Vô Tận Đan Điền

chương 433: trang chủ âm mưu (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Đệ tử có tiềm lực nhất... đệ tử có tiềm lực nhất của Điệp Dực Sơn Trang, chỉ sợ sẽ là Mộ Kiệt kia rồi, xem trước một chút hắn ở nơi nào...

Vận thiên phú Thiên Nhãn, Nhiếp Vân quét trọn Điệp Dực Sơn Trang một lần, rất nhanh liền phát hiện chỗ ở của Mộ Kiệt, thân thể tiềm ở trong bóng đêm, rất nhanh chạy tới.

- Mộ Kiệt, nếu lần này Thánh Linh đệ tử đại tái, Mộ Vân kia tham gia, ngươi muốn thắng được, chỉ sợ có chút khó khăn!

Điệp Dực Sơn Trang, Mộ Nham nhìn thiếu niên ở trước mắt lắc lắc đầu.

- Một đệ tử ngoại môn, hắn là cái khỉ gì, dám cùng ta tranh? Yên tâm đi, Mộ Nham thúc thúc, ta sẽ làm cho hắn căn bản không tham gia được trận đấu!

Mộ Kiệt xiết chặt nắm tay, trong mắt hiện lên một tia ngoan ý.

Từ nhỏ thiên tài, thực lực đột nhiên tăng mạnh, sáng tạo ra tính cách ngang ngược kiêu ngạo ương ngạnh, chỉ cần cùng thế hệ có người thực lực mạnh hơn hắn, liền nghĩ biện pháp đánh chết hoặc đuổi đi!

Nếu không như vậy, cũng sẽ không ở lúc Nhiếp Vân vừa đến liền muốn thu hắn làm tiểu đệ rồi.

- Làm cho hắn không tham gia được trận đấu? Ý của ngươi là giết hắn? Đích thật là biện pháp tốt, nhưng thực lực của hắn, ta cũng nhìn không thấu, chớ nói chi là ngươi!

Nhớ tới thiếu niên đáng sợ. Mộ Nham nhịn không được lắc đầu.

Đối phương ngay cả Mộ Ải Sơn Trang Mộ Kiều Tiên cũng có thể ép quỳ xuống. Thực lực mạnh đã vượt ra khỏi tưởng tượng, thật dễ giết như vậy, mình cũng không cần lo rồi.

- Yên tâm đi, Mộ Nham thúc thúc!

Tựa hồ nhìn thấu Mộ Nham lo lắng, Mộ Kiệt cười hắc hắc.

- Chỗ này của ta có một bình độc khí lợi hại nhất của Yêu Tộc, vô hình vô sắc, qua một hồi ta làm bộ đi bái phỏng đệ tử ngoại môn kia, sẽ phóng xuất bình độc dược, độc chết hắn. Cho dù thực lực hắn có mạnh hơn nữa, ở dưới loại độc khí này cũng tuyệt đối tử vong, không có đường sống nào!

- Độc khí?

Mộ Nham chấn động.

Sắc mặt Mộ Kiệt dữ tợn, cắn chặc răng nanh.

- Đúng vậy, vô độc bất trượng phu, chỉ cần giết hắn, ta nhất định có thể được thứ nhất, một khi trải qua Linh Tê Tuyền tẩy lễ, vừa mới đạt tới Bí Cảnh đệ nhị trọng cũng chưa chắc thắng ta! Bất kể là ai, dám chắn đường ta đi, đều phải chết! Bất kể thực lực của hắn mạnh bao nhiêu!

Hắn kinh nghiệm giang hồ không nhiều, nhưng xuống tay cực kỳ tàn nhẫn.

Này cũng khó trách, Cổ Thành khắp nơi đều là thiên tài, muốn ở trong nhiều thiên tài như vậy trổ hết tài năng, không có một chút thủ đoạn, căn bản là không có khả năng!

- Kỳ thật cũng không cần phức tạp như thế, trang chủ biết ngươi sẽ động thủ, đã thay ngươi chuẩn bị xong, lần so tài này tiến hành chính là tử vong thí luyện, khi đó trang chủ sẽ ở trên người tiểu tử kia lưu lại một đạo khí tức, áp chế lực lượng của hắn. Một khi vào Linh Tê Thiên Cung, lạc ấn bùng nổ, hắn sẽ bị đối đãi như người ngoài Thiên Cung, các loại phong ấn trận pháp toàn bộ công kích hắn, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Mộ Nham hừ lạnh.

- Trang chủ chuẩn bị cho ta?

Mộ Kiệt có chút không dám tin tưởng.

- Không cần không tin, cho dù Mộ Vân này lợi hại, cũng bất quá là đệ tử ngoại môn, căn cốt không thuộc về Điệp Dực Sơn Trang chúng ta, không có lòng trung thành gì, chờ đến lúc đó có phiền toái còn không bằng hiện tại giết! Chuyện này là bí mật tiến hành, ngàn vạn lần không thể truyền đi, bằng không, sẽ ảnh hưởng thanh danh của Điệp Dực Sơn Trang chúng ta!

Sắc mặt Mộ Nham ngưng trọng nói.

- Yên tâm đi, Mộ Nham thúc thúc, ta sẽ không nhiều lời!

Mộ Kiệt nở nụ cười.

Có trang chủ duy trì, hắn tựa hồ có thể nhìn thấy thiếu niên không ai bì nổi kia quỳ ở trước mặt mình cầu xin tha thứ, nghĩ tới những thứ này, trong lòng liền không nhịn được sảng khoái, ở sâu trong nội tâm sinh ra một loại sung sướng nói không nên lời.

- Thật sự là mưu kế hay, chẳng lẽ này chính là phương pháp Điệp Dực Sơn Trang các ngươi đối đãi đệ tử ngoại môn? Thật làm ta mở mang tầm mắt!

Mộ Nham đang muốn nói chuyện, đột nhiên trong tiểu viện có một tiếng cười vang lên, thanh âm không lớn, ở trong tai hai người lại giống như tiếng sấm.

- Là ai?

Hai người hoảng sợ, sắc mặt thay đổi.

Tuy nơi này không phải chỗ cơ mật của Sơn Trang, nhưng thời điểm nói chuyện, cũng bố trí phong ấn, người kia đến đây lúc nào, sao hai người một chút cũng không cảm thấy?

Nếu người này không nói lời nào mà trực tiếp ra tay đánh lén, có thể cam đoan, hai người tuyệt đối chết cũng không biết chết như thế nào!

Nghĩ vậy, Mộ Kiệt, Mộ Nham đồng thời sợ tới mức chảy ra mồ hôi lạnh.

- Là ai? Tự nhiên là người các ngươi nghĩ biện pháp làm hại rồi!

Nhiếp Vân từ không trung hạ xuống.

Nhìn thấy dung mạo của thiếu niên, nắm tay hai người đồng thời căng thẳng.

Hai người đang thương nghị làm sao thiết kế người này, người này liền xuất hiện ở trước mặt, xem ra còn nghe được nói chuyện, đổi lại ai cũng có chút bối rối.

- Mộ Vân, ngươi muốn thế nào? Nơi này là Điệp Dực Sơn Trang, không phải là Hồ Điệp Sơn Trang của các ngươi, chỉ cần ta la một tiếng, cao thủ trong trang liền sẽ tới, trực tiếp đánh chết ngươi!

Trong mắt bối rối chợt lóe rồi biến mất, Mộ Nham lập tức bình tĩnh, dù sao đã muốn vạch mặt, cũng không cần phải trang đáng thương.

- Cao thủ trong trang? Ha hả, ngươi kêu thử xem?

Không để ý tới uy hiếp của hắn, Nhiếp Vân cười cười.

Thời điểm tới, vì phòng ngừa bị người phát hiện, hắn đã sớm dùng linh hồn lực phong tỏa toàn bộ tiểu viện, cho dù bên này phát sinh chiến đấu, bên ngoài cũng sẽ không phát hiện.

Linh hồn Linh cấp trung kỳ cường đại, vào giờ khắc này hoàn toàn bày ra.

- Nếu như vậy, ngươi liền chết đi!

Mộ Nham biết thực lực của thiếu niên này, đột nhiên thét dài, hai chân giẫm mạnh mặt đất, cả người giống như báo săn chụp mồi, đột nhiên xông qua Nhiếp Vân.

Bất động thì thôi, vừa động liền định chém thiếu niên ở dưới chưởng.

- Tốc độ rất nhanh, bất quá, tốc độ lại nhanh cũng không nhanh bằng linh hồn lực...

Tựa hồ sớm biết hắn sẽ trực tiếp động thủ, Nhiếp Vân cũng không tránh né, cười cười, bàn tay trảo một cái.

Tuy tốc độ không mau, nhưng ở trong mắt Mộ Nham, lại căn bản không thể trốn tránh, cổ họng tê rần, đã bị nắm cổ, giơ trên không trung, như nắm cổ một con gà.

- Tiếp tục gọi, tiếp tục công kích? Ta không ngại a!

Nhiếp Vân cười cười, nhìn Mộ Nham trước mắt, giống như nhìn một con cóc bị dẫm trên đất.

Hơn một tháng tu luyện, linh hồn cùng lực lượng của hắn đã có thể hoàn mỹ kết hợp, sức chiến đấu so với ở Quang Minh thành thì cường đại hơn không chỉ gấp mười lần, tuy thực lực của Mộ Nham không kém, nhưng ngay cả nửa chiêu cũng ngăn không được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio