“Không có! Muội làm quen với cậu ấy vui đến mức. quên chụp hình mất rồi!"
“Con bé Long Lăng Vân này, muội ăn mảnh đúng không? Muội có phương thức liên lạc của sư đệ không?”
“Cũng không có, hình như cậu ấy không có điện thoại...”
Long Lăng Vân gõ chữ bằng bàn tay ngọc ngà.
“Sư đệ sống thảm như vậy sao? Vậy tại sao muội lại không mua cho đệ ấy một cái?”
“Cửu sư tỷ như muội thật sự không xứng với chức. vụ, nếu tỷ ở Giang Đông thì đã nâng niu bảo vệ sư đệ, có thể hôn hít, lại có thể bạch bạch bạch, ai có thể hiểu tấm hân tình này của tỷ chứ...”
“Bát sư tỷ, tỷ đừng đến đây, nếu không muội sẽ vô dụng sao? Hơn nữa muội mới biết đệ ấy vừa xuống núi nên ngay cả điện thoại cũng không có...”
“Lăng Vân, bây giờ sư đệ ở Giang Đông của muội, là đang ở trong phạm vi quản lý của muội.”
Bỗng nhiên, một dòng chữ lạnh lùng được đánh ra: “Vậy muội phải chăm sóc, bảo vệ đệ ấy thật tốt bằng mọi giá”
“Nếu muội thấy bản thân mình không thể giải quyết phiền phức thì phải liên lạc với bọn tỷ mọi lúc, có chúng ta ở đây, cho dù tiểu sư đệ phá thủng bầu trời thì bọn tỷ cũng có thể chịu trách nhiệm giúp đệ ấy!”
“Vâng! Tứ sư tỷ, muội đã hiểu!”
“Ừm, sau này có tin tức của tiểu sư đệ thì hãy nhắn vào trong nhóm, bọn tỷ cũng muốn hiểu rõ đệ ấy hơn.”
“Được rồi, Tứ sư tỷ, muội cam đoan chờ đến khi các tỷ gặp đệ ấy thì cũng sẽ bị đệ ấy thu hút, thăng nhóc đó có sức quyến rũ rất cao, là sự tồn tại khiến phụ nữ sa vào hố đó nha...”
Long Lăng Vân mỉm cười, gương mặt cô ấy ngọc hồng hào đẹp như hổ phách.
Sau khi Diệp Hi Hòa rời khỏi phố ẩm thực thì tùy tiện đi vào cửa hàng điện thoại mua một cái điện thoại, hắn đã nhớ kỹ số điện thoại của Long Lăng Vân.
Sau đó hắn mua mấy cái bánh bao, ăn thật no rồi quay về biệt thự nhà họ Diệp.
Lúc đầu khi hẳn đi ra ngoài thì hắn rất nhớ Diệp Hình Vũ đang ở trong nhà.
Nếu như Tiểu Vũ đã tỉnh dậy thì hắn cũng phải hỏi về chuyện của chiếc hộp vuông màu đen.
Nhưng vừa mới tiến vào cửa thì phát hiện có điều bất thường!
Trước cửa có dấu vết đánh nhau.
Nhìn vào bên trong thì chỉ thấy đám vệ sĩ đều có cái đầu một nơi cái thân một nẻo, chết cực kỳ thê thảm, máu chảy đầy đất!
Không ổn rồi!
Trong lòng Diệp Hi Hòa có dự cảm bất thường, lập tức chạy vào trong.
Đúng vào lúc này, bên trong cũng có một bóng hình già nua chạy ra, chính là Tống cung phụng!
“Diệp thiếu, không xong rồi!! Tiểu thư, còn có Diệp tiểu thư đã bị bắt cóc!!”
"Tống cung phụng vừa nhìn thấy Diệp Hi Hòa thì gương mặt lập tức trắng bệch.
“Bắt cóc? Chuyện này xảy ra từ khi nào?” Diệp Hi Hòa lạnh lùng hỏi.
“Tôi không biết! Tôi vừa tới đây không lâu, sau khi đi vào nhà họ Diệp thì lập tức thấy thi thể nằm trên mặt đất, mà tôi xông vào trong tìm kiếm khắp nơi thì cũng không tìm thấy tiểu thư và Diệp tiểu thư đâu, chỉ phát hiện ra cái này!”
"Tống cung phụng vội vàng lấy một tờ giấy ra đưa cho Diệp Hi Hòa.
Diệp Hi Hòa cầm tờ giấy ra xem, chỉ thấy phía trên viết một dòng chữ: “Diệp Hi Hòa, nếu mày vẫn còn mạng. sau khi trở về từ quân đội và muốn cứu hai người phụ nữ của mày thì lập tức tới Huyết Đao Môn, bọn tao chờ mày!"
Huyết Đao Mônl!
Diệp Hi Hòa nhớ rõ trước đó khi hắn tiêu diệt Khô Lâu Đường, giết Đổng Thiên Đao thì đối phương tự xưng mình là người của Huyết Đao Môn!
Bây giờ, là môn phái này dám đến đây trả thù à?!
Muốn chết!!
Sát khí quanh người hắn sắp phun trào, nhất là khi nghĩ tới việc cách đây không lâu hắn còn lập lời thề máu trong nghĩa trang, hắn thề ở trước bia mộ của chú hai và thím hai rằng sẽ không để Tiểu Vũ bị tổn thương, kết quả Tiểu Vũ đã bị bắt cóc!
Hắn siết chặt tờ giấy, không nói hai lời đã muốn phóng ra ngoài.
"Tống cung phụng thấy thế thì vội vàng đuổi theo, nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên bên ngoài lại vang lên tiếng bước chân, một đám khách không mời mà đến tiến vào trong!