Linh Khiếp Nhan quả nhiên nghĩ biện pháp giúp mình, mà nàng làm biện pháp này, như rút củi dưới đáy nồi, lần này, những người này, sợ đã quá hỗn loạn. - Tiểu ma đầu, ngươi cười gì? Lôi Kinh Thanh nhìn Đường Phong hỏi. - Tiểu tặc này tất nhiên đã biết bị đại nạn, sợ quá đó mà! Nguyệt Cô Gia Minh không khỏi tiếc hận nhìn Đường Phong. Sau khi nói xong, Đường Phong đột nhiên quay đầu lại nhìn Thiết Phong Cốt. Thiết lão đầu bị Đường Phong nhìn như vậy, trong xuất hiện cảm xúc bồn chồn không giải thích được, mặc dù hắn không sợ thiếu niên này, cũng biết lấy bản lãnh của hắn cũng không làm gì mình được, nhưng không biết tại sao khi nhìn ánh mắt giảo hoạt kia, lại mơ hồ làm cho Thiết Phong Cốt có chút không được tự nhiên. Kiểu ánh mắt này, trông giống như đang nhìn một con cá đã mắc câu, tràn đầy vẻ giễu cợt và đắc ý. - Thiết lão tiên sinh! Câu đầu tiên Đường Phong nói đều khiến tất cả mọi người đều ngu muội, tên thanh niên vô cùng càn rỡ này lần đầu dùng loại khẩu khí tôn kính này để nói chuyện với một người: - Chuyện thương nghị lúc trước tiên sinh bàn với ta, hiện tại ta đáp ứng tiên sinh, chỉ cần tiên sinh có thể giúp bổn thiếu gia tìm được một con đường sống, như vậy ngày sau Khúc Đình Sơn sẽ đem tặng Vạn Thú đường các ngươi trong vòng mười năm, trong núi Khúc Đình có vô số Linh thú, dùng cũng không hết. những lời này vừa ra khỏi miệng thì cả nhóm người đột nhiên biến sắc. Đám người Tư Không Thúy cảnh giác nhìn Thiết Phong Cốt, còn Thiết lão đầu thì lại giận đến trợn mắt thở phì phò. Đúng là hoàn toàn vô nghĩa mà, chính mình cũng chỉ gặp qua Đường Phong tại đem hôm đó vào khoảng cách khá xa, thậm chí ngay cả bộ dạng đều không nhìn thấy rõ, sao lại có thể nghe thấy thương nhân nào vừa nói chuyện gì chứ? - Ha ha. Đường Phong lại đổ dầu vào lửa nói: - Thiết lão tiên sinh không cần tức giận, Linh thú đúng là căn cơ của Vạn thú đường, chỉ cần đã lấy được Linh thú của Khúc Đình Sơn thì đắc tội với tam tông có là gì? - Thúi lắm! Thiết Phong Cốt bật lên mắng, nếu hắn không nói, không biết sẽ bị Đường Phong nói xấu thành ra cái dạng gì: - vô sỉ, tiểu tử kia chớ có ăn nói bừa bãi, lão phu thương lượng với ngươi lúc nào? Đường Phong nhàn nhạt cười, tiếp tục hướng lão giội thêm gáo nước bẩn: - Thiết lão đầu, đừng làm vẻ không biết xấu hổ, các người đã bắt vô số Linh thú từ trong núi Đình Khúc những mười năm, đừng tưởng ràng bổn thiếu gia hiện tại đang gặp nạn mà có thể lên mặt được, chọc phải vảy ngược rồi thì còn một năm bổn thiếu gia cùng sẽ không tha cho các ngươi đâu. - Câm mồm! Thiết Phong Cốt tuổi đã lớn, nhưng chưa từng bị người ta nói xấu như vậy, nhất thời giận đến sôi lên, máu chảy ngược, đỏ cả mặt lẫn cổ nói: - lão phu lần này đến chỉ để giết chết tên tiểu tử vô sỉ như ngươi, nào đâu muốn cùng ngươi hợp tác cái gì chứ. Đường Phong buông tay ra nói: - Ta chưa từng nói hợp tác a. Sắc mặt đám người Tư Không Thúy càng thêm cảnh giác. Quả thật bọn hộ cũng không quá tin tưởng lời nói của Đường Phong, chẳng qua trong khoảng thời gian này Thiết Phong Cốt có đem theo người đến, vừa rồi lại không có xuất lực, khiến cho thời gian hỗ trợ bởi vì một ít nguyên nhân mà không thể giúp được. Mà Đường Phong cùng nói y như thật, qua mười câu, vô hình trung đã từ nối dối hết mức chuyển thành nói thật rồi. - Ngươi đã không muốn giúp bổn thiếu gia, vậy tại sao còn cự tuyệt dùng Linh thú lần theo dấu vết nơi bản thiếu gia hạ xuống? Còn thêu dệt ra chuyện Linh thú bạo động làm gì? Ngươi không phải là muốn lên muốn ngồi lên giá sao? Vừa nói Đường Phong lại đứng một bên giả bộ vẻ đau đớn như bị cắt gân cắt thịt, thở dài nói: - Được rồi, đúng là phượng hoàng rơi xuống đất không bằng gà nhà rồi, thiếu gia thỏa màn điều kiện của người, mười lăm năm! Mười lăm năm này Khúc Đình Sơn sẽ để ngươi xuất nhật vạn thú. nhiều hơn một năm cũng không được! Nguyện ý thì giúp ta động thủ, không nguyện ý giúp thì hày đi đi! Lôi Kinh Thanh trầm giọng hỏi: - Thiết lão đầu. chuyện này có thật không? Thiết Phong Cốt bực xanh mặt, nổi giận mắng: - Ngươi ăn để lớn lên à! Tiểu tử này rõ ràng đang dùng kế ly gián. Nguyệt Cô Gia Minh lạnh lùng nói; - Vậy sao hắn lại biết ngươi cự tuyệt dùng Linh thú lần theo dấu vết của hắn? Chẳng lè không phải là các ngươi đã có mật đàm từ trước sao? Thiết Phong Cốt sửng sốt. nghĩ thầm đúng vậy a. Làm sao hắn lại biết được chuyện nội tình của Vạn Thú chứ? vẻ mặt của Thiết Phong Cốt lọt vào mắt mọi người khiến sự nghi ngờ trong lòng tăng lên rất nhiều. - Ta thấy là sự thực thì ngươi đang diễn trò! Lôi Kinh Thanh cả giận nói: - Khó trách được ngươi lại không chịu giúp bọn ta, nguyên lại là muốn bắt Linh thú trong Khúc Đình Sơn. Miệng Thiết Phong Cốt ngập ngừng, cuối cũng không thể nói được gì, ngược lại lại đột nhiên phá lên cười, hắn cũng là người có tính tình bướng binh, hiện tại bị hiểu lầm như vậy, cũng lười giải thích, chỉ cần hắn có thể giết chết được Đường Phong, như vậy oan khuất sẽ tự được rửa rõ ràng. Đương nhiên là lúc hắn bắt đầu động sát y. Đường Phong đột nhiên mở miệng nói: - Thiết lão tiên sinh, lúc này không động thủ thì còn đợi đến khi nào nữa! Nhưng lời nói này tự nhiên không phải để cho Thiết Phong Cốt nghe. Tiếng nói vừa dứt. bên trong bầy đệ tử Vạn Thú đường, đột nhiên truyền đến một tiếng Linh thú kêu, sau một khắc, mất trăm Linh thú ở hai ba đầu dưới sự dẫn dắt của Linh thú cấp sáu cường đại, đột nhiên nhất tề xông ra ngoài. Mà mục tiêu của bọn nó là nhắm thắng đến đám người gần Cúc Hoa Đường. Chuyện này làm cho người ta có một cảm giác tương đối rõ ràng đó chính là sát cơ của Thiết Phong Cốt vừa động, đàn thú như vừa nhận được chỉ lệnh. Trong số Linh thú Thiết Phong Cốt lần này, ngoại trừ bản thân Lôi Vân Báo cường đại ra. còn có hai ba con cấp sáu. vài chục con cấp năm. còn lại hơn hai trăm con Linh thú cấp bốn và chi hơn ba trăm Linh thú cấp ba. những Linh Thú này đã đạt đến tuổi trường thành, dù sao Thiết Phong Cốt muốn là đi đến Thiên Tú. mang Linh thú là việc không thể thiếu, cho nên hắn đã mang đi một phần ba số Linh thú của nội đường. Vốn đó là một cỗ trợ lực cường đại, nhưng hiện tại nó lại là địch nhân có uy hiếp. Linh thú cấp năm dù bên trong có phân chia thực lực, tương đương với một Địa Giai thượng phẩm, khi chúng có thể trưởng thành, nó có thể so sánh với một Thiên Giai hạ phẩm, ở giữa Thiên Giai hạ phẩm và Địa Giai thượng phẩm là so sánh với Đia Giai tị, Thiên Giai Nhược. Nếu không tham gia giúp Linh thú cấp năm để nó tự nhiên sinh trưởng, cũng đủ để sánh ngang với một Thiên Giai hạ phẩm. Có hơn hai trăm Linh thú cấp bốn tương đương với Địa Giai hạ phẩm, hơn ba trăm Linh thú cấp ba tương đương với Huyền Giai trung phẩm. Một cỗ lực khổng lồ như vậy, sẽ là một thế lực cường đại có thể so sánh với cự tam tông nào, mà còn có ưu thế áp đảo. Đương nhiên mấy trăm Linh thú nhào vào Hoa Cúc Đường đúng thời điểm tụ tập, tiếng kêu thảm thiết liền vang lên, những Linh thú này đã hoàn toàn bị kích thích hung tính ra ngoài, ngay cả chủ nhận của bọn chúng hiện tại cũng không nhận, chỉ biết nghe theo mệnh lệnh của một người đó chính là Linh Khiếp Nhan! -oo-