"Tạ Vân khi vào liền đi tìm kiếm linh dược.
Người các các thế lực khách cũng thi nhau đổ xô đi tìm kiếm.
Tạ Vân do bị ép hạ cảnh giới xuống nguyên anh kì dẫn đến cậu bị phong ấn thần thức không thể tìm kiếm trong phạm vi rộng trong thời gian ngắn được.
Tạ Vân liền đi bộ suốt quãng đường,cậu tìm thấy số loại linh dược có tác dụng nhưng cũng chỉ từ huyền cấp tới địa cấp còn gốc linh dược ngàn năm có kia rất hiếm.
Tạ Vân đi tìm được lúc thì nghe được vài người bên đường đi qua nói chuyện.
-Ngươi có biết gì không , người của Thương Mang Sơn đánh nhau với người của Hoàng Tôn Các khiến kinh động tới Cửu Đầu Sư kìa.
-Yêu thú ngũ phẩm,nhân phẩm của bọn chúng thật kém.
Tạ Vân liền bắt chuyện biết được vị trí của đệ tử của Hoàng Tôn Các.
Khi cậu tới thì thấy tát cả đệ tử của thế lực đang đối phó với yêu thú kia.
-Mạc Vô Khuyết xong chuyện này thì người Hoàng Tôn Các các ngươi không yên với ta đâu.
Người nói chính là đệ tử thân truyền của trong các hộ pháp Thương Mang Sơn có cảnh giới cao nhất trong đám đệ tử Thương Mang Sơn.
Con yêu thú ngũ phẩm này chính xác là con sư sử với cái đầu,tuy là yêu thú ngũ phẩm nhưng nó dần chạm tới yêu thú lục phẩm.
Các đệ tử của thế lực hợp sức lại vẫn khó có thể đánh bại nó.
Tạ Vân liền dùng kiếm pháp của mình tấn công yêu thú.
Tuy đã bị sụt giảm về cảnh giới nhưng kiếm pháp của cậu rất mạnh.
Từng đường kiếm khiến cho yêu thú bị thương nặng liền bỏ chạy.
An nguy của mấy người mới trở nên an toàn.
-Bái kiến các chủ,đã khiến cho ngài phiền tâm rồi.
-Không sao ta đã nói với sư phụ các ngươi sẽ giúp đỡ các ngươi rồi.
Tạ Vân nói xong liền liếc mắt sang đám người Thương Mang Sơn.
-Bái kiến thiếu chủ.
-Người của Thương Mang Sơn là người của Thiên La Vực,Hoàng Tôn Các cũng vậy.
Sao các ngươi lại tranh đấu khốc liệt như vậy.
Cả nhóm đệ tử không biết nói gì chỉ biết chữa thương cho nhau.
Tạ Vân cũng không nói gì liền phi kiến bay đi.
Lần chiến đấu này đã khiến cho bên nội thương nghiêm trọng.
Dù sao cũng là yêu thú ngũ phẩm không phải là yêu thú mà các tu chân giả cảnh giới kết đan có thể đối phó được.
Tạ Vân phi kiếm lúc thì thấy có toà cấm chế cổ xưa ở nơi hẻo lánh.
Cậu liền xuống xem thử thì liền thấy có cột trụ đã bị gãy đổ.
Ở đây có thể là toà cấm chế cổ nhốt hay đang bảo vệ thứ gì đó.
Tạ Vân từng nhìn thấy những toà cấm chế như thế này trong sách hầu như là các trận pháp nhằm giam giữ những thứ quan trọng ở dưới đó.
Tạ Vân liền sờ tay cảm nhận linh khí xuống dưới đất liền bị phản phệ lại may cậu có pháp bảo bảo vệ nếu không sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều tới linh căn.
Tạ Vân liền đi tìm xung quanh cấm chế đó hồi thì phát hiện có thông đạo dẫn xuống dưới.
Cậu liền đi xuống dưới thấy nơi này như căn phòng tu luyện vậy.
Trên bàn có gốc linh dược thiên cấp.
Cậu liền ngớ người,chẳng lẽ việc mất tích của sơn chủ Thương Mang Sơn có liên quan tới toà cấm chế này.
Tạ Vân không nghĩ nhiều liền tìm xung quanh căn phòng đó.
Tìm hồi Tạ Vân phát hiện ra quyển công pháp nhưng không có tên.
Tạ Vân xem qua thử thì phát hiện bộ công pháp này có chút giống với chiêu thức mà cậu thấy trong trận đấu giữa các đệ tử Thương Mang Sơn nhưng nó ở cảnh giới hoàn toàn khác.
Đột nhiên cậu đang xem cuốn công pháp thì ở bên trên truyển ra tiếng động.
-Thiếu chủ bảo chúng ta ở đây canh chừng được để ai lại gần đây.
-Nhưng liệu thế này ổn không những thế lực khác cùng nhanh kiếm ra nơi này thôi.
-Không phải lo,thiếu chủ với chubgs ta đều cảnh giới kết đan đỉnh phong nếu không gặp Thương Mang Sơn thì không có chuyện xảy ra cả.
Tạ Vân liền ngó lên nhìn thử thấy trang phục và gia huy thì có thể là thế lực ở nơi đây.
Tạ Vân vô cùng thắc mắc sao bọn chúng lại tìm tới đây.
Một lúc sau thì có nhóm người nữa xuất hiện toàn bộ đều là kết đan cảnh giới.
Ở nơi như thế này ngoài Thương Mang Sơn và Hoàng Tôn Các ra vẫn có thế lực có thể bồi dưỡng ra nhiều kết đan như vậy cũng là rất lớn rồi.
-Có ai đi qua đây không ?
-Bẩm thiếu chủ,chúng ta dò xét lúc quanh đây thì không phát hiện ra ai,từ khi chúng ta đến chưa ai xuất hiện ở nơi này.
-Tốt,mấy người có ngươi canh gác ở ngoài này nếu gặp người của Thương Mang Sơn thì cố chống đỡ,ta sẽ luyện hoá viên cửu châu này
-Vâng thưa thiếu chủ.
Tạ Vân nhìn viên cửu châu kia không ngờ nó không là thứ gì khác mà chính là nội đan của yêu thú ngũ phẩm mà Tạ Vân làm bị thương kia.
Đám người này có vẻ như ngoài Thương Mang Sơn ra chúng còn không biết tới sự hiện diện của Tạ Vân.
"