Vô Tận Đan Điền

chương 3415: nhiếp vân hiện thân

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trước đây trước khi tiến nhập Vạn Giới Động Thiên, hắn ở ngoài hoàng cung cố ý khiêu khích Nhiếp Vân, bị đánh thành đầu heo, may mắn thân là Vương Tử, có vô số dược vật trân quý, lúc này mới hoàn toàn khôi phục.

Hơn nữa nhìn bộ dáng bây giờ của hắn, không chỉ thương thế khôi phục, thực lực cũng có đột phá, đã đạt đến Hoàng cảnh viên mãn.

Xem ra sau khi tiến nhập Vạn Giới Động Thiên, hắn cũng có đột phá rất lớn.

Một Hoàng cảnh viên mãn, dựa theo đạo lý, không đến mức để Hằng Cổ là cường giả Thâu Thiên Tá Thọ cảnh sợ hãi như vậy, mấu chốt là một lão giả râu bạc trắng đứng phía sau Duyên Hoắc Vương Tử.

Tuy lão giả này không nói chuyện, nhưng khí tức trên người lại như nước sông thâm trầm, làm cho người nhìn không ra sâu cạn.

Đây là một thế giới cấp bảy, dù trong đó đản sinh Thâu Thiên Tá Thọ cảnh, thực lực cũng thấp hơn ở Thần giới, tối đa xấp xỉ Hoàng cảnh viên mãn giới vực nhất phẩm của Thần giới.

Thực lực xấp xỉ tự nhiên không thể để cho người kiêng kỵ, làm Hằng Cổ sợ như vậy, sợ rằng bạch y lão giả kia cũng là cường giả Thâu Thiên Tá Thọ cảnh, cường giả Thâu Thiên Tá Thọ cảnh của Thần giới.

Tuy tiến nhập Vạn Giới Động Thiên có yêu cầu cứng nhắc, không cho phép hậu nhân Cửu Đế mang người bên ngoài tiến nhập, nhưng thân là Vương Tử, vẫn có pháp bảo loại Không Gian.

Hơn nữa Vạn Giới Động Thiên đối với lĩnh ngộ tân Đại Đạo có chỗ tốt cực lớn, có thể hấp dẫn không ít cường giả Thâu Thiên Tá Thọ cảnh mạo hiểm đến.

Vị lão giả này rất hiển nhiên chính là một người trong số đó.

- Đại nhân yên tâm, ta đã phái ra nhân thủ, nhất định sẽ ở trong một ngày đêm tìm được mấy người kia...

Hằng Cổ vội vàng gật đầu, không dám vi phạm.

Trước đây, hắn vẫn cho là tu vi của hắn đạt tới đỉnh phong của thế giới, không người có thể hơn, nhìn thấy những người này mới biết được, loại ý nghĩ này ấu trĩ cỡ nào!

- Trong vòng một ngày? Ngươi nhớ kỹ câu nói này...

Lão giả hừ lạnh, ngón tay nhẹ nhàng bắn ra, một đạo sấm sét kịch liệt xuất hiện ở đầu ngón tay.

Ầm ầm!

Ánh chớp lấp loé, không gian ở đầu ngón tay bắt đầu vặn vẹo, biến thành một điểm đen đen kịt.

- Không gian phá toái, hoà vào một điểm?

Hằng Cổ run run thoáng một cái.

Hắn toàn lực ra tay, cũng có thể ung dung đánh ra hố đen, kéo ra Không Gian Liệt Ngân, nhưng như đối phương, duỗi ra ngón tay, dễ như ăn cháo ở đầu ngón tay làm ra hố đen, mình căn bản không làm được!

Này biểu thị đối phương chưởng khống lực lượng đã đạt đến cảnh giới nhập vi, muốn động thủ chém giết mình, không cần nhiều lực lượng, một ngón tay là đủ!

Không chỉ như vậy, đầu ngón tay của đối phương sấm sét chớp giật, rất rõ ràng là một loại Đại Đạo lĩnh ngộ đến cực hạn mới có thể hoàn thành, ngưng tụ một Đại Đạo ở đầu ngón tay, uy lực còn không thấy được... Nếu như toàn bộ thả ra ngoài, e là toàn bộ đế quốc sẽ biến thành tro bụi.

Nhìn thấy điểm ấy, trong lòng hắn chỉ có hai chữ... Đáng sợ!

Tuy biết đối phương làm như vậy để hắn cảnh giác sợ sệt, nhưng biết mục đích của đối phương hoàn thành, mình... thật không đối phó được!

- Đại nhân yên tâm, coi như ta dốc hết quốc lực, cũng sẽ tìm bọn họ ra... giao cho mấy vị đại nhân xử trí!

Hằng Cổ vội nói.

- Ân!

Thấy mục đích đạt đến, lão giả không tiếp tục nói nữa.

- Bắc Hư Đại Nhân, lần này chúng ta nhất định phải sớm tìm được bọn họ trước Trinh Tường Vương Tử, nếu không bị đám người Trinh Tường giết, sẽ khó tiêu mối hận trong lòng ta!

Duyên Hoắc nhìn về phía lão giả nói.

Lão giả gọi Bắc Hư lão nhân, năm mươi vạn năm trước có tiếng tăm rất lớn, toàn bộ Thần giới cũng có tên tuổi.

Bất quá năm mươi vạn năm trước liền mất tích, rất nhiều người đều cho rằng chết rồi, không nghĩ tới từ lâu đột phá Thâu Thiên Tá Thọ, lặng lẽ ẩn giấu đi.

- Yên tâm đi, chỉ cần tìm được, ta liền ra tay bắt bọn chúng, mấy con kiến mà thôi, ta ra tay đối phó, sự tình một cái tát!

Bắc Hư lão nhân nhàn nhạt nói, trong mắt tràn đầy ngạo khí.

Thân là Thâu Thiên Tá Thọ Cảnh, người mạnh nhất dưới Thiên Đạo, có tư bản tự ngạo.

- Đại nhân phải cẩn thận, Nhữ Hạ Vương Tử từng tranh cướp Thái tử vị, khó bảo toàn không có hậu chiêu gì!

Duyên Hoắc nói.

Ban đầu Nhữ Hạ Vương Tử ở trong rất nhiều vương tử bộc lộ tài năng, xác thực có thực lực khó có thể chống lại.

- Một Hoàng cảnh viên mãn mà thôi, dù cho lĩnh ngộ giới vực nhất phẩm, cũng không đáng để lo! Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả thủ đoạn đều là chuyện cười, ta muốn giết hắn, không khó hơn giết một con gà!

Bắc Hư lão nhân hừ lạnh.

Có thể đạt đến Thâu Thiên Tá Thọ, ai không lĩnh ngộ giới vực nhất phẩm?

- Vậy thì tốt!

Ánh mắt của Duyên Hoắc lóe lên:

- Đợi một lúc nữa tìm được Nhữ Hạ, đại nhân giam cầm lại là được, trước tiên không nên chém giết, ta hỏi rõ ràng Nhiếp Vân kia đi đâu! Chỉ cần giết hắn, Đa Ba điện hạ kế thừa đại vị, cường giả Đế cảnh lưu lại thư tịch trong Hoàng Cung, muốn xem như thế nào đều được!

- Điểm ấy không cần ngươi nói, Đa Ba điện hạ đã đáp ứng ta!

Bắc Hư lão nhân nhàn nhạt nói một tiếng, đột nhiên nhíu mày:

- Người nào?

Nghe được hắn hét lớn, lúc này mọi người mới ý thức được không đúng. Đồng loạt ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trong Hoàng Cung chẳng biết lúc nào đứng một bóng người, đang mặt lạnh nhìn sang.

- Nhiếp Vân? Hặc hặc, Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa lại xông tới, ta xem lần này ngươi còn trốn chỗ nào...

Nhìn rõ ràng người tới, Duyên Hoắc tràn đầy hưng phấn đứng lên, lộ ra thù hận nồng đậm.

Xuất hiện ở trước mắt, đúng là gia hỏa hắn vẫn muốn giết… Nhiếp Vân!

Ở trước Hoàng Cung bị đối phương nhục nhã, không nghĩ tới ở đây lại gặp mặt.

- Trốn? Ta vì sao phải trốn?

Nhiếp Vân nhàn nhạt nhìn mấy người trước mắt.

Không nghĩ tới không tìm được đám người Nhữ Hạ, lại trước tiên thấy được bọn họ.

- Ngươi chính là Nhiếp Vân?

Nghe được Duyên Hoắc xưng hô, Bắc Hư lão nhân giương mắt nhìn sang, ngồi tại chỗ cũng không đứng dậy:

- Có thể lặng yên không một tiếng động đi tới nơi này, thật có chút thủ đoạn, bất quá, loại thủ đoạn nhỏ này ở trước mặt thực lực chân chính, không dùng được! Lập tức quỳ xuống, huỷ bỏ tu vi, ta có thể tha cho ngươi một mạng, bằng không, Vạn Giới Động Thiên này, ngươi cũng đừng nghĩ đi ra!

- Quỳ xuống huỷ bỏ tu vi? Đầu óc ngươi bị lừa đá sao?

Nhiếp Vân không còn gì để nói.

- Hặc hặc, Nhiếp Vân, ta cho ngươi hung hăng, Bắc Hư Đại Nhân là cường giả Thâu Thiên Tá Thọ Cảnh, tồn tại cao nhất dưới Thiên Đạo, ngươi dám nói như vậy, lần này chết chắc rồi! Ở Vạn Giới Động Thiên, ý niệm của Đại Đế không thể đi vào, ta xem ai có thể cứu được ngươi...

Duyên Hoắc cười ha ha.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio