Vô Tận Đan Điền

chương 1911: trần gia lão tổ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trừng đối phương một hồi, phát hiện đối phương căn bản không có nhìn tới, là chân chính bỏ qua, nàng lại có chút không cam lòng.

- Ngươi đến cùng có ý gì? Là chê ta xấu hay là cái gì?

Trần Lạc Dung tiến về phía trước một bước, lông mi giương lên.

Bất quá còn không có tới gần, U Thương thánh nhân đã đi tới, vươn tay, mặt không biểu tình:

- Trần Lạc Dung tiểu thư, không nên vô lễ với thiếu gia của chúng ta, nếu không, ta sẽ giết ngươi!

- Ngươi...

Chứng kiến biểu lộ lạnh lùng của đối phương, nhớ tới thủ đoạn vừa rồi, sắc mặt của Trần Lạc Dung khó coi, muốn nói điều gì, lại cái gì cũng nói không nên lời.

- Dung nhi, không được vô lễ với tiền bối!

Trần Ngạo Huyền chứng kiến con gái như vậy, lắc đầu.

Con gái thiên sinh lệ chất, hơn nữa thiên phú rất mạnh. Đối với bất luận nam nhân gì đều chẳng thèm ngó tới, mà bây giờ chủ động muốn nói chuyện với vị tiền bối này, thậm chí không tiếc nói ra lời lập gia đình, đủ thấy đã động tâm, nhưng tiếc hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình, đối phương căn bản không quan tâm!

Con gái có khả năng còn không nhìn ra, nhưng hắn sống nhiều năm như vậy, đối với nhân tâm cực kỳ hiểu rõ. Liếc liền nhìn ra, đối phương là thật sự không quan tâm, cũng không phải cố lộng huyền hư!

Cũng đúng, loại thực lực này, dạng nữ nhân gì chưa thấy qua, tuy con gái ưu tú, nhưng ở trong mắt đối phương, còn kém nhiều lắm!

- Vâng, phụ thân!

Trần Lạc Dung cắn răng lui qua một bên.

- Còn không biết tính danh của tiền bối, lần này đã cứu Trần gia chúng ta, thật cảm tạ đại ân đại đức...

Quát xong con gái, Trần Ngạo Huyền cười chắp tay với Nhiếp Vân.

- Ta gọi Nhiếp Vân!

Nhiếp Vân không có vẻ kiêu ngạo gì, cười nói:

- Mang ta đi xem lão tổ của các ngươi!

- Ngươi... Ngươi biết?

Trần Ngạo Huyền biến sắc.

- Trần gia có thể trở thành một trong tứ đại gia tộc, khẳng định có cường giả Xích Thiên cảnh tọa trấn. Hiện tại bị đuổi ra, nhân tài tàn lụi chỉ là thuyết pháp của người khác, nhất định là bởi vì lão tổ xảy ra chuyện!

Nhiếp Vân nở nụ cười.

Người khác nói Trần gia nhân tài tàn lụi mới bị khi nhục, kỳ thật Nhiếp Vân biết rõ, đạt tới loại thế lực như bọn hắn. Nhân tài nhiều hơn nữa cũng vô dụng, quan trọng nhất là chiến lực đỉnh phong!

Nhất định là lão tổ của bọn hắn xuất hiện vấn đề, Lạc Huyền Tông mới có thể đuổi tận giết tuyệt, nếu không, cho mười cái lá gan cũng không dám!

- Vâng! Lão tổ của chúng ta hoàn toàn chính xác xảy ra chuyện, ba tháng trước đi tham gia hội nghị cửu đại tông môn liên hợp, sau khi trở về liền bị thương, cũng không có nói với chúng ta, nói muốn bế quan, vốn chúng ta cũng không phát giác ra cái gì, ai ngờ ba ngày sau, cửa đá mở ra mới phát hiện hắn đã biến thành một tảng đá, giống như pho tượng...

Trần Ngạo Huyền thở dài lắc đầu:

- Chuyện này, chỉ có ta biết rõ, sở mọi người khủng hoảng, ai cũng không dám nói...

- Gia gia biến thành tảng đá? Cha... Ngươi nói là thật?

Trần Lạc Dung ở một bên sinh hờn dỗi, khuôn mặt biến đổi, chẳng quan tâm sinh khí nữa, toàn thân run rẩy.

Vị lão tổ kia, đúng là gia gia của nàng, bình thường đối với nàng vô cùng tốt, cho tới nay đều tưởng rằng bế quan, không nghĩ tới lại biến thành thạch đầu.

- Ân!

