Vô Tận Đan Điền

chương 2168: thần điện

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Giấu kín thiên cơ? Không cách nào suy tính vị trí cụ thể của thần điện?

Không nhìn thấy đường vân xuất hiện trên mai rùa, Nhiếp Vân cười khổ.

Không biết thần điện là nơi thế nào, có thể giấu kín thiên cơ, không ngờ còn không suy tính ra vị trí cụ thể.

- Không chỉ giấu kín thiên cơ, dường như hỗn độn pháp tắc cũng bị giấu kín, ở chỗ này bị chế ước hai ngàn đại đạo.

Thu hồi mai rùa, vận chuyển tinh thần, Nhiếp Vân phát hiện có khác biệt.

Cho dù Tà Nguyệt Chí Tôn Vực hay là đại thế giới khác, chỉ cần ở trong hỗn độn hải dương đều bị hỗn độn hải dương chế ước.

Trước kia thu phục Ma Thần Cổ Hùng, hắn phát hiện lời thề hỗn độn không thể thành lập, đã biết rõ thần chi di tích không bị hỗn độn hải dương chế ước, nhưng ít ra còn có thể tuân theo một ít hỗn độn pháp tắc, hiện tại thế giới này không thể sử dụng hỗn độn pháp tắc.

Dường như trong Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, lĩnh ngộ tới hai ngàn đại đạo, một khi đột phá sẽ khó lĩnh ngộ đại đạo, tốc độ sẽ biến chậm, cực khó gia tăng, nương theo đại đạo tu luyện càng nhiều, khó khăn cũng tăng lên càng nhiều, càng ngày càng khó, hiển nhiên nhiều năm qua không có người nào đạt tới cường giả Chúa Tể.

Chính bởi vì như thế vô số đệ tử tông chỉ lĩnh ngộ tới một ngàn chín trăm chín mươi chín đại đạo sẽ không đi đột phá, cố ý áp chế tu luyện lĩnh ngộ đại đạo khác, lĩnh ngộ đại đạo phía sau cũng không đột phá, chỉ gia tăng thực lực dần dần.

Nhưng loại tình huống này cũng có hạn chế, đạt tới hai ngàn bảy trăm đầu đại đạo thì hiệu quả yếu bớt, muốn lĩnh ngộ nhiều hơn cũng khó khăn.

Chính bởi vì như thế, trong thế hệ trẻ của quy khư hai người đạt tới hai ngàn bảy trăm đầu đại đạo phi thường ít, hạn chế ở nơi đây ít tồn tại, Nhiếp Vân cảm ứng một lúc, lực áp bách hoàn toàn có thể tăng lên tới hai ngàn chín trăm đầu đại đạo!

Nói cách khác, nếu tu luyện ở nơi này, chỉ cần không đột phá hai ngàn đầu đại đạo, có thể bảo trì tốc độ lĩnh ngộ đại đạo khác như nhau, thẳng đến hai ngàn chín trăm đầu, lúc này lại liên tục đột phá hoàn toàn có thể một lần hành động lột xác trở thành cường giả cấp bậc Tông Chủ!

- Chỉ sợ Vạn Nhận Sơn tìm tới nơi này, dùng thủ đoạn nào đó mới để cao thủ trẻ tuổi của mình hơn xa quy khư hải!

Biết rõ những chuyện này, Nhiếp Vân suy nghĩ cẩn thận đã xảy ra chuyện gì.

Vạn Nhận Sơn, Thập Thu Lĩnh và Đoạn Thiên Nhai, đều là bốn đại tông môn, đệ tử trong đó đều cường đại hơn quy khư hải, cũng giống Cổ Tiêu và Mặc Nghiêu, cả hai hoàn toàn không phải một cấp bậc, sở dĩ xuất hiện loại tình huống này, chỉ sợ có quan hệ to lớn với thượng cổ chiến trường.

- Đầu tiên không nghĩ những chuyện này, phải tìm xem có tìm được thần điện hay không, tìm đám người Mặc Nghiêu đi nơi nào.

Hắn dứt bỏ suy nghĩ ra khỏi đầu, Nhiếp Vân duôi tay ra, hắn bóp nát một tấm Chủ Tể Phù Ấn cuối cùng, trên người tỏa ra hào quang sáng ngời và tiến lên.

Bằng vào tầm nhìn của hắn hiện tại muốn tìm được thần điện không biết năm nào tháng nào, chỉ có thể mượn nhờ Chủ Tể Phù Ấn, tuy chỉ còn một tấm cuối cùng nhưng không nỡ hài tử sau bắt được sói, nếu không dùng chỉ chậm trễ thời gian, lãng phí nhiều tinh lực hơn nữa.

Hô!

Chủ Tể Phù Ấn gia trì thân thể, thực lực của hắn lại tăng cường, thiên phú thiên nhãn cũng gia tăng gấp trăm lần, trước kia chỉ có thể nhìn thấy cảnh tượng mười dặm, hiện tại hắn có thể nhìn rõ phạm vi ngàn dặm...

- Không nghĩ tới ở nơi này Chủ Tể Phù Ấn vẫn có hiệu quả tốt như thế...

Cười hắc hắc, Nhiếp Vân vận dụng Phượng Hoàng chi dực tiến lên phía trước.

Có Chủ Tể Phù Ấn gia trì, tầm mắt khoáng đạt, tốc độ cực nhanh, tuy không biết thần điện đang ở nơi nào nhưng phi hành một giờ đã có phát hiện bất thường.

Khí tức sát phạt và huyết tinh cua thế giới này không cố định, mà là dần dần tăng cường về một hướng.

Nói cách khác, những khí tức huyết tinh sát phạt rất có thể đều phát ra từ hướng kia..

Suy nghĩ một lúc, Nhiếp Vân quyết định bay thẳng về hướng sinh ra khí tức huyết tinh sát phạt, nếu thần điện là nơi trọng yếu nhất của thế giới này, chiến tranh nhất định sẽ thảm thiết nhất, thuận theo khí tức chắc chắn sẽ tìm tới.

Nhận ra mục tiêu, Nhiếp Vân biết rõ Chủ Tể Phù Ấn chỉ có thời gian một ngày nên lãng phí không được, không dám dừng lại, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Lực lượng thân thể tăng cường, hơn nữa Phượng Hoàng chi dực cường đại, chỉ dùng thời gian nửa ngày đã nhìn thấy một dãy kiến trúc cực lớn xuất hiện trước mặt.

Kiến trúc này cao lớn tới cực điểm, nó đâm vào đám mây và tỏa ra khí thế bàng bạc, tuy tường viên sụp đổ chứng minh nơi này từng có chiến đấu cực kỳ thảm thiết.

- Nhiếp Đồng?

Trước kiến trúc có một tượng đá cực lớn chỉ còn nửa người, dường như bị người ta bổ ra từ nửa bờ vai, thân thể tượng đá gầy yếu, cầm một thanh trường kiếm trong tay giống như có thể đâm thủng thiên địa.

Là tượng đá của Nhiếp Đồng!

Trước kia nhìn thấy thế giới thiên địa lục đạo nghiền nát qua, cho nên chỉ liếc mắt nhìn đã nhận ra.

Xem ra hắn đoán không sai, quả nhiên thượng cổ chiến trường có quan hệ với Nhiếp Đồng, rất có thể là thế giới này là chuẩn bị do hắn lưu lại.

- Đây chính là thần điện?

Tìm được tượng đá, Nhiếp Vân nhìn về phía kiến trúc, tất cả sát khí huyết tinh đều sinh ra từ nơi này, có lẽ đây chính là thần điện.

Nửa cánh cửa đá cực lớn của thần điện mở ra, bên ngoài có vô số thi cốt nằm rải rác, những thi thể này bị lực lượng cường đại đánh trúng, thịt đã sớm hư thối sạch sẽ, chỉ còn lại xương cốt cháy đen.

Binh khí rơi lả tả đầy đất, tùy tiện nhìn sang, Nhiếp Vân nhịn không được tắc luỡi, tùy tiện nhìn đều là hỗn độn thần binh thượng phẩm, hỗn độn thần binh đỉnh phong đầy đất, chỉ có điều khí linh của linh khí bị lực lượng cường đại tiêu diệt, hơn nữa phẩm chất hủ bại không còn uy lực, thậm chí đụng vào một cái sẽ làm chúng biến thành tro bụi biến mất trong thiên địa.

- Rốt cuộc là chiến đấu thảm thiết cỡ nào?

Nhìn thi thể đầy đất, vô số binh khí nghiền nát, nội tâm Nhiếp Vân rung động không nói thành lời.

Có thể diệt sát khí linh hỗn độn thần binh đỉnh phong, rốt cuộc là ai ra tay?

Ô ô!

Vào lúc đang rung đột, đột nhiên trên không trung có tiếng nức nở nghẹn ngào vang lên, thân ảnh mấy người bay tới.

Vèo!

Thân thể Nhiếp Vân chấn động sau đó chui xuống dưới đất, hắn lặng lẽ ẩn nấp.

- Rốt cục đến!

- Đáng giận, nơi này không gian pháp tắc thật quá đáng sợ!

Một bóng người đi đầu đáp xuống, hắn nhíu mày thật sâu, sắc mặt tái nhợt, chính là Thập Thu Lĩnh Tô Lâm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio