Bây giờ chỉ cần có một chút thời gian là hắn có thể khôi phục. Ngược lại lúc này Diệp Bạch đang gặp rất nhiều nguy hiểm.
Diệp Khổ phát huy toàn lực, cũng chỉ tranh thủ trong chớp mắt mà thôi, tranh thủ cơ hội cho Diệp Bạch hái được Dạ Lạc Kim Tiền. Nhưng phía sau, tất mọi người truy tới, thân pháp của hắn cũng không bằng người khác, nếu như bị đuổi theo, hậu quả có thể là vô cùng nguy hiểm.
Cho nên, nguyên nhân nguy hiểm chính là Diệp Bạch hái được Dạ Lạc Kim Tiễn.
Chỉ trong nháy mắt tên áo tang thanh niên đánh ra Tiên thiên viên khí cương và Diệp Khổ sử dụng tấm chắn ngăn cản. Nhưng tấm chắn của Diệp Khổ cũng không thể ngăn chặn được vẫn như trước bay về phía Diệp Bạch. Đồng thời thân hình tên áo tang thanh niên vừa động cũng biến thành một đạo tàn ảnh hướng về phía sau lưng Diệp Bạch đuổi theo.
Cùng đồng thời, Vi Tàng Kiếm cũng sử dụng lục bậc trung cấp thân pháp, Chín Hiệp Thiên Biến Bước thân hình cũng tạo thành tàn ảnh đuổi theo. Tiếp theo hắn ở sau lưng Diệp bạch đánh ra chưởng ảnh đánh tới, nhưng Vi Tàng Kiếm và Xích y nữ tử lại bị Diệp Khổ chặn lại, tạm thời đuổi không kịp.
Đối với tình cảnh phía sau, Diệp Bạch tự nhiên thấy rõ, hắn biết Diệp Khổ làm được như vậy là đã đến cực hạn rồi, bây giờ, cũng chỉ có thể dựa vào chính hắn mà thôi.
- Hoa Hoàn Cự.
Quát khẽ một tiếng, ở phía sau Diệp Bạch rủ xuống hơn mười vòng hoa hồng nhạt, sau đó lớn lên không ngừng, hơn nữa uy lực càng tăng lên, tầng tầng lớp lớp, hướng về phía tên áo tang thanh niên đang sử dụng Tiên thiên viên khí cương chặn lại.
Đồng thời, Bốn Đằng cự trận.
Bốn sợi dây sậm máu thô to như cánh tay trẻ con tạo thành một lồng giam, kỳ quái bay về phía Vi Tàng Kiếm.
- Ầm… Ầm... Ầm... Ầm... Ầm
Có hơn mười đạo vòng hoa, đều bị Tiên thiên viên khí cương hủy đi, nhưng Diệp Bạch vốn không trông cậy vào nó có thể ngăn chặn Tiên thiên viên khí cương của tên áo tang thanh niên này, nhưng ngăn trở một lúc cũng là đủ rồi.
Đồng thời, Bốn Đằng Cự Trận cũng đến trước mặt Vi Tàng Kiếm, hai tay Vi Tàng Kiếm khẽ nhúc nhích, huyết đằng sắp xé mở, tranh thủ một chút thời gian chạy về phía trước.
Kiếm quang dưới chân Diệp Bạch vừa động, tiếp theo hắn biến đổi thành Nha Du quyết, cả người như thuấn di đến hơn mười trượng, từ vách núi bay bay thẳng đi, lúc này hắn bay thẳng vào cánh rừng rậm, biến mất không thấy đâu nữa.
Sau khi tên áo tang thanh niên dùng Tiên thiên viên khí cương sau khi hủy diệt hơn mười đạo vòng hoa cự của Diệp Bạch, hắn đánh tới lần nữa, nhưng lại chính đánh vào chỗ không người, làm cho vụn gỗ bay tán loạn, thiên lay địa chấn. Còn Vi Tàng Kiếm cũng bởi vì Diệp Khổ ngăn trở cũng không có cách nào ngăn cản Diệp Bạch chạy trốn vào trong rừng, thoáng cái biến mất không thấy tung tích đâu nữa.
- Thật là ghê tởm.
Hai người đồng thời nổi giận gầm lên một tiếng. Lúc này ở phía sau là Xích y nữ tử cũng đã thoát khỏi ngăn trở của Diệp Khổ đuổi theo. Sau khi nhìn thấy tàn ảnh của Diệp Bạch cũng dứt bỏ Diệp Khổ, đuổi theo.
- Truy.
Mọi người hét lớn một tiếng, đều đuổi theo, trong đó, tên áo tang thanh niên, Xích y nữ tử cùng Thanh Ô quốc đệ nhất gia tộc Vi Tàng Kiếm chạy đầu tiên. Trong đám đuổi theo này, tên áo tang thanh niên có thực lực cao nhất, hắn cũng là người duy nhất có thực lực trung cấp huyền sĩ. Còn Xích y nữ tử có thân pháp nhẹ nhàng, cũng đuổi theo không bỏ. Về phần Vi Tàng Kiếm, tốc độ nhanh nhất, bởi vì hắn là người duy nhất có được lục bậc trung cấp thân pháp huyền kỹ.
Diệp Bạch sử dụng Vòng Hoa cự, cùng Bốn Đằng cự trận, tạm thời trì hoãn tên áo tang thanh niên cùng với Vi Tàng Kiếm lại, sau đó có cơ hội chạy trốn vào trong rừng. Hắn vốn tưởng rằng là có thể thở được một cái, không nghĩ bọn họ lại nhanh như vậy đuổi theo. Hơn nữa người đuổi theo càng ngày càng nhiều, ngoài Xích y nữ tử, còn có thêm mười mấy tên thí luyện đệ tử nữa đều xông vào trong rừng. Bọn chúng định dùng sách lược lược bao vây đây mà, nhưng do tốc độ của mình không bằng người khác, sớm muộn gì cũng bị đuổi theo.
- Làm sao bây giờ?
Diệp Bạch thầm suy nghĩ, sau đó quay đầu lại nhìn gốc linh thảo trên tay mình một cái, gốc linh thảo này giống như hoàng kim đúc thành, trạm trạm sinh huy. Đây là mình mới vừa rồi từ trên vách núi hái xuống, nó chính là tam giai cấp thấp linh thảo Dạ Lạc Kim Tiền giá trị điểm cống hiến. Ở bên trong Âm nguyệt hạp cốc duy nhất còn có bốn gốc tam giai linh thảo nữa thôi, khó trách những người này lại điên cuồng đuổi theo như thế.
Thở dài một tiếng, Diệp Bạch cũng không rảnh nhìn kỹ, tiện tay đem nó nhét vào trong lòng, sau đó hắn tiếp tục chạy trốn về phía trước, đồng thời trong đầu không ngừng nghĩ nghĩ mưu thoát thân.
Tùy theo thời gian trôi qua. Diệp Bạch chạy trốn càng ngày càng khó khăn, những người ở phía sau đuổi theo càng ngày càng nhiều. Hơn nữa trong đó có không ít người tốc độ nhanh hơn Diệp Bạch một bậc. Mặc dù Diệp Bạch mượn cây cối che dấu xảo diệu và hay thay đổi phương hướng. Nhưng nếu cứ để như thế này thì sớm muộn cũng bị đuổi theo. Nhất định là phải nhanh chóng nghĩ ra một biện pháp khác.
Ánh mắt Diệp Bạch thầm suy nghĩ, nếu như chỉ bằng vào huyền kỹ xem ra không phải là biện pháp tốt rồi, có lẽ, còn có một biện pháp khác.
Hắn nhớ lược qua tất cả bí kíp hắn đã tu luyện thì cũng không có bất kỳ trợ giúp gì cho hắn lúc này cả.
Sau đó chính là cực hạn kim đan, Chí Điểu Chi Chủy, Tích Huyết Tử Kim Đan, ẩn bảng Thiết mảnh, Nhật Nguyệt Thú Sơn đồ đằng, Hàn Quang kỳ Thiết Tam đồng, một quả mãnh thú nội đan, dịch dung, thì cũng không có cách nào tạo thành trợ giúp cho hắn. Ngoài ra còn có một đống thảo dược, Tam Sắc Khiên Ngưu, Phấn Hoa Lăng Tiêu, Dạ Lạc Kim Tiễn…, và một đống đan dược trung cấp huyền đan, trung cấp khí huyết tán, trung cấp Bồi Nguyên Đan…, cũng không có tác dụng gì trợ giúp cả. Được rồi, còn có…
Ánh mắt Diệp Bạch đột nhiên nhìn xuống một cái hộp, cái hộp này có kiểu dáng Trung Quốc, nó chính là hộp chứa Hỏa Lôi tử. Lúc trước có mười sáu hạt, nhưng sau đối phó với Hỏa Lôi Thủ Hàn Khôn dùng đi một hạt rồi, tiếp theo không lâu, đối phó với Tử Điện báo lại dùng thêm một hạt nữa, lúc này tổng cộng còn lại mười bốn hạt. Thời khắc mấu chốt là có thể vận dụng, tạo thành hậu quả có thể rất là nghiêm trọng, hơn xa so với mất đi một gốc cây tam giai linh thảo, cho nên tạm thời Diệp Bạch cũng chưa muốn sử dụng.
Cuối cùng, còn lại một bình ngọc nhỏ, nó chính là ngứa khói đan, tác dụng của nó cũng giống như Hỏa Lôi tử. Lúc trước hắn từ trên người Hỏa Lôi thủ Hàn Khôn lục soát mà có được. Nhưng cho tới nay, Diệp Bạch cũng không có cơ hội sử dụng đến cũng không biết hiệu quả như thế nào, hắn cũng chỉ biết là một khi ném ra, có thể sinh ra một cỗ hắc vụ, ẩn tàng thân hình, thay đổi bộ dạng, là một loai thuốc chuyên môn trợ giúp người chạy trốn.
Bây giờ, không biết nó có thể hay không phát ra tác dụng?
Trong lòng Diệp Bạch vừa động, từ bên trong bao bố lấy ra, trước kia nó vẫn nằm ở bên trong đó, chính mình cũng chẳng muốn nhìn một chút. Bây giờ gặp phải tình cảnh như vậy, ngứa khói đan nói không chừng có thể tạo ra tác dụng quan trọng.
Nghĩ tới đây, hắn đem nắp bình mở ra, ở bên trong có vài hạt màu đen, hình tròn, cùng với bề ngoài của Hỏa lôi tử cũng không sai biệt nhiều. Nhưng mùi vị của nó thì khác, sau khi mở ra thì có một mùi tanh hôi truyền đến, Diệp Bạch nửa tin nửa ngờ, thầm nghĩ:
- Thứ này một khi tung ra, thật có thể sinh ra sương khói không, nó có tác dụng trợ giúp chạy trốn sao. Ngứa khói đan, chướng khói đan xem ra thời khắc mấu chốt cũng chỉ có thể dựa vào ngươi rồi.
- Khoái, khoái, hắn ở bên kia chạy trốn, mau đuổi theo hắn.
Trong rừng rậm, hơn mười đạo thân ảnh rất nhanh bay tới, ở trong không trung không ngừng truyền đến vài tiếng hô xé gió. Nhất thời đem toàn bộ người chung quanh hấp dẫn lại đây, sau đó tụ hợp, đuổi theo.
- Các ngươi từ phía trước bọc lại, một đám người hướng bên trái, một đám người hướng bên phải. Như vậy, hắn không thể trốn thoát được.
- Đúng là tiểu tử, có dũng khí đoạt miếng ăn từ trong tay chúng ta, hắn quả thật không biết chữ Tử viết như thế nào nữa, mau đuổi theo, đuổi theo không tha cho hắn.
Lúc này không ngừng có những tiếng hô quát, tiếng xé gió vang lên, mặc dù Diệp Bạch đem hết toàn lực, nhưng chạy trốn càng ngày càng gần. Đừng nói Diệp Bạch rất nhanh sẽ bị bọn họ vây kín, mà có thể bị hợp vây lại, đợi cho huyền khí hao hết, còn không có thoát khỏi tầm mắt mọi người. Nếu bị bao vây, hôm nay nhất định phải chết.
- Xem ra, ta chỉ có thể mạo hiểm thử một lần rồi.
Diệp Bạch âm thầm cắn răng, hắn lấy dịch dung đạo cụ đội vào, khuôn mặt của hắn lúc này biến thành một cái khuôn mặt thanh niên vàng như nến, đồng thời, thân hình biến đổi, hướng theo chiều ngược lại chạy đi.
- Mau mau, hắn ở phía bên này, mau đuổi theo.
- Ở bên cạnh, ở bên cạnh, mau ngăn chặn hắn, đừng cho hắn chạy thoát.
Rất nhanh, đã có người phát hiện ra bóng dáng của Diệp Bạch, đã bắt đầu không ngừng có người quát, đồng thời có vài tên thí luyện đệ tử, đã ngăn chặn đường đi của Diệp Bạch. Lúc này bốn phương vây quanh, cho dù Diệp Bạch có lợi hại hơn nữa, chỉ cần nhất thời níu kéo, người phía sau nhất định rất nhanh đuổi theo. Như vậy, Diệp Bạch cho dù có ba đầu sáu tay đi nữa thì cuối cùng cũng trốn không thoát.
Thân ảnh Diệp Bạch khẽ động, nhảy lên trên một cây đại thụ, lúc này đã có vài tên thí luyện đệ tử dần dần bao vây lại. Diệp Bạch mắt thấy trốn không thoát, hắn phất tay có vô số hoa bay ra, hình thành đạo đạo vòng hoa, hướng về phí trước.
- Vòng hoa liệt.
- Chút tài mọn mà thôi.
Đám thí luyện đệ tử hừ lạnh một tiếng, khinh thường cười, đưa ra một chiêu, tạo thành một đạo long quyển phong cương thật lớn, đem vòng hoa liệt của Diệp Bạch thổi tán. Lúc này Diệp Bạch sử dụng hôi giai cấp thấp Thập Phương Huyễn quyết chống lại một đám đệ tử tinh anh của các đại gia tộc, tự nhiên không chiếm được một chút tiện nghi nào cả.
Nhưng Diệp Bạch vốn không có trông chờ vào Vòng Hoa liệt có thể ngăn cản đám người này, hắn chỉ tranh thủ thời gian nháy mắt để mở ra phòng hộ võng.
- Lược Đằng cự trận.
Trong lúc nhất thời, bốn điều huyết sắc ám đằng bay về phía hai gã thí luyện đệ tử, trong đó hai cái hóa thành nộ giao mang theo sức mạnh ngàn quân, đánh về phía thắt lưng của một gã thí luyện đệ tử.
- Thập phương huyễn quyết, mười sáu tổ biến hóa, giao đằng đánh.
Còn lại hai cái, thì hóa thành cự thằng, một quyển, một túng, muốn đem tên thí luyện đệ tử vây khốn. Một chiêu này, cũng là Thập Phương Huyễn quyết một trong mười sáu tổ biến hóa, đằng phược. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Mặc dù mười sáu tổ biến hóa này, Diệp bạch mới lĩnh ngộ một ít huyễn chi áo nghĩa, Diệp Bạch cũng chỉ sử dụng được một phần nhỏ thôi, nhưng cũng không phải là chúng nó không có tác dụng, lúc này, chính là lúc phát huy tác dụng lớn nhất.