Trần Ngạo Huyền gật gật đầu:

- Lạc Huyền Tông tựa hồ biết rõ chuyện này, về sau bắt đầu đánh chủ ý Dung nhi, lão tổ một mực không có tỉnh, ta cũng không dám nói, chỉ có thể kéo, đến cuối cùng kéo không được, mới nhớ tới biện pháp tế tự trời xanh tìm kiếm con rể, kết quả... Ai!

- Nhiếp Vân tiền bối, ngươi có thể cứu gia gia của ta không? Van cầu ngươi cứu ngài a!

Trần Lạc Dung tiến về phía trước một bước, quỳ gối ở trước mặt Nhiếp Vân.

Trước kia nàng còn nghĩ ngợi lung tung, cảm thấy Nhiếp Vân là lạt mềm buộc chặt, hiện tại một chút cũng không có loại ý nghĩ này nữa.

Nàng không ngốc, nghe thế đã hiểu được, nhất định là cửu đại tông môn liên hợp động thủ với gia gia của nàng, nếu không, cường giả Xích Thiên cảnh làm sao sẽ biến thành tượng đá?

Cửu đại tông môn liên hợp động thủ, khẳng định đã có thủ đoạn tất sát, tuyệt sẽ không xuất thủ cứu giúp, như vậy duy nhất có thể cứu gia gia nàng, chỉ có thiếu niên nhìn không ra sâu cạn trước mắt.

- Chỉ cần ngươi có thể cứu sống gia gia, để cho ta trả giá như thế nào cũng được, cho dù ngươi không muốn lấy ta... Để cho ta làm thị thiếp... hạ nhân cũng được!

Thấy đối phương không nói lời nào, Trần Lạc Dung cắn răng nói.

Thị thiếp, ở Cửu Thiên giới địa vị cực thấp, không khác nô lệ bao nhiêu, mục đích chủ yếu là cung cấp đối phương vui đùa hưởng dụng, không có danh phận, không có nhân quyền, thời điểm muốn, tùy thời hầu hạ, thời điểm không muốn, đuổi qua một bên.

Vì gia gia, có thể làm ra loại quyết định này, đủ thấy nàng quan tâm.

- Đi xem a!

Nhiếp Vân lắc đầu, cũng không trả lời, đứng dậy.

- Vâng!

Trần Ngạo Huyền vội vàng dẫn đường.

Sau khi mấy người rời khỏi, Trần Lạc Dung cũng đứng dậy, trên mặt âm tình bất định.

Thằng này đến cùng xảy ra chuyện gì? Hạ nhân cũng không muốn... Chẳng lẽ mình thực kém cỏi như vậy...

...........................

- Đây chính là lão tổ gia tộc, cũng là gia phụ!

Chỉ chốc lát, mọi người đi tới một tầng hầm ngầm bịt kín, vừa tiến vào trong đó, lập tức chứng kiến một tượng đá đứng ở trong đó.

Chung quanh tượng đá có phong ấn rậm rạp chằng chịt, ngăn cách toàn bộ khí tức, xem ra hẳn là khi còn sống lão giả bố trí, sợ người khác phát hiện dấu vết để lại.

Chỉ sợ cũng là những bố trí này, mới không có để cho người của Lạc Huyền Tông phát giác, mới khiến Trần gia tránh một kiếp.

Đối phương muốn kết hôn Trần Lạc Dung, có thể cũng là thăm dò, kết quả phát hiện Trần gia lão tổ đến cuối cùng không có xuất hiện, lúc này lá gan mới lớn lên.

- Những phong ấn này là trước khi gia phụ biến thành tượng đá, dùng tu vi còn sót lại hội tụ, cường giả Xích Thiên cảnh trung kỳ cũng không thể phá vỡ, tiền bối ngươi xem...

Trần Ngạo Huyền nhìn thoáng qua phong ấn, bất đắc dĩ lắc đầu.

Bằng vào thực lực của hắn, là không thể nào phá vỡ.

- Cái này đơn giản!

Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, ngón tay nhẹ nhẹ một chút, phong ấn trước mặt lập tức tiêu tán không còn chút dấu vết nào.

- Lợi hại...

Thấy hắn tiện tay phá vỡ phong ấn, thần sắc của Trần Ngạo Huyền ngưng tụ.

Đây không phải lợi hại bình thường a!

Hạ nhân Xích Thiên cảnh, đệ đệ Xích Thiên cảnh, hắn lợi hại hơn... Tại sao có thể có tổ hợp như vậy?

- Đây là một loại độc, sau khi xâm nhập huyết mạch, nương theo huyết dịch lưu động toàn thân sẽ cứng lại thành Thạch Đầu, lợi hại!-

Phá vỡ phong ấn, Nhiếp Vân đi về phía trước hai bước, không tự chủ được gật đầu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio