Vô Tận Đan Điền

chương 2011: hàn lăng trưởng lão đề cử (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Theo lý thuyết, loại người này khả năng là dùng bí pháp nào đó, đột nhiên bộc phát, sau đó thì không được, không đáng hai người chúng ta chú ý, nhưng kiếm pháp của người này thật sự quá mạnh mẽ, ta cùng Chu trưởng lão nghiên cứu rất nhiều ngày, thậm chí đến bây giờ cũng nghiên cứu không ra kiếm thuật huyền bí của hắn! Ngẫm lại cũng cảm giác có chút hổ thẹn! Chính bởi vì như thế, ta mới cảm giác được người này nhất định là một thiên tài, muốn đề cử thoáng một phát!

- Kiếm thuật ngay cả các ngươi cũng nhìn không ra? Hàn Lăng, ngươi có chút nói quá sự thật đi à nha!

Một trưởng lão áo tím khẽ nói.

- Đúng vậy, ngươi là thực lực gì? Tuyệt thế cường giả siêu việt 2000 Đại Đạo, lại còn nói xem không hiểu kiếm pháp của một tiểu tử, làm sao có thể?

Có người phụ họa, cảm thấy không quá tin tưởng.

Trưởng lão có thể ngồi ở chỗ này, thực lực đều từ 2000 Đại Đạo trở lên, loại người này vô luận ở địa phương nào của Càn Huyết Vương triều, đều được cho là cường giả nhất lưu, hắn xem không hiểu... tuyệt không có khả năng!

- Thật sự! Ta có thể làm chứng!

Cừ Chu trưởng lão mở miệng nói.

- Ah? Còn có thiên tài như vậy, bây giờ hắn đang ở tấm bia đá nào, tên gọi là gì?

Thấy hai vị trưởng lão lời thề son sắt, nói cực kỳ chuẩn xác, trên mặt Cửu Tiên trưởng lão lộ ra biểu lộ cảm thấy hứng thú, nhịn không được hỏi.

- Hắn ở...

Hàn Lăng do dự lên.

- Như thế nào? Chẳng lẽ bị loại rồi hả? Nếu thật là thiên tài chắc có lẽ không bị loại bỏ a!

Trưởng lão áo tím khẽ nói.

Xem ra vị trưởng lão áo tím này cùng Hàn Lăng có chút không hợp, chuyên môn làm trái lại.

- Hắn không bị loại, chỉ là thứ tự không tốt lắm, hắn gọi Nhiếp Vân... Ở tấm bia đá kia!

Hàn Lăng tiện tay chỉ.

Theo ngón tay hắn chỉ nhìn lại, mọi người vốn sững sờ, bắt đầu từ phía trên tìm xuống.

- Nhiếp Vân? Không ở trên tấm bia đá này a, ta đã sắp tìm đến phía dưới cùng rồi... À? Ngươi nói là Nhiếp Vân xếp cuối cùng kia?

Đột nhiên một trưởng lão giật mình nói.

Lập tức tất cả mọi người sửng sốt, đồng loạt nhìn lại, quả nhiên thấy được danh tự mà Hàn Lăng trưởng lão mới vừa nói, cả đám dở khóc dở cười.

- Cái này là người ngươi nói kiếm pháp ngay cả các ngươi cũng xem không hiểu?

- Chuyện cười này không vui chút nào đâu, kiếm pháp các ngươi cũng xem không hiểu, khảo hạch kế cuối, không nên nói bậy như vậy a!

- Người này không phải là con riêng của ngươi chứ, bất quá, coi như phải, muốn giúp hắn, cũng không nên hiển nhiên như thế a!

Mọi người cười vang.

Tuy ở trong sân thí luyện không thể dùng binh khí, nhưng cường giả chân chính, có kiếm hay không đều như nhau, đều có thể phát huy ra thực lực mạnh nhất, tên thứ nhất đếm ngược, hơn nữa nhìn thành tích, một phù lục danh ngạch cũng không tìm được, rất rõ ràng từ đầu liền dấu đi, không dám cùng người tranh đấu.

Loại người này sao có thể là cao thủ?

- Các ngươi không tin coi như xong, ban đầu ở khu Địa phẩm khiêu chiến, người càng lợi hại hơn hắn cũng một kiếm diệt sát, cực kỳ lợi hại, hiện tại vì sao sẽ biến thành đếm ngược thứ nhất... Ta cũng không biết!

Hàn Lăng có chút xấu hổ.

- Người khác bị hắn một kiếm diệt sát, mà hắn tiến vào khu vực năm mươi ngày, vẫn là đếm ngược thứ nhất... Ngươi bảo chúng ta làm sao tin tưởng?

- Tốt rồi, chuyện cười này không vui chút nào đâu, Hàn Lăng, ta nhìn ngươi là lớn tuổi, phải hảo hảo nghỉ ngơi...

Lại có hai người nở nụ cười, những lời này, mang theo thành phần vui đùa khá nhiều, cùng là trưởng lão Quy Khư Hải, sống vô số năm, bọn hắn tầm đó ngẫu nhiên cũng sẽ vui đùa một chút.

- Cái gì vui đùa, ta nói Nhiếp Vân này, là ca ca của Nhiếp Đồng mà vừa rồi các ngươi tán thành đấy!

Nghe được mọi người nói hắn đùa giỡn, Hàn Lăng có chút mất hứng.

Đưa ra Nhiếp Vân cũng là vì suy nghĩ cho Quy Khư Hải, không hy vọng để cho chạy một thiên tài, lại không nghĩ rằng biến thành chê cười.

- Ca ca của Nhiếp Đồng thì thế nào? Đệ đệ thiên tài, ca ca liền nhất định là thiên tài sao?

- Đúng vậy...

- Tốt rồi, đừng cãi nữa, mọi người đã chọn lựa xong, liền làm ra danh sách, ngày mai báo cáo trở lại tông môn, coi là người được chọn lựa cạnh tranh đệ tử hạch tâm!

Nhìn ra Hàn Lăng xấu hổ, Cửu Tiên trưởng lão giảng hòa nói.

- Được rồi, đã biết rõ các ngươi không tin...

Thấy thái độ của Cửu Tiên trưởng lão, Hàn Lăng biết rõ đối phương cũng không tin, lắc đầu, vừa đứng dậy, liền chứng kiến danh ngạch thật nhiều ngày không nhúc nhích kia, đột nhiên bắt đầu chuyển động, mà dẫn động sự biến hóa này, đúng là Nhiếp Vân hắn vừa nói kia.

- Các ngươi xem... danh tự của Nhiếp Vân động...

Chứng kiến cái này, Hàn Lăng đột nhiên rống to.

- Động? Liền tăng trưởng hai thứ tự đạt được hai phù lục? Cho dù hiện tại động cũng xong rồi a, chỉ còn mười ngày, ta không tin hắn có thể vọt tới trước...

Trưởng lão áo tím nhìn thoáng qua, cười ha ha.

Nghe nói như thế, mọi người cũng chú ý tới, đồng thời nở nụ cười.

Phạm vi khu vực thí luyện rất lớn, vài trăm người phóng ở trong đó như muối bỏ biển, muốn tìm được rất khó, không thừa dịp giai đoạn trước tất cả mọi người không tìm được địa điểm giấu kín an toàn, đoạt nhiều chút ít danh ngạch, một khi những người khác cảm thấy thành tích kém không nhiều lắm, ẩn nấp rồi, còn muốn tìm được quả thực không có khả năng!

Chính bởi vì như thế, 50 ngày qua đi, thứ tự cơ bản liền không động, hiện tại cho dù muốn tìm danh ngạch, cũng không có khả năng đạt được thứ tự cao.

- Nhưng...

Tuy không muốn phủ nhận, nhưng trưởng lão áo tím nói rất có lý, Hàn Lăng không thể không lắc đầu.

Nhiếp Vân này làm cái gì a, 50 ngày kia đi làm cái gì rồi, lúc này mới động thủ, trinh nữ đã thành đàn bà rồi.

Ông!

Ngay thời điểm hắn âm thầm cảm thán, Thông Thiên bia lắc lư, một đạo bạch quang lập loè, thứ tự của Nhiếp Vân đột ngột lẻn đến thứ nhất, mà Lang Tà trước kia ở vị trí thứ nhất lập tức ảm đạm, trực tiếp biến mất.

- Cái gì? Lang Tà bị giết?

Tất cả mọi người sững sờ, lập tức nổ tung.

Không biết bọn người Tiểu Linh lo lắng, Hàn Lăng trưởng lão đề cử, Nhiếp Vân từ trong tu luyện chậm rãi mở to mắt.

Những ngày này hắn vẫn dấu kín ở dưới mặt đất, không ăn không uống, toàn tâm tìm hiểu Linh Hồn sư cùng Võ Đạo sư.

Quả nhiên, công phu không phụ lòng người, rốt cục ở trước đó một khắc, dung hợp được hai loại thiên phú.

Hai thiên phú dung hợp, mượn nhờ thiên phú Võ Đạo sư, thuận lợi dung hợp luôn thiên phú Nguyên Khí sư vào chung một chỗ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio