Đúng như lời lão tam nói, hôm sau tất cả người đi thí luyện trở lại và thân phận Vân Phàm được xác nhận, ngay lập tức liền nồi tiếng toàn trường.
Lúc đầu mới đến với học viện hắn cũng từng nghĩ qua bộc lộ tài năng để được lão sư biết đến với nhiều ưu ái, dù bạn có là thiên tài cũng không thể tự học được. Ttuy nhiên từ viện trưởng rồi Vương Ngôn, sau đó mối lo điểm cống hiến cũng biến mất.
Dần Vân Phàm muốn hướng đi theo lộ tiến điệu thấp, càng ít xuất hiện càng tốt, bởi vì trên ai hết hắn biết hiện giờ mình có rất nhiều mối nguy hiểm bao quanh.
Nhìn đi trên hàng lang trở thành tiêu điểm của chú ý, Vân Phàm mới hiểu được cảm giác đau khổ của người nổi tiếng, đặc biệt với hắn điều này không mang lại lợi ít gì như minh tinh trong truyền hình nên càng khó chịu hơn, quay sang hỏi lão tam:
-“Sau ai cũng nhận ra ta cả thế.”
Cười trên sự đau khổ của người khác, Cao Khoa vẫy tay lấy ra thẻ học viên rồi như truyền gửi cái gì đó:
-“Rồi đấy, đây là Bá giả bảng của Câu lạc bộ Tình báo đề ra, kích hoạt điểm cống hiến xài được một năm.”
Hm… có vụ đó nữa à, hỏi thêm Câu lạc bộ là một loại thế lực đặc thù trong đây, chuyên thu thập thông tin xếp hạng để bán cho mọi người ấy điểm cống hiếm:
-“Hắc thế, không tốn mấy sức là có thể thu gom điểm cống hiến rồi.”
Giọng khinh bỉ lão tam nói: “Ngươi tưởng muốn kiếm là dễ sao, còn phải có nắm đấm đủ lớn nữa không đã sớm bị ăn hết rồi.”
Mặc kệ hắn, lại vào guồng chém gió thì sẽ không bao giờ ngừng, Vân Phàm kiểm tra tư liệu trong thẻ tạp, sau khi kich hoạt lại hiện ra hàng loạt khung hình:
-Bá giả bảng: cường nhất
-Khuynh thành bảng: Những bông hoa của học viện.
-Tửu bảng: y tên.
-Luyện khí bảng: y tên.
-Trân pháp bảng: y tến.
Thật nhiều, điểm nhẹ vào Bá giả bảng lại từ từ phân chia thành tương ứng những năm học, trong đó ba và bốn tương ứng với Địa và Thiên bảng.
Tân sinh Bá giả:
--Trần Vân Phàm: Bán bộ cảnh, thức tỉnh Thượng cổ Huyết mạch vượt Gbo trạng thái.
--Trần Thúy Duy: Trung kì Tạo hình cảnh, Tử sắc Hỏa kì lân linh thú. Địa giai võ kĩ
…
--Tiêu Vấn Thiên: Sơ kì Tạo hình cảnh, Địa giai vỏ kĩ.
…
Ách điểm qua những cái tên quen thuộc, cũng công nhận bọn kia làm tương đối đầy đủ, nhất là còn up cả hình nữa…
Hèn gì bị phát hiện, phần còn lại của Bảng xếp hạng toàn những cái tên xa lạ làm Vân Phàm tự nhiên thấy mình có vẻ quá tự tin với chính mình rồi, cần phải chăm chỉ học tập hơn mới được.
Oh… thực ra cũng có một số cái tên quen thuộc xuất hiện như trên Địa bảng thứ – Chung Ngọc Trâm , thứ – Trần Ngọc Quý cùng thứ - Ứng Long.
Khuynh thành bảng thì Top và đều do Ngọc Quý và Ngọc Trâm chiếm giữ.
À còn một người nữa, Hương Lam Trận Pháp ban top tân sinh.
Tính ra mình cũng quen biết toàn nhân vật số má không chứ, và cứ thế Vân Phàm trở lại với lớp học của chính mình.
Ngày qua sáng đến trường chiều rảnh rổi thì rủ Hương Lam ra ngoài luyện Ấn kĩ, không thì cố răng nâng cao trình độ Tửu sư, thực lực hắn rơi vào một gian đoạn cũng cố cảnh giới dần dần, phải biết hắn là đi trên một con đường hoàn toàn mới không ai chỉ dẫn được, nếu tự mình còn nắm giữ mơ hồ mà đi luyện tập thì càng trở nên khó khăn.
Cuối tuần có rãnh rồi cùng đám bạn thân đi say xưa nhâm nhi hương vị, nhờ có thành tựu trong Tửu sư vị giác hắn không bị thoái hóa như những tưởng mà càng trở nên tinh tường hơn, giúp cảm thụ hương vị được tăng lên tầm cao mới.
Có ngày còn bị lão Tam kéo bắt đến tận nhà hắn ta dùng cơm, đó là cả một gia tộc Tu luyện khổng lồ dòng chính từ thánh địa đến.
Tại nơi này muốn trở thành một gia tộc đều đầu tiên không phải là thực lực mà là Tài nguyên.
Bắt đầu khi bạn bước vào Tạo hình cảnh nguồn năng lượng cần đến sẽ bỗng chốc tăng mạnh. Các loại Siêu cấp dịch dinh dưỡng đặc cấp, vũ khí võ kĩ đều cần tiên tiến nhất phải đến từ Địa Châu (Viết tắc của Tây thiên thánh địa cùng Bắc băng tuyết châu). Trên thị trường chúng ta chỉ có thể bắc gặp được Cao cấp mặc hàng mà thôi.
Tuy nhiên tài nguyên chỉ có thể vận chuyển qua một con đường duy nhất chính là Truyện tống trận. Do đó học viện trở thành đầu mối chung gian trao đổi.
Mà ở đây lại quay lại một điều phải có học sinh trong trường càng nhiều gia tộc càng được lơi ích lớn.
Vì thế xuất hiện một loại Vinh diệu thành viên gia tộc dành cho mời gọi thiếu niên thiên tài vào, một mặc giúp đỡ bồi dưỡng mà người thiếu niên đó cũng không cần đóng góp gì cho gia tộc.
Thậm chí nếu ra Tuyệt thế thiên tài hoặc Tửu sư Gia tộc đó còn sẽ hết lòng cung cấp tài nguyên vì một khi người đó vượt qua trường sinh lộ đạt được Tông môn chấp nhận tài nguyền ban tăng trở lại cực kì cao.
Đây cùng là một nguyên nhân xã hội này có thể phát triển, dù đời cha chú bạn có lười biếng không làm gì cả chỉ cần bàn có thiên phú đạt được học viện công nhận sẽ có hàng ngàn gia tộc sắp xếp mời mọc bạn.
Tuy nhiên chuyện này đối với Vân Phàm thực chất không cần thiết, không phải vì làm cao nhưng cái hắn sợ nhất hiện nay chính là nổi tiếng đành phải khéo léo từ chối lão tam cùng gia đình hắn.
À… mà còn một chuyện kì lạ khác nữa, Vân Phàm không thể bắt chuyện được tiểu loli, cứ thấy hắn đến là lập tức hừ lạnh biến mất ngay.
Dù mình có lỗi nhưng cũng phải cho một cơ hội giải thích chứ?
Cứ thế ngày tháng dần qua.
Nữa tháng sau…
Trong một hang động sâu phía sau Thanh Phong học viện xuất hiện một thanh niên cao gầy, khuôn mặt yêu đời nhưng lại khoát trên mình một bộ đồ đen rách nát tả tơi vui vẻ la hét:
-“Ha ha, cuối cùng ta cũng hoàn thành Thiên cấp võ kĩ, quả không hổ danh à, nhém tí thì bỏ mạng trong đó rồi.”
Đúng vậy nơi đây là đặc trưng cao quý nhất của Thanh Phong học viện:
“Phong động.”
Còn người đang hồ hét kia không ai khác chính là kẻ đã hứa hẹn với Vân Phàm xong biến mất bấy lâu nay: Ứng Long.
Một bóng đen xuất hiện bên cạnh quan sát rồi cũng tán thưởng nói: “ Khá lắm à, trước kia ngươi ẩn giấu thực lực, nay lại có bước đột phá lớn thế này cuối kì năm nay Hứa Vĩ lại có đối thủ mới rồi.”
Gật đầu Ứng Long khiêm tốn đáp: “May mắn thôi ạ, nhờ có Viện trưởng ban tặng võ kĩ.”
Khoát tay người áo đen bước lên để lộ gương mặt nghiêm nghị- Vương Ngôn:
-“Lại nữa bọn nhóc các ngươi luôn thích cãi lại lời nói lão sư nhỉ, lần này ta đến đây có chuyện muốn nói với ngươi vì sắp phải đi xa.”
Bất ngờ Ứng Long hỏi: “ Chuyện gì?”
----------
Xoẹt… xoẹt… grao… grao…
Nhưng tiếng gầm gừ điên loạn pha lẫn tiếng chạy liên tục bên trong một khu rừng xa xôi, bên trong đó đang đứng hàng loạt bóng đen thuần phục dưới chân một con Huyết thú toàn thân trắng tinh giống sói nhưng cực kì cao lớn uy vũ – [ Nguyệt Ngân Lang ]:
-“Đến lúc rồi, hãy cho bọn Huyết tộc thấy được nỗi run sợ là thế nào.”
P/s: bốn ngày nữa mình sẽ đổi tên.
...............
Tiên Đạo: