực lực của hắn chỉ có Xích Thiên Cảnh sơ kỳ, cho dù tại thế giới Ngân Nguyệt hay tại thiên địa lục đạo đều tính là bá chủ, ở tại thế giới Cửu Thiên, muốn xưng vương xưng bá còn kém không ít hỏa hầu.

- Cửu Thiên Thai sớm là truyền thuyết trong thế giới của chúng ta, chỉ có điều hỗn độn chẳng phân biệt được phương hướng, rất nhiều người đi nhầm, hoặc là lâm vào trong hỗn độn phong bạo nên táng thân trong đó.

- Vận khí của ta tốt tìm được Cửu Thiên Thai, hơn nữa thành công!

U Liên Thánh Nhân cảm khái.

Hỗn độn khôn cùng bao la bát ngát, tìm kiếm một thế giới trong đó, cho dù là thế giới Cửu Thiên lớn như vậy cũng không khác gì tìm hạt mè trong biển cả, nếu như không có phương pháp định vị, gần như không thể hoàn thành việc này.

Thế giới Ngân Nguyệt từng xuất hiện vô số cường giả, việc nghĩa không chùn bước nhảy vào hỗn độn, bọn họ lại không biết Cửu Thiên Thai ở địa phương nào, chỉ có thể vĩnh viễn lâm vào trong hỗn độn, cuối cùng đã tử vong.

Cường giả Tiên Quân bình thường tuy có thể sinh tồn trong hỗn độn nhưng không cách nào hấp thu linh khí trong đó cung cấp bản thân, chỉ cần đi vào trong hỗn độn sẽ mất đi phương hướng, nếu như tìm không thấy thế giới Cửu Thiên, chỉ có thể phiêu bạt trong đó cho tới lúc chết.

Đương nhiên, cũng có khả năng vận khí tốt bắt một ít hỗn độn thần thú sau đó săn giết, chỉ có điều loại tỷ lệ này nhỏ hơn.

- Cửu Thiên Thai cách thế giới Ngân Nguyệt không biết bao xa, ta năm đó phi hành mấy ngàn năm không dám quay đầu mới đến nơi, mặc dù thành tựu Xích Thiên Cảnh quay về, ta cũng mất tám mươi năm, chúng ta không nóng nảy, có thể đi từ từ.

U Liên Thánh Nhân nói.

Hắn xem ra Cửu Thiên Thai khoảng cách thế giới Ngân Nguyệt thật sự quá xa, mặc dù toàn lực phi hành, không có vài chục năm làm không được, hắn đứng trên bong thuyền chống lại khí lưu hỗn độn, còn không bằng tiến vào buồng nhỏ trên tàu.

- Nhiếp Đồng, dẫn hắn vào buồng nhỏ đi.

Xác nhận phương hướng, Nhiếp Vân thản nhiên nói.

- Vâng!

Nhiếp Đồng biết rõ ca ca muốn làm gì, hắn gật gật đầu, khẽ vươn tay nhắc U Liên Thánh Nhân như con gà đi vào trong.

Xích Thiên Cảnh sơ kỳ trong mắt kẻ khác là tồn tại cao cao tại thượng, trong mắt hai huynh đệ bọn họ không khác gì Tiên Quân bình thường, thậm chí còn không khác gì người bình thường.

Thực lực đạt tới Xích Thiên Cảnh, mỗi một tiểu cấp bậc là cái hào rộng không cách nào vượt qua, nếu như không phải loại chênh lệch này, một Tu La Vương Xích Thiên Cảnh không làm thiên địa lục đạo khủng hoảng vô số kỷ nguyên giới.

Hai người tiến vào buồng nhỏ, Nhiếp Vân lúc này mới buông tay không che lấp lực lượng Tru Thiên Cảnh.

Ầm ầm!

Bị hắn toàn lực thúc dục, Long Chu Cổ Thuyền phá vỡ hỗn độn, tốc độ bay đi cực nhanh.

Đổi lại cường giả khác đều là Tru Thiên Cảnh cũng không dám toàn lực phi hành trong hỗn độn, dù sao lực lượng tiêu hao sạch sẽ không có bổ sung, cho dù mạnh hơn nữa cũng có thể mệt chết.

Mà hắn thì khác, nguyên khí đan điền đạt tới hình thái thứ năm không ngừng rút lực lượng trong tối tăm, mặc dù tiêu hao lực lượng nhiều hơn nữa cũng có thể bổ sung hoàn tất.

Thông qua nói chuyện vừa rồi, Nhiếp Vân biết rõ, thế giới Cửu Thiên cũng có cái gọi là tam thiên đại đạo, chỉ có điều cũng không phải là thiên phú đặc thù, mà là pháp tắc tu luyện.

Mặc dù là người bình thường, chỉ cần chịu cố gắng cũng có thể hoàn toàn lĩnh ngộ đại đạo, có được thiên phú đặc thù như người có năng lực trong thiên địa lục đạo.

Trải qua hỏi thăm, Nhiếp Vân còn biết ba ngàn đại đạo của thế giới Cửu Thiên có cách làm khác nhau nhưng kết quả giống với ba ngàn thiên phú, chỉ có điều mặc dù thực lực người mạnh nhất cũng chưa từng nghe nói qua ai luyện thành ba ngàn đại đạo.

Người như U Liên Thánh Nhân, hắn tân tân khổ khổ nghiên cứu trăm triệu năm cũng chỉ lĩnh ngộ hai mươi đại đạo, nghe nói thế giới Cửu Thiên có chín đại lão tổ nhưng chỉ lĩnh ngộ hơn ba mươi, tuyệt đối không vượt qua năm mươi.

- Kỳ thật ta có ba ngàn đan điền nhưng chưa hoàn toàn lý giải ba ngàn đại dạo.

Nghe được đối phương giới thiệu, Nhiếp Vân cũng hiểu tình huống của mình.

Tuy hắn có được ba ngàn đan điền, cất bước cao hơn kẻ khác nhưng chỉ cần không có đạt tới hình thái thứ năm chẳng khác nào không có triệt để lĩnh ngộ.

- Hiện tại ta có hơn trăm loại thiên phú đạt tới hình thái thứ năm... Tương đương với lĩnh ngộ trăm đại đạo...

Nhiếp Vân càng có hiểu rõ về thực lực của mình.

Lúc chiến đấu với Tu La Vương chiến đấu chỉ có vài chục đan điền đạt tới hình thái thứ năm, về sau ba vạn năm qua cũng không có tu luyện nhưng vẫn có mấy chục đan điền đạt tới hình thái cao nhất, hiện tại toàn bộ thêm vào hơn trăm cái, tương đương lĩnh ngộ hơn trăm đại đạo.

Loại thực lực này trong cường giả Tru Thiên Cảnh cũng không tính là cái gì, so với cường giả Xích Thiên Cảnh mà nói thì chênh lệch quá lớn.

Giống như Nhiếp Đồng, tuy hắn chỉ là nửa bước Tru Thiên Cảnh, kiếm thuật cũng cao nhưng chính thức giao thủ không thể ngăn cản một chiêu của hắn đã bị đánh bại.

Phải biết rằng lúc trước Tu La Vương mượn nhờ Hồn thạch trọng sinh còn mạnh hơn Nhiếp Đồng quá nhiều nhưng không tiếp nổi một chiêu của hắn.

Tru Thiên Cảnh và Xích Thiên Cảnh có bản chất khác nhau, không phải pháp bảo kỹ xảo có thể lướt qua.

- Dẫn hắn xuất hiện đi.

Không biết bao lâu, có thể một ngyaf, cũng có thể có thể hai ngày nhưng không vượt qua mười ngày.

Nhiếp Vân lên tiếng bình thản như nước.

Két..

Cửa buồng nhỏ mở ra, Nhiếp Đồng và U Liên Thánh Nhân đi ra lần nữa.

- Nhìn xem thế nào?

Thiếu niên trước mắt vẫn đứng ở đầu thuyền không nhúc nhích, hắn giống như điêu khắc đứng nơi đó, cũng không có gì khác với vài ngày trước, thậm chí không cảm giác được một tia phong trần mệt nhọc, quần áo vẫn sạch như thế, không nhiễm một hạt bụi.

- Ân?

Nghe được câu hỏi, U Liên Thánh Nhân lúc này ngẩng đầu nhìn lên, xem xét một

chút cảm thấy toàn thân cứng ngắt.

Trước mặt là tòa tháp cực cao trong hỗn độn, nó như ngọn núi nguy nga cắm sâu trong hỗn độn, cũng không nhìn thấy cuối cùng.

Không phải Cửu Thiên Thai thì là cái gì.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio