Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)

chương 1027 : người nhỏ bỏ túi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Linh Khiếp Nhan giơ tay che trước ngực, đứng thẳng dậy xấu hổ nói: - Cho ta một kiện y phục đi. Đường Phong ngây ngô mở ra không gian Mị Ảnh, tìm một đống y phục ở bên trong, đáng tiếc tất cả đều chỉ để cho mình mặc, căn bản không có quần áo của nữ nhân và đồ dùng hàng ngày. Chỉ có một bộ duy nhất nhưng bộ này hiện giờ không thích hợp cho Linh Khiếp Nhan mặc, đó là một bộ quần áo của đứa trẻ chín tuổi, năm đó Linh Khiếp Nhan đã thử qua bộ quần áo nhỏ này, nó vẫn được Đường Phong thu giữ lại ở trong không gian Mị Ảnh. - Trước hết cứ mặc tạm bộ này. Đường Phong xấu hổ muốn chết, tiện tay cầm một bộ y phục của chính mình đưa cho Linh Khiếp Nhan. - Ta muốn mặc cái này. Linh Khiếp Nhan cầm lấy bộ y phục mà mình từng mặc qua nói. - Có quá nhỏ không? Đường Phong ngạc nhiên hỏi. - Phong ca ca thích bộ dáng hiện tại của ta hay là bộ dáng nho nhỏ trước đây? Linh Khiếp Nhan cười giảo hoạt hỏi lại - Đều thích, chẳng qua hiện tại có chút không quen. - Vậy thì nhỏ nhé. Linh Khiếp Nhan nở một nụ cười tươi, ánh sáng lóe lên cùng lúc dó ánh mắt Đường Phong chợt đờ đẫn. Thân thể Linh Khiếp Nhan dĩ nhiên lại cấp tốc thu nhỏ rất nhiều, một màn này giống như đang mơ chứ không phải là hiện thực. Mỹ nhân xinh đẹp nóng bỏng lại biến thành một cô bé xinh xắn, mái tóc đang dài tới mông hiện giờ lại trở thành dài tới mắt cá chân. - Đây là yêu pháp gì? Tròng mắt của Đường Phong trợn tròn lên. Trên đời này tuy rằng có rất nhiều bí tịch võ điển kỳ quái, cũng có đủ các tác dụng cổ quái linh tinh, nhưng mà Đường Phong thực sư chưa bao giờ nghe tới loại bí tịch nào có thể giúp cho con người có năng lực như Linh Khiếp Nhan hiện giờ. Một giây trước nàng còn là một đại mỹ nữ xinh đẹp khiến người khác sôi máu trong lòng, sau một giây lại biến thành một cô bé chín tuổi, tình huống như này làm sao mà Đường Phong có thể tiếp nhận được? Linh Khiếp Nhan cười giảo hoạt nói: - Ta có thể biến nhỏ hơn nữa. Bé đến nỗi ca ca không tưởng tượng được đâu… Vừa dứt lời, nguyên bản Linh Khiếp Nhan đang nhỏ bé lại cấp tốc thu nhỏ một lần nữa, lúc này con mắt của Đường Phong còn chưa từng động dậy chút nào, một màn vừa rồi còn sờ sờ trước mắt hắn, hiện giờ hắn vẫn thấy rõ ràng, các bộ vị toàn thân của Linh Khiếp Nhan có thể thấy được đang thu nhỏ lại bằng mắt thường. Chuyện tình ly kỳ như thế này khiến cho người ta không thể lý giải nổi, hắn triệt để không nói ra lời. Cho đến khi Linh Khiếp Nhan chỉ cao bằng một bàn tay mới đình chỉ lại, khuôn mặt nàng đỏ bừng, hé miệng nhỏ một lúc mới nỗ lực nói: - Đây là cấp độ nhỏ nhất rồi. Nàng vừa nói, vừa diễu võ dương oai trước mặt Đường Phong, nhảy lên trên bụng Đường Phong vài cái, một đầu tóc bạc bay phất phơ. Đường Phong vươn tay ra bắt lấy nàng, sau đó mở lòng bàn tay ra suy nghĩ về quá khứ. Hiện giờ Linh Khiếp Nhan đang đứng thực sự ở trên bàn tay mình, mái tóc bạc dài phủ đến mắt cá chân, từng sợi tóc che đi những bộ vị mẫn cảm, nhìn qua giống như một người tí hon bỏ vào trong túi. Tuy rằng nàng vẫn trần như nhộng nhưng Đường Phong không còn cái cảm giác mơ mơ màng màng như trước nữa, ai đối mặt với một người tí hon cũng đều như vậy. Vươn một ngón tay ra, nhẹ nhàng chạm vào đầu của Linh Khiếp Nhan, Đường Phong cảm thấy đầu ngón tay của mình còn lớn hơn đầu của nàng một vòng lớn. - Không được dí vào trán ta. Linh Khiếp Nhan ôm lấy ngón tay Đường Phong hung hăn cắn mạnh, chẳng qua Đường Phong không hề cảm thấy được đau đớn nào, phảng phất như bị muỗi cắn một cái mà thôi. - Vì sao có thể làm như vậy? Trong đầu Đường Phong hỗn độn, chỉ cảm thấy một màn trước mắt giống như đang nằm mơ - Vì sao mà mà trở thành như vậy? - Hì hì… Linh Khiếp Nhan nở nụ cười nói: - Đây là tác dụng thần kỳ của tái sinh thạch! Nó cho ta sở hữu được năng lực hóa nhỏ và hóa lớn, chỉ cần nghĩ nhỏ là có thể nhỏ đi, chẳng qua thân thể càng nhỏ thì thực lực càng thấp. Đường Phong còn muốn đưa tay chọc vào Linh Khiếp Nhan, nha đầu này xem ra rất vui, nàng quát to một tiếng rồi nhảy nhót lượn lờ xung quanh, vừa nhảy vừa đá vào phía trên ngón tay Đường Phong. Chẳng qua những lời nói vừa rồi của Linh Khiếp Nhan làm Đường Phong hiểu ra, thân thể của hắn nàng tuy rất nhỏ nhưng trọng lượng lại không hề giảm bớt chút nào, thậm chí so với tái sinh thạch còn nặng hớn không ít. Hơn nữa… thân thể nha đầu này dường như căn cứ vào tỉ lệ thân thể mà thu nhỏ lại, ngay cả khi trở thành một người tí hon rồi thì bộ vị nào cần lớn vẫn lớn, bộ vị nào cần nhỏ vẫn nhỏ, cực kỳ mạn diệu. - Đừng nhúc nhích, để ta chọc một cái! Đường Phong khó có thể nhìn thấy tràng diện thần kỳ này bao giờ, làm sao có thể từ bỏ ý đinh được? Ngón tay hắn đảo về phía trước, nhưng Linh Khiếp Nhan không chịu đi vào khuôn khổ, kêu to không ngớt. Nếu như mình biến thành dáng dấp giống nàng không biết đã đi tới đâu rồi. Náo loạn với nha đầu này một trận, lúc bấy giờ Đường Phong mới tiếp nhận được sự thật vô căn cứ, hắn không nghĩ tới trọng tố xong thân thể thì Linh Khiếp Nhan còn có thể sở hữu được loại năng lực thần kỳ như này. - Ta phải biến trở lại, Phong ca ca còn muốn nhìn sao? Linh Khiếp Nhan bị Đường Phong chọc vài cái, nhất thời thở phì phì nói. Đường Phong nhanh chóng đặt nàng cẩn thận trên mặt đất, sau đó nhắm hai mắt lại. Hắn căn bản không cảm giác được động tĩnh gì, chỉ có một tí tiếng loạt xoạt của việc mặc quần áo, cho đến khi Đường Phong trợn mắt nhìn lại thì Linh Khiếp Nhan đã khôi phục dáng dấp thành một cô bé khoảng chín tuổi rồi, chẳng qua hai chỗ phình ra trước ngực cũng không phải một cô bé chín tuổi có thể có được. Thần thức Đường Phong cảm nhận một chút, không khỏi kinh nghi nói: - Vì sao cảnh giới của nàng… - Chỉ có Thiên Giai thôi… Linh Khiếp Nhan cũng có chút phiền muộn. - Dù sao đây cũng là thân thể mà tái sinh thạch trọng tố ra, chẳng qua ta vẫn có thể giống như người thường thông qua tu luyện để nâng cao cảnh giới hơn một ít. Điều này cũng đúng, dù sao Linh Khiếp Nhan cũng vốn có cơ sở là một cao thủ Linh Giai thượng phẩm, hơn nữa có Vạn Niên Linh Nhũ cải tạo thể chất, so với bất kỳ kẻ nào đều xuất sắc hơn. Huống chi cảnh giới của Linh Khiếp Nhan tuy chỉ có Thiên Giai nhưng cường độ thần thức vẫn như cũ là một Linh Giai thượng phẩm. Nếu ai bởi vì cảnh giới của nàng mà xem thường nàng, tuyệt đối có kết cục không tốt. Trong lúc nói chuyện, đột nhiên Linh Khiếp Nhan kêu lên một tiếng đau đớn, thần sắc có chút tái nhợt, hai tay ôm ngực khom người xuống. - Làm sao vậy? Đường Phong quá sợ hãi, nhanh tiến lên đỡ lấy nàng. - Tim của ta dường như không đập, Phong ca ca ngươi sờ thử xem! Linh Khiếp Nhan lộ vẻ mặt khủng hoảng nói. Đường Phong vội vàng đặt tay vào ngực nàng, sau một khắc hắn cảm nhận được tiếng tim đập mãnh liệt từng đợt từng đợt truyền từ trong ngực Linh Khiếp Nhan ra, Đường Phong đang còn nghi hoặc chưa hiểu chuyện gì thì thấy sắc mặt nha đầu này ửng hồng, thân thể mềm oặt ngã vào trong lòng mình. - Ta cùng các nàng có khác nhau gì không? Sắc mặt Linh Khiếp Nhan hồng nhuận, hỏi thăm giảo hoạt nhưng vẫn pha chút ngượng ngùng. - Nàng gạt ta! Trong nháy mắt Đường Phong suy nghĩ cẩn thận, vươn tay búng trên khuôn mặt nàng vài cái. Chẳng qua bị Linh Khiếp Nhan nhắc nhỏ Đường Phong mới bừng tỉnh, hắn chợt phát hiện thân thể của nàng có chút lạnh lẽo, không giống như thân thể của người thường ấm áp. Nhưng thực ra xúc cảm trên tay vẫn rất tốt, tương đối co dãn, hơn nữa lại to vừa phải. Khốn khiếp! Đường Phong hung hăng tự khinh bỉ bản thân mình, vì sao mà có thể sản sinh ý niệm hèn mọn trong đầu với một tiểu cô nương như vậy? Linh Khiếp Nhan cười thản nhiên yếu ớt, thân thể lệch qua bên Đường Phong, thổi vào trong tai hắn một hơi khí nhẹ nhàng nói: - Hiện giờ mới trọng tố xong thân thể này, cho nên có một chút cảm giác băng giá, sau một thời gian nữa thì ta mới chân chính sinh động được, đến lúc đó các nàng kia có thể làm cái gì ta cũng có thể làm cái đó. - Thật hay giả? Đường Phong cảm thấy hưng phấn xong chợt nghiêm mặt lại nói: - Nàng như vậy làm ta rất có cảm giác tội lỗi. - Nhưng rất kích thích đúng không? Linh Khiếp Nhan che miệng cười duyên không ngớt, lời nói trúng tim đen làm Đường Phong xấu hổ muốn chết. Quá trình trọng tố thân thể lại thuận lợi như vậy, không chỉ Đường Phong không nghĩ tới mà ngay cả Linh Khiếp Nhan cũng không nghĩ tới, nàng vốn dang lo lắng giống như Đường Phong, sợ rằng nếu thất bại phải làm như thế nào mới tốt, may mắn chính là hiện giờ trong quá trình đó cũng không xuất hiện sai lầm gì. Vừa mới có được thân thể của chính mình, mặc dù có Vạn Niên Linh Nhũ cố định thần hồn và thân thể của Linh Khiếp Nhan lại nhưng mà nha đầu này rất dễ mệt mỏi rã rời, sau khi nói chuyện một hồi với Đường Phong liền lăn ra nằm ngủ ngọt ngào ở trong lòng hắn. Thời gian nửa tháng tiếp theo, Đường Phong cũng không hề ly khai huyệt động ở dưới đất, nguyên nhân chủ yếu là muốn cho Linh Khiếp Nhan làm quen một chút với thân thể mới. Hiện giờ nha đầu này giống như trư vậy, rất thích ngủ, một ngày có hai tư giờ thì trong đó mười tám mười chín tiếng là ngủ say, mặc dù khi tỉnh lại thì một lúc sau cũng sẽ buồn ngủ mông lung, nhưng Đường Phong nghĩ muốn hộc máu cũng không thể hiểu được vì sao khi nha đầu này ngủ say mà thực lực vẫn tăng trưởng từng ít một, không biết nàng đang tu luyện công pháp thần kỳ gì. Vạn Niên Linh Nhũ Trì bị Linh Khiếp Nhan trọng tố thân thể dùng vơi đi hơn một nửa, chẳng qua những thứ này đều là bảo bối khó tìm, ở dưới lòng đất này Vạn Niên Linh Nhũ tích góp tùng chút một được nhiều như vậy, có lẽ cũng phải trải qua năm tháng dài dằng dặc mới có thể hình thành. Khi dùng Vạn Niên Linh Nhũ có thể để cho còn người ta hoán đổi gân cốt tẩy kinh phạt tủy, nhưng công hiệu này lại không có tác dùng gì đối với Đường Phong, còn Định thúc cùng các tỷ muôi cũng không cần dùng nhiều lắm, dù sao bon họ cũng đã tu luyện nhiều năm, dù cho kinh mạch hay thân thể đều đã sớm định hình. Thế nhưng Vạn Niên Linh Nhũ còn có một loại tác dụng khác, đây cũng là tác dụng cường đại nhất của nó, nó có thể đề thăng lực lượng của thần hồn trên diện rộng, lực lượng thần hồn của Đường Phong mạnh mẽ như vậy, cho dù là uy áp của cao thủ Linh Giai thượng phẩm cũng không làm hắn lay động mảy may, chính là duyên cớ đã ngâm qua thần hồn ở trong Vạn Niên Linh Nhũ trì. Mà loại công hiệu này bất luận kẻ nào cũng đều có hiệu quả, chỉ là không được rõ rệt như của Đường Phong mà thôi, dù sao Đường Phong cũng là thần hồn xuất khiếu mà tới được đây, còn người khác không có được điều kiện này. Lần này Đường Phong đến đây sớm đã bỏ ra rất nhiều thứ ở trong không gian Mị Ảnh, mấy ngày hôm này thừa dịp Linh Khiếp Nhan đang cố gắng quen thuộc thân thể mới thì Đường Phong mang tất cả Vạn Niên Linh Nhũ còn lại cất vào trong không gian Mị Ảnh, thu được một bồn đầy ắp. Nửa tháng sau, về cơ bản Linh Khiếp Nhan đã quen thuộc cơ thể của chính mình, lúc này Đường Phong mới mang nàng ly khai khỏi huyệt động dưới lòng đất. Hiện giờ Linh Khiếp Nhan rất cần được chiếu cố, không chỉ bởi vì nàng rất dễ uể oải mà còn bởi vì cảnh giới của nàng cũng không cao, có thần thức của Linh Giai thượng phẩm mà chỉ có cảnh giới của Thiên Giai, loại chênh lệch xa mù tít như thế so với Đường Phong năm xưa còn lớn hơn một ít. Đi qua huyệt động dưới lòng đất, dưới sự bảo vệ của Đường Phong, hai người đã thoát ra khỏi con sông lớn. Nhìn phương hướng một lúc, Đường Phong mở miệng nói: - Chúng ta đi tới Bái Nguyệt Thành trước xem sao. Linh Khiếp Nhan ở bên cạnh ngáp dài, buồn bã ỉu xìu nói: - Ừm. Đường Phong nhìn bộ dáng của nàng lúc này, thực sư lo lắng nàng vừa đi vừa ngủ, không khỏi mở miệng nói: - Nha đầu hay nàng biến nhỏ lại, ta mang nàng đi theo. Linh Khiếp Nhan lắc đầu nói: - Không, thật vất vả mới có được thân thể của chính mình, ta còn muốn cảm nhận nó thêm chút nữa. - Tùy nàng thôi. Đường Phong nở một nụ cười. Bái Nguyệt Thành cách đây chẳng qua có bảy tám trăm dặm, đây là thành trì gần nhất với Linh Mạch Chi Địa, tuy rằng chuyện tình của Linh Khiếp Nhan đã xong xuôi nhưng Đường Phong cũng vẫn định quay trở về đó. Chu Tiểu Điệp không biết bị cao thủ của môn phái nào bắt đi, Đường Phong cần phải tìm hiểu tin tức của nàng, thân là sư phụ của Chu Tiểu Điệp, Đường Phong nghĩ mình đã làm không tốt chút nào, những năm gần đây ngoại trừ dạy nàng cách sử dụng ám khí như thế nào thì trên cơ bản không có để ý quá tới nàng, cho đến khi nàng bị người khác bắt đi mình cũng không hề hay biết. Hiện giờ đồ đệ gặp chuyện không may, thân làm sư phụ sao có thể buông tay mặc kề. Nếu như Chu Tiểu Điệp ở một môn phái nào đó phải chịu cực khổ, chung quy vẫn phải có người ra mặt vì nàng. Tuy rằng Linh Khiếp Nhan cực kỳ buồn ngủ nhưng nàng lại càng thích thú hơn, đã qua bao nhiêu năm rồi cuối cùng nàng cũng được sở hữu thân thể của chính mình, tự hô hấp trong không khí, có thể cảm nhận tới sinh cơ trong thiên địa, nàng vô cùng hài lòng với tất cả những điều này, một đường đi tới bước này không hề dừng lại, dù cho gặp phải mấy con sâu nha đầu này cũng phải quan sát thật kỹ hồi lâu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio