Trong lúc nói chuyện, sát khí bắt đầu khởi động, sắc mặt đã vô cùng quyết liệt, chỉ cần trong miệng Đường Phong vừa nói ra không một tiếng, tuyệt đối hắn sẽ lập tức ra tay. Đường Phong nói đi nói lại: - Có thể cho chúng ta thêm một chút thời gian nữa, để thương lượng cho tốt! - Thiên đường có lối không đi, địa ngục không lối lại muốn vào, đã như vậy, đừng trách lão phu không nể mặt các ngươi. Lý Thiên Cừu không phải loại ngu ngốc, sao có thể dễ dàng lừa gạt như vậy? Đường Phong nhiều lần kéo dài thời gian, tuy rằng hắn không biết mục đích của Đường Phong, nhưng cũng không thể để hắn thực hiện được. - Thôi thôi, chúng ta một nhà ba người cùng một chỗ, trên đường đi xuống hoàng tuyền cũng không cô đơn. Diệp Dĩ Khô nhìn Đường Phong cười thảm thiết, nhẹ nhàng buông ra Đường Đỉnh Thiên, sắc mặt thay đổi, lạnh băng như thế, khí lạnh như đóng băng linh hồn tràn ra. - Rất tốt, hôm nay hài nhi sẽ chiến đấu cùng mẫu thân, cho mấy lão thất phu này biết nhà ta cũng không dễ chọc. Đường Phong hăng hái nói. Đang chuẩn bị mạnh mẽ gián đoạn Thắng Giả Vi Vương, hai cổ khí thế phô thiên cái địa từ hơn mười dặm đột nhiên truyền đến. Khí thế này dường như châu chấu bay qua, lan khắp toàn chiến trường. Tất cả Linh Giai hạ phẩm đang chiến đấu đều sửng sốt một chút, nhanh chóng dừng động tác trên tay đứng xa giằng co lẫn nhau. Sắc mặt Lý Thiên Cừu và ba hồng bào biến đổi, cũng dừng lại bước tiến, quay đầu nhìn lại. Đường Phong càng chau mày, hắn thật sự không nghĩ ra hai cổ khí thế này là người ở đâu tới. Trong đan điền lại đau như kim châm, đau đến mức hắn phải cắn răng chịu đựng. - Hai Linh Giai trung phẩm? Vẻ mặt Diệp Dĩ Khô càng trở nên hoài nghi. Dựa vào khí thế của người đến có thể phán đoán thực lực bọn họ, điểm này Diệp Dĩ Khô cũng biết, cho dù là Đường Phong cũng có thể phát hiện. Nhưng là Diệp Dĩ Khô và Đường Phong nghi hoặc giống nhau, hai Linh Giai trung phẩm này là ai? Dựa trên khí thế mặc dù kém cũng không nhiều, hơn nữa còn cảm giác được một cổ khí phách, một cổ bình thản, cổ khí thế bình thản kia làm người ta có cảm giác giống như nhìn lên núi cao. Ý nghĩ đầu tiên của Đường Phong đoán người đến là Bố Trường Hải và Trang Chính Dương! Bởi vì Linh Mạch Chi Địa chỉ có hai người bọn họ là Linh Giai trung phẩm. Nhưng vừa suy nghĩ lại liền cảm thấy không đúng, Trang Chính Dương đã bị ba lão hồng bào giết chết, tin tức này đã được xác nhận, trừ khi Trang Chính Dương sử dụng kế kim thiền thoát xác, giả chết để lừa gạt suy đoán của mọi người. Viện quân của Huyết Vụ Thành? Càng không có khả năng, tổng cộng Huyết Vụ Thành chi có sáu Linh