điểm cống hiến, thân pháp bí kíp này không ngờ chỉ cần điểm cống hiến.
Diệp Bạch sung sướng, liền không chút do dự lấy ra Minh tạp. Hắn mặc kệ nó không trọn vẹn, thật vất vả tới nơi này một chuyến cũng không thể tay không mà về. Cho dù không trọn vẹn, vậy cũng so với không có thì tốt hớn.
Bởi vậy, trên màn hình màu thủy Lam, sau khi kim quang chợt lóe, quyển bí kíp kỳ quái ở góc giá ngọc nhất thời liền bay ra, hướng Diệp Bạch bay tới, bị Diệp Bạch cầm ở trong tay.
Hắn mang theo tâm tình kích động, mở quyển bí kíp này ra. Lập tức, ánh mắt liền càng ngày càng sáng lên, biểu tình tràn đầy vui sướng.
"Kiếm bộ, chú ý mỗi bước di chuyển, từng bước qua lại, bộ pháp lồng trong hỉ nộ ái ố, phong cảnh bốn mùa, hình bóng như kiếm, tránh né như gió. Nếu như nói Tử Điện Quyết, Bôn Lôi Quyết lúc trước đều thích hợp phi hành đường dài, viễn trình mà chạy. Nếu Như Ảnh Tùy Hình thân pháp ở giá ngọc tầng hai coi trọng quỷ mị biến hóa, thiên kỳ bách biến, còn Liệt Dương bộ ở tầng thứ nhất thì coi trọng sự cương mãnh, Liệt Hỏa đoán thân, là bộ pháp cương dương nhất. Như vậy, Kiếm bộ coi trọng chính là biến hóa trong một tấc vuông, chiếm tiên cơ trước kẻ địch, từng bước di chuyển, từng bước vừa chuyển cơ. Mỗi một bước đều là đạp ở sống hay chết, giữa an và nguy. Đây là bộ pháp thích hợp cận chiến, tăng cường lực công kích, cũng không phải dùng để chạy trốn."
Có lẽ tốc độ của nó ở một đoạn đường dài có vẻ không nhanh, nhưng đối với Diệp Bạch bây giờ đang muốn tăng lên thực lực thì lại có tác dụng không hề nhỏ. Nhìn giới thiệu vắn tắt về nó, Diệp Bạch trực giác cho rằng nó cũng không phải đơn giản như vậy. Đây đáng lẽ không phải là một quyển hôi giai đê cấp bộ pháp mới đúng, nhưng lại bị để ở chỗ này, hơn nữa bị dán lên chữ không trọn vẹn!
Vấn đề là, Diệp Bạch thấy thế nào cũng không biết quyển Kiếm bộ này có cái gì không trọn vẹn. Có lẽ, chỉ có chờ chính mình về nhà, sau khi mở ra cấm kỵ của nó thì mới có thể biết.
Bất quá, mặc kệ như thế nào, Diệp Bạch một tay liền đem nó nhét vào trong lồng ngực, thở dài nhẹ nhõm một hơi. Lúc này, trên Minh tạp con số tiếp tục giảm bớt, biến thành điểm đáng thương cuối cùng.
Nhưng Diệp Bạch lòng lại tràn đầy vui mừng, trực giác báo cho hắn lần lựa chọn này là cực kỳ đáng giá. Đầu tiên là hai quả Niết Bàn Kim Đan vô cùng trân quý, sau đó là trụ cột bản tiến hóa Huyền quyết, "Trung cấp Huyền quyết". Tiếp theo là công kích Huyền kỹ cùng kiếm Thạch có cảm ứng với nhau, "Thập Phương huyễn quyết". Cuối cùng, đương khi chính mình cho rằng không còn hi vọng thì lại thấy được một quyển thân pháp Huyền kỹ không trọn vẹn, vừa vặn chỉ cần điểm cống hiến là có thể đổi, vừa lúc hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của chính mình.
Toàn bộ Huyền Vũ Các, tất cả Huyền kỹ bình thường đều cần ít nhất điểm cống hiến mới có thể đổi. Chỉ có một bộ này là thiếu điểm cống hiến, trở thành một bộ công pháp đặc thù nhất Huyền Vũ Các, hiện tại đã bị Diệp Bạch lựa chọn.
Không nói đến ba bản Huyền kỹ, chỉ nói Niết Bàn Kim Đan. Ở trong thế giới Huyền tu giả, kỳ thật vẫn có một truyền thuyết, xưng là tiến giai hoàn mỹ, cũng là lần đầu tiên tiến giai liền đạt được thành công, được gọi là hoàn mỹ tiến giai giả.
Hoàn mỹ tiến giai là bốn lần trọng yếu nhất, thể hiện ở Huyền giả tiến giai đến Huyền Sĩ, Huyền Sư tiến giai đến Huyền Tông, Huyền Vương tiến giai đến Huyền Tôn, Huyền Đế tiến giai đến Huyền Thánh. Mà nếu thất bại sau đó lại tiếp tục tiến giai, cuối cùng thành công, được xưng là tiến giai không trọn vẹn. Vì ở thời điểm lần đầu tiên thất bại, sẽ làm cho đan điền của chính mình bị hao tổn, Huyền khí không còn tinh khiết. Mặc dù ở bề ngoài thì cái này không sao cả, nhưng xác thật lại lưu lại một chút tai hoạ ngầm.
Hậu quả tiến giai không trọn vẹn mang đến, ở dưới Huyền Vương thì biểu hiện vẫn còn không quá rõ ràng. Nhưng một khi đạt tới Huyền Vương, sự chênh lệch giữa tiến giai không trọn vẹn cùng hoàn mỹ tiến giai sẽ dần dần hiển hiện ra, cũng ảnh hưởng đến con người khi còn sống.
Tóm lại chỉ có một câu, Huyền tu giả có thể hoàn mỹ tiến giai so với người tiến giai lần thứ hai, thậm chí lần thứ ba sẽ đi xa hơn một ít. Sau khi đạt tới cảnh giới Huyền Vương, mỗi một lần muốn tăng lên thực lực đều cũng là vô cùng gian nan. Một chút chênh lệch nho nhỏ như vậy, đôi khi sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến thực lực .
Vì vậy, Huyền giả tiến giai đến Huyền Sĩ, Huyền Sư tiến giai đến Huyền Tông, Huyền Vương tiến giai đến Huyền Tôn, Huyền Đế tiến giai đến Huyền Thánh bốn giai đoạn này, tất cả mọi người đều nghĩ tất cả biện pháp, thẳng đến cảm thấy tỷ lệ thành công rất lớn mới nguyện ý đánh sâu vào. Bằng không, cho dù là đạt đến tiêu chuẩn kia thì cũng muốn kéo dài một chút, nghĩ tất cả các biện pháp gia tăng tỷ lệ thành công tiến giai, sau đó dưới tình huống thật sự không thể đình trệ nữa mới dám mạo hiểm tiến giai.
Đương nhiên, nếu như ngươi không cần thành tựu trong tương lai, trực tiếp trùng quan, sau đó thất bại lại tiếp tục, vậy cũng không có ai quản được ngươi. Bất quá, loại ý nghĩ này đều là những người tự biết mình có rất ít khả năng hoặc vô vọng, không có chí tiến thủ. Còn đại bộ phận số người, thì đều cũng không muốn làm như vậy.
Vì vậy, đương khi Diệp Bạch vừa thấy được Niết Bàn Kim Đan liền lập tức không chút do dự dùng nhiều tiền đem ra mua. Cũng là bởi vì, nó có thể khiến người lần đầu tiên tiến giai thành hoàn mỹ tiến giai gia tăng tỉ lệ thành công rất lớn, đối với sự phát triển về sau của Diệp Bạch là vô cùng có lợi nên hắn ngay cả một chút do dự cũng không không có. Nếu để cho người khác thấy được, đồng dạng cũng sẽ làm như thế. Đây cũng là bởi vì loại đan dược có thể gia tăng tỷ lệ hoàn mỹ tiến giai đến Huyền sĩ, nhất là có thể gia tăng hơn ba thành tỷ lệ hoàn mỹ tiến giai này thật sự là quá trân quý. Trân quý đến mức rất nhiều người có tiền cũng không thể mua, muốn mua cũng mua không được. Bởi vì nó đều được đặt trong bí tàng của các đại gia tộc, ngay cả người trong gia tộc bình thường cũng rất khó thấy.
Mặc dù hiện tại Diệp Bạch còn tạm thời không dùng được, nhưng tin tưởng không được bao lâu, hai quả Niết Bàn Kim Đan này sẽ hiện ra giá trị vô cùng to lớn của nó.
Một thân thoải mái, Diệp Bạch cảm thấy những gì cần đều đã tới tay, ngoại trừ thiếu một quyển phòng ngự Huyền kỹ thì có thể nói mọi chuyện đã công đức viên mãn, cơ bản là đầy đủ. Mặc dù biết điểm cống hiến còn dư trên Minh tạp phỏng chừng thứ gì cũng mua không được, bất quá, nếu đến nơi này, làm sao để có thể không biết một chút mà đi về.
Dù sao thời gian còn nhiều, Diệp Bạch quay đầu, thấy mọi người cũng không có ý tứ thúc giục liền bước đi thong thả tới quầy kỳ vật ở bên kia. Nơi này là địa phương kỳ quái nhất của toàn bộ Huyền Vũ Các, bày đặt đủ những thứ loạn thất bát tao, cực kỳ cổ quái, rất nhiều thứ ngay cả Diệp Bạch cũng không hề biết. Nơi này bày ra hoàn toàn không hề chỉnh tề như những giá ở ba phía khác, mà là hỗn loạn không chịu nổi, thoạt nhìn giống như một cửa hàng tạp hóa.
Không sai, nơi này chính là một cửa hàng tạp hóa.
Nhưng đương khi Diệp Bạch ánh mắt vô ý thức như đi vào cõi thần tiên từ trên huyền tinh quầy này xẹt qua, ánh mắt của hắn dừng ở một phía, không hề dời đi.
Bên kia, một khối lớn giống một tảng đá màu tử hắc sắc(tím đen) đặt ở trên giá gỗ, phía trên có vô số đạo lam sắc điện văn, chẳng lẽ là tam giai tài liệu luyện khí cực kỳ trân quý, Tử Điện Thiết?
Bên này, một khối dùng một cái chậu nước hóa trang, bụi bặm không chút nào thu hút, nhưng phía trên lại có từng vết vằn như cầu vồng, chẳng lẽ là thứ so với Tử Điện Thiết còn phải trân quý hơn một bậc, "Vạn Tử Thiên Hồng vẫn thạch?"
Còn có, còn có, bên này, một khối ngọc bội tuyết trắng trong suốt, phía trên mơ hồ khắc lên nửa bức tranh sơn thủy, thấy thế nào lại giống như vật trong truyền thuyết, "Ngũ tâm bội?"
Cái kia, được đặt ở dưới một thanh thanh đồng loan đao, lớn bằng bàn tay, bên trên có vô số lỗ nhỏ hình thù kỳ quái nổi lên, chẳng lẽ là thứ có thể sánh bằn "Vạn Tử Thiên Hồng vẫn thạch", "Băng Lệ Vẫn"??????
...
Diệp Bạch chỉ cảm thấy não mình như muốn ngu muội, từng đợt choáng váng, không thể lên tiếng. Nơi này, bất kỳ thứ nào đều cũng không hề thấp hơn ba quầy công pháp, Huyền binh, đan dược bày ra ở phía khác, thậm chí có thứ giá trị còn cao hơn. Nhưng là, ở trong này đều cũng tùy ý bày đặt, giống như một loại hàng hóa, tùy ý người khác chọn lựa.
Đương nhiên, cũng không phải thật sự có thể chọn lựa. Sờ sờ Minh tạp chỉ còn sót lại điểm của mình, Diệp Bạch không biết làm sao đành thở dài một hơi. Mấy thứ này, cũng có thể được xưng tụng là bảo vật cực kỳ quý hiếm, nhưng mình cũng mua không nổi. Cho dù có thể, hắn cũng sẽ không mua mà phải ưu tiên Huyền binh, Huyền kỹ cùng đan dược.
Lúc này, Diệp Bạch ánh mắt bỗng nhiên rơi xuống một gốc. Nơi đó có một miếng sắt màu đen không chút nào thu hút, bên trên có chút rỉ sét, xung quanh dùng một sợi dây tơ buộc lại. Nó bị một khối mã não thạch như một ngọn núi đè xuống, chỉ mơ hồ có thể thấy phía trên hiện lên duy nhất hai chữ không trọn vẹn, Diệp Bạch thật vất vả mới nhận thức được chúng nó.
-- Ẩn Bảng!
Ẩn bảng, đây là vật gì, Diệp Bạch chưa từng có nghe nói qua tên này. Bất quá, nhìn thấy phía dưới chỉ cần điểm cống hiến là có thể lấy đi thì Diệp Bạch tò mò, đưa tay đem ra, cầm trong tay lăn qua lộn lại nhìn nửa ngày. Cuối cùng, ngoại trừ hai chữ kia, phía trên miếng sắt này không còn cái gì nữa, toàn bộ đã bị rỉ sét ăn mòn. Diệp Bạch ảo não thở dài, xem ra cũng là một vật bỏ đi, không biết bị ai ném ở trong này. Không hổ là quầy tạp hóa, mặc dù có nhiều bảo vật như vậy nhưng đồng thời cũng có không ít thứ quái dị, mà mảnh sắt màu đen không rõ này chính là một trong số đó.
Diệp Bạch liền đem nó thu vào. Điểm cống hiến đã dùng hết, trên Minh tạp của Diệp Bạch lúc này hoàn toàn trống trơn, chỉ còn lại một con số như quả trứng, đó chính là số . Không kể mai tam giai mãnh thú nội đan giấu ở trong nhà, cho đến ba khối khoáng thạch quý hiếm Hàn Quang Kỳ Thiết, Diệp Bạch hiện giờ lại biến thành một kẻ bần hàn. Số điểm cống hiến rất lớn lúc trước, bây giờ ngay cả chút cặn bã đều không còn thừa.
Diệp Bạch lúc này liền sảng khoái ly khai, hướng hai vị trưởng lão nói: "Ta chọn xong, có thể đi rồi!"
Hai vị trưởng lão vẻ mặt thâm ý nói: "Chọn xong rồi sao, cảm giác có hay không có chút hoa mắt? Thu hoạch như thế nào?"
Diệp Bạch gật gật đầu: "Có chút, nhưng ta cũng cảm thấy tương đối hài lòng."
Lúc này, ba người khác cũng đã thu hồi bí kíp, đi tới. Hai vị trưởng lão nhìn bốn người, gật gật đầu nói: "Các ngươi đều đã chọn lựa xong, chúng ta đây liền đi ra ngoài đi, nơi này không thể nán lại lâu. Mặt khác, cầu chúc các ngươi sớm ngày quen thuộc Huyền khí, Huyền kỹ công pháp mà các ngươi lựa chọn. Gia tộc thí luyện chỉ còn lại ba tháng cuối cùng, ba tháng này chính là để các ngươi chuẩn bị những gì cần thiết cuối cùng. Chúc các ngươi ba tháng sau có thể ở gia tộc thí luyện đạt được thành tích tốt, đi vào nội tông. Đến lúc đó, là có thể gặp lại chúng ta!"
Cười một tiếng, bốn người cúi người tỏ vẻ cảm tạ. Sau đó, hai vị trưởng lão liền mang theo bốn người xuống thang lầu, đi ra Huyền Vũ Các. Lúc này, người bên ngoài đã không còn nhiều lắm, bởi vì hai nhóm người trước đều cũng lựa chọn xong. Nhưng vẫn có một vài người đang chờ đợi đám người Diệp Phá, Diệp Bất Phàm, trước khi bọn họ chưa ra thì không dám một mình rời đi. Mặt khác, Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị hai người không ngờ cũng ở lại, nhìn thấy bốn người đi ra cánh cửa Huyền Vũ Các thì thần sắc cũng không khỏi có chút khó coi.
Bốn người bọn họ có thể đi vào Huyền Vũ Các tầng thứ ba, đại biểu thu hoạch nhất định so với bọn họ lớn hơn. Đồng thời, hai người mơ hồ cảm thấy được thứ mà bọn họ thu hoạch ở tầng ba có vẻ còn cao hơn một bậc so với mình. Nhưng là, đồng thời cũng vì bốn người cư nhiên có thể có tư cách đi vào tầng thứ ba cảm thấy giật mình. Ở hai người xem ra, điểm cống hiến hoàn toàn là một con số cực lớn, bốn người này làm như thế nào có thể kiếm được. Hơn nữa, không ngờ đi ra chính là bốn người?
Diệp Phá, Diệp Bất Phàm có thi thể tam giai mãnh thú Phi Thiên Tuyết Thứu, điều này còn không làm bọn họ quá mức ngoài ý muốn, nhưng còn Diệp Bạch, Diệp Bồng Lai? Nếu như nói Diệp Bồng Lai có thực lực này, như vậy, một ngoại tông đệ tử bình thường ở trong miệng Diệp Phá bất quá Huyền khí thất tầng là Diệp Bạch, như thế nào cũng có tư cách đi vào Huyền Vũ Các tầng thứ ba?
Trong nháy mắt, hai người trong lòng vừa phức tạp, vừa cảm thấy không thể tin lời người ngoài.
-------------------------- Truyện được copy tại Truyện FULL
tranh sơn thủy: tranh lấy hình ảnh sông nước, phong cảnh thiên nhiên là chính, đôi khi xen lẫn một ít con người.