Vô Tận Thần Công

chương 273: dẫn thần long đi tầm bảo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hai mắt Dương Thạc phát sáng.

Có lẽ Dương Thiên không thèm để ý đến bảo vật của Võ Thánh lôi âm tầng thứ năm, nhưng đối với Dương Thạc thì đây đã là đồ quý hiếm rồi.

Có thể hoá giải hoàn toàn mọi công kích từ Võ Thánh lôi âm tầng thứ ba trở xuống.

Nếu mặc vào Thiên Đạo Thần Hoàng giáp thì gần như vô địch trong tầng lớp cảnh giới dưới Võ Thánh rồi.

- Nhưng mà, bảo vật này là do Âu Tử Hồng phát hiện trước. Lúc trước, khi đánh nhau ở Ngọc Mạt Lâu, là hắn đã điều khiển hàng long phục hổ đánh lui Tô Thanh Như. Hắn đối với ta coi như có ân, nếu ta đi tới cướp đoạt bảo vật này với hắn thì…

Dương Thạc hơi do dự một chút.

- Tiểu gia, tên Âu Tử Hồng kia cũng không phải kẻ lương thiện gì, vì chiếc áo giáp này mà còn đánh lén giết chết đồng minh của mình đấy thôi. Chúng ta chỉ đến cướp áo giáp chứ không giết hắn là được.

Phân thân Thần Long đung đưa cái đuôi, nói.

- Mà hình như trong Thiên Đạo Thần Hoàng giáp này còn lưu lại một tia thần niệm của đạo hoàng, nên nó có thể tự nhận chủ nhân. Bây giờ Âu Tử Hồng còn chưa lấy được Thiên Đạo Thần Hoàng giáp, chứng tỏ thần niệm của đạo hoàng không chấp nhận hắn. Chúng ta tới đó cũng chỉ là thử vận may mà thôi, được chọn thì đó là do ý trời như thế, còn nếu không được chọn thì cũng không tính là tranh cướp bảo vật với hắn.

Phân thân Thần Long nói.

- Như vậy cũng được.

Dương Thạc nhẹ gật đầu, nhanh chóng quyết định.

Vốn hắn cũng không phải người tốt gì. Âu Tử Hồng đã vì Thiên Đạo Thần Hoàng giáp mà bội bạc thì Dương Thạc cũng không cần khách khí với hắn.

- Đi thôi.

Dương Thạc nhìn Dương Địch cùng Huyết Phi đang tu luyện, hình như sắp đột phá. Vậy nên Dương Thạc cũng không đi quấy rầy hai người, mà một mình đi ra ngoài không gian Thập Phương Ca Sa, rồi xé rách hư không, đi về hang động đá vôi ở phía tây bắc dưới lòng đất Yến Sơn.

Bên ngoài hang động đá vôi nơi có Thiên Đạo Thần Hoàng giáp đang có bảy tám người đứng ở đó.

Trong đó, có Âu Tử Hồng và nhóm lão đại Địa Sát, sau lưng Âu Tử Hồng còn có hai đại hộ pháp hàng long phục hổ đang bay lơ lửng, sau lưng lão đại Địa Sát thì có thêm bốn cao thủ Đại Tông Sư Địa Sát nữa.

Ngoài ra còn có một nhóm Võ Tôn. Trong đám người đó có một người cao to, mặc áo giáp, là thống lĩnh Ngự Lâm quân của Hoàng Thành Đại Chu, cao thủ cảnh giới Đại Tông Sư, Lưu Ngự Thanh.

- Âu Tử Hồng, ngươi vì Thiên Đạo Thần Hoàng giáp này mà đã đánh lén giết chết các anh em thuộc hạ của ta. Rồi sẽ có một ngày, Lưu Ngự Thanh ta sẽ tính toán sổ sách này với ngươi.

Lưu Ngự Thanh cầm một thanh giáo dài, vẻ mặt lạnh lùng, nhìn chằm chằm Âu Tử Hồng, nói.

- Lưu tướng quân, bây giờ không phải lúc chúng ta nội chiến. Người của tổ chức Địa Sát cũng đã đến đây. Bọn chúng là người của Mạc Vân Cốc, mà Mạc Vân Cốc lại là người của Dương Thiên. Bây giờ, bọn chúng mới là kẻ địch của chúng ta. Cùng lắm là đợi khi đánh thắng bọn hắn thì bần đạo sẽ để tướng quân tuỳ ý mang đi Thiên Đạo Thần Hoàng giáp này được không?

- Âu Tử Hồng, ngươi đã mất chữ tín rồi thì Lưu tướng quân sao có thể hợp tác với ngươi được?

Lão đại Địa Sát hừ lạnh một tiếng.

- Còn nữa, đừng nghĩ ngươi có hai đại hộ pháp hàng long phục hổ là có thể ngăn cản được các anh em Địa Sát chúng ta. Các anh em Địa Sát chúng ta đã tung hoành trong hắc đạo ba mươi năm từ nam ra bắc, thực lực cũng chẳng kém Tiên Sư Đạo ngươi.

Lão đại Địa Sát kiêu ngạo nói.

- Hừ.

Âu Tử Hồng cũng hừ lạnh một tiếng nhưng không nói thêm gì.

Lúc này, mấy cao thủ này đều có điều kiêng kị nên chưa đánh nhau.

Roẹt!

Không ai phát hiện trong không gian nhỏ có Thiên Đạo Thần Hoàng giáp kia, một bóng người xé rách hư không, đột nhiên xuất hiện ở đây.

Người này đúng là Dương Thạc.

- Quả nhiên là Thiên Đạo Thần Hoàng giáp.

Đến không gian này, cảm nhận được khí thế mà Thiên Đạo Thần Hoàng giáp tràn ra, Dương Thạc liền biết cái áo giáp này không tầm thường, nên nó mới được coi là bảo vật cấp Võ Thánh lôi âm tầng thứ năm như lời phân thân Thần Long nói.

- Tuân theo ý chí thiên đạo nên giáp này… ngươi không phải người tuân theo ý chí thiên đạo.

Không đợi Dương Thạc đi lấy chiếc áo giáp này thì đã có một thanh âm xa xưa xuất hiện trong đầu Dương Thạc.

- Ý chí Thiên Đạo ư?

Dương Thạc nhíu mày.

Cuộc đời Dương Thạc ghét nhất chính là Thiên Đạo.

Thiên Đạo thì giỏi lắm sao? Nếu Thiên Đạo đủ mạnh thì sao năm đó đạo hoàng còn bị Nhân hoàng đánh bại? Đã không đủ mạnh mà còn luôn giả vờ mạnh mẽ thì sẽ bị báo ứng đấy.

- Tuân theo ý chí thiên đạo thì mới có thể lấy được áo giáp này sao? Vậy thì không cần cái áo giáp này cũng được.

Dương Thạc tự lẩm bẩm.

Vèo…o…o!

Mà đúng lúc này, một phân thân Thần Long dài hơn một thước bay ra khỏi không gian Thập Phương Ca Sa, lơ lửng trên đầu vai Dương Thạc.

- Đạo hoàng, ngươi giỏi lắm, đã chết vạn năm mà còn muốn truyền bá ý chí của ngươi sao? Tiểu gia, mình không cần cái áo giáp này cũng được. Nếu ngươi lấy nó thì bên trong thần hồn sẽ phải dung nhập ý chí của đạo hoàng, cuối cùng sẽ trở thành một con rối của đạo hoàng, cái được không bù cái mất đâu.

Phân thân Thần Long vội vàng nói.

- Mà phần quan trọng nhất trong Thiên Đạo Thần Hoàng giáp là hộ tâm giáp cũng không còn nữa rồi.

- Nhớ năm đó, khi thượng cổ Thần Long đại chiến với Đạo Hoàng đã đánh bay hộ tâm giáp ra ngoài Thiên Đạo Thần Hoàng giáp. Hình như nó bay bề hướng bắc thì phải. Cái hộ tâm giáp đó mới là bộ phận quan trọng nhất, trong đó có truyền thừa của đạo hoàng. Giá trị của nó còn cao hơn gấp mười lần so với Thiên Đạo Thần Hoàng giáp.

- Bộ phận quan trọng nhất là một mảnh Hộ Tâm Giáp?

Nghe những lời này của tiểu Thần Long, Dương Thạc hơi sửng sốt.

- Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp này đã phát ra uy áp rất mạnh mà mới đạt tới cảnh giới bí bảo Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm? Chẳng lẽ Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp này chưa nguyên vẹn?

Dương Thạc hơi nghi hoặc.

Không phải trạng thái nguyên vẹn, thiếu mất bộ phận hạch tâm mà đã rất mạnh rồi.

Nếu tìm được bộ phận hạch tâm, chẳng phải kiện Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp này sẽ càng mạnh hơn nữa sao? Có thể đạt tới bí bảo Võ Thánh Lục Trọng Lôi Âm, Thất Trọng Lôi Âm?

Cái kia cũng không khỏi quá khủng bố chứ!

- Tiểu gia, không phải như vậy!

Phân thân Thần Long lắc đầu cười khổ.

- Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp này cũng không tính là hoàn chỉnh. Trên thực tế, tại phương diện áo giáp binh khí, kiện Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp này đã là nguyên vẹn rồi. Nó có thể phát huy được đặc hiệu phòng ngự, hầu như không có gì khác biệt với trạng thái nguyên vẹn.

- Nhưng nếu nói về mặt truyền thừa võ đạo, Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp này căn bản không hoàn chỉnh!

Phân thân Thần Long nói.

- Bí bảo thượng cổ không đơn giản chỉ là vũ khí, pháp khí, áo giáp, đồng dạng nó cũng có bí bảo truyền thừa võ đạo!

- Truyền thừa y bát! Trong đó y bát chính là chỉ những thứ như áo giáp, pháp khí.

- Vào thời kỳ thượng cổ, truyền thừa võ đạo hầu như đều khắc trên một số áo giáp, pháp khí, binh khí. Như Đại Phạm Âm Chung của tiểu gia ngài vậy, trong đó có khắc bí pháp Đại Phạm Âm Chưởng, Đại Thiên Thị Địa Thính Thuật. Đây mới xem như một kiện pháp khí truyền thừa nguyên vẹn!

Phân thân Thần Long êm tai nói ra những đạo lý này.

- Kiện Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp này thiếu bộ phận hạch tâm, chính là miếng Hộ Tâm Giáp có khắc truyền thừa võ đạo của Đạo Hoàng. Thiếu mất miếng Hộ Tâm Giáp này, tuy kiện Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp này cũng có thể phát huy hiệu dụng cua bí bảo Binh Trọng Lôi Âm, nhưng nếu so với Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp nguyên vẹn, giá trị lại chênh lệch quá nhiều… quá nhiều…

Phân thân Thần Long vừa rung đùi đắc ý vừa nói.

- Thì ra là như vậy…

Dương Thạc khẽ gật đầu.

Đạo lý dễ hiểu này, Dương Thạc tự nhiên hiểu được.

Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp có hai bộ phận, một là bản thân áo giáp, cái còn lại chính là truyền thừa.

Trong đó, bộ phận áo giáp Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp tuy mạnh mẽ, là bí bảo Ngũ Trọng Lôi Âm, giá trị phi phàm. Nhưng so với truyền thừa của Đạo Hoàng thì nó vẫn thua kém rất rất nhiều. Giống như Đại Phạm Âm Chung vậy, kiện pháp khí này thật sự không tệ nhưng nhiều nhất cũng chỉ là kiện pháp khí Tam Trọng Lôi Âm. Đợi đến tương lai, Dương Thạc Dương Địch tiến vào cảnh giới rất cao, kiện pháp khí này cũng thành gân gà.

Nhưng hai đại bí thuật khắc bên trên là Đại Thiên Thị Địa Thính Thuật, Đại Phạm Âm Chung lại có thể không ngừng đề thăng theo thực lực Dương Thạc, Dương Địch tăng lên.

Đây mới thật sự là thứ hữu dụng!

Nghĩ tới những thứ này, Dương Thạc thở ra một hơi thật dài.

Vốn nghĩ bản thân phải bỏ qua kiện Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp này, hắn còn có chút tiếc hận.

Hiện tại biết rõ kiện Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp này còn có bộ phận hạch tâm có giá trị rất cao. Ném bộ phận hạch tâm này đi, trong lòng Dương Thạc hơi buồn bực.

- Thần Long, bộ phận Hộ Tâm Giáp hiện tại ở đâu?

Trong lòng nghĩ đến, Dương Thạc liền hỏi Thần Long.

- Cái này… ta vốn dĩ cũng không biết.

Sắc mặt phân thân Thần Long đau khổ.

- Nhưng…

Ngay sau đó, phân thân Thần Long xoay chuyển lời nói:

- Trong trí nhớ của Thần Long thượng cổ, nó đã chiến đấu một trận với Đạo Hoàng. Cái đuôi quất qua, trực tiếp quất Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp ra khỏi thân thể Đạo Hoàng. Mảnh Hộ Tâm Giáp kia đã bay về phương bắc.

- Hiện tại Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp ở đây, mảnh Hộ Tâm Giáp kia chắc hẳn ở ngay phía bắc, chẳng qua là không biết bên ngoài bao nhiêu dặm.

Phân thân Thần Long nói.

- Vạn năm trước, bên này cũng là hang động đá vôi. Mảnh Hộ Tâm Giáp kia bị đánh bay ra ngoài, ngược lại đã để lại một lối đi trong nham động dưới lòng đất này. Chẳng qua nó đã trải qua vạn năm, địa hình thay đổi, không biết thông đạo này còn ở đó không…

Mảnh Hộ Tâm Giáp của Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp làm bằng chất liệu cứng rắn.

Nó bị đánh bay ra ngoài, dưới tác dụng của lực lượng khổng lồ đã lưu lại một thông đạo trong đống nham thạch dưới lòng đất.

Giống như là một cục đá bay vào trong một khối đậu hũ, có thể lưu lại một quỹ đạo đường đi. Đi theo quỹ đạo này tự nhiên có thể tìm thấy mảnh Hộ Tâm Giáp này.

Đáng tiếc vạn năm trôi qua, địa hình thay đổi, không biết quỹ tích này còn ở đó không.

- Tìm thử một chút xem. Nói không chừng thông đạo mà mảnh Hộ Tâm Giáp kia để lại vẫn còn!

Dương Thạc hít sâu một hơi rồi nói.

- Tiểu gia, ta tìm giúp ngươi!

Phân thân Thần Long xung phong nhận việc, bắt đầu tìm kiếm trong không gian động đá vôi này.

Chỉ một lát sau.

- Ồ? Tiểu gia, ngươi đến nơi này này!

Phân thân Thần Long bay vào trong không gian này, chỗ cao hơn một trượng rồi mời Dương Thạc đến.

Dương Thạc điều khiển Thập Phương Ca Sa, thân hình nhoáng lên, cũng bay lên cao hơn một trượng. Đúng lúc này, Dương Thạc đột nhiên phát hiện trên lớp tường thạch bích của động đá vôi này có một hắc động nhỏ lớn bằng khoảng bàn sứ bình thường, hình bầu dục, hình dạng vô cùng quy tắc, không giống như do tự nhiên hình thành.

- Hình như… chính là mảnh Hộ Tâm Giáp bay chéo vào hình thành lỗ nhỏ!

Hai mắt Dương Thạc sáng ngời, thấp giọng nói.

- Đi dọc theo lỗ nhỏ này đến cuối đường có lẽ có thể tìm thấy mảnh Hộ Tâm Giáp kia rồi. Nhưng đường kính của lỗ nhỏ này nhiều nhất chỉ là một xích, nhục thể của ta quá khổng lồ, chui không vừa. Không biết Cửu Dương Chân Thân có thể thay đổi đến như vậy rồi tiến vào trong lỗ nhỏ này không.

Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc giống Thuần Dương Chân Thân, lớn nhỏ không cố định. xem tại TruyenFull.vn

Nhưng trình độ biến hóa lớn nhỏ cũng có hạn, không biết có thể thay đổi đến chỉ một xích hay không.

- Thử một chút xem!

Dương Thạc thầm nghĩ trong lòng.

Chíu!

Thân thể trước tiên trở lại trong không gian Thập Phương Ca Sa, chỉ còn lại Cửu Dương Chân Thân.

- Nhỏ lại! Nhỏ lại!

Tâm niệm vừa động, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc nhanh chóng biến nhỏ đi.

Trong chốc lát, Cửu Dương Chân Thân cao tám thước liền biến thành cao ba thước. Sau khi thay đổi đến ba thước, muốn tiếp tục nhỏ đi khó khăn hơn. Nhưng dưới nỗ lực của Dương Thạc, Cửu Dương Chân Thân này vẫn tiếp tục nhỏ đi. Hai thước… hai xích dưới… một xích… sau một lát rốt cục đã thay đổi thành cao một xích!

Thập Phương Ca Sa cũng nhỏ đi, đặt ở trên người Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc này.

Dưới tình huống bình thường, nếu Dương Thạc xuất động toàn bộ thân thể, Thập Phương Ca Sa phải để trên thân thể. Nhưng nếu một thân thể trong đó tiềm tu, một thân thể khác xuất động thì Thập Phương Ca Sa phải để bên ngoài thân thể rồi.

- Có thể chui vào lỗ nhỏ này rồi!

Dương Thạc thử chui vào trong lỗ nhỏ kia, quả nhiên có thể chui vào.

- Thần Long, theo ta tiến vào lỗ nhỏ này, chúng ta đến điểm cuối thử xem, thử có thể tìm được mảnh Hộ Tâm Giáp Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp kia không!

Dương Thạc nói xong, bản thân liền tiến vào trong lỗ nhỏ này.

Phân thân Thần Long cũng tiến vào theo. Hình thể của phân thân này dài tổng cộng không đến một trượng, rộng càng chỉ có nửa xích, có thể tự do đi lại trong lỗ nhỏ này.

Chíu! Chíu!

Một người một rồng bay nhanh tiến về phía trước trong lỗ nhỏ này.

Mới chỉ trong chốc lát, một người một rồng đã đi được khoảng cách hơn mười dặm.

- Còn chưa tới đầu? Cứ tiếp tục theo hướng bắc thì chắc sắp đến Bắc Vực Băng Nguyên rồi!

Vốn dĩ nơi phát hiện ra Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp này chính là tây bắc Yến Sơn, cách Bắc Vực Băng Nguyên không xa. Hiện tại Dương Thạc và Tiểu Long tiếp tục đi về hướng bắc, không được bao lâu liền có thể đến Bắc Vực Băng Nguyên.

Trong Bắc Vực Băng Nguyên hầu như không có tầng đất, toàn bộ đều là hàn băng cứng rắn.

Dương Thạc đoán chừng mảnh Hộ Tâm Giáp kia có lẽ không đến mức chạy đến hàn băng trong Bắc Vực Băng Nguyên.

- Tiếp tục đi về hướng Bắc thử xem!

Dương Thạc thầm nghĩ.

Tiếp tục đi dọc theo lỗ nhỏ này, Dương Thạc ngạc nhiên thấy phía trước xuất hiện một khối hoàn toàn che kín lỗ nhỏ này!

- Hẳn là trong vạn năm này, địa hình biến hóa đã cắt đứt lỗ nhỏ này.

Dương Thạc thầm nghĩ trong lòng.

- Thập Phương Ca Sa… Định!

Mặc dù phía trước không có đường nhưng Dương Thạc còn có Thập Phương Ca Sa.

Thập Phương Ca Sa có thể tập trung thập đại phương hướng, phân biệt bốn phương hướng đông tây nam bắc cơ bản nhất trong đó. Bây giờ Dương Thạc gần như đã bắt đầu sử dụng công hiệu này rồi. Lúc trước Ẩn Giao Vương nhờ vào Thập Phương Ca Sa, hầu như có thể tập trung vào một người bên ngoài vạn dặm, còn cường đại hơn cả Đại Thiên Thị Địa Thính Thuật của A Mục Đạt Vượng. Tuy hiện tại Dương Thạc không bằng cấp độ của Ẩn Giao Vương, nhưng trong phạm vi ba trăm dặm xung quanh tập trung vào một cái hắc động nhỏ cũng không khó khăn lắm.

- Đã tìm được!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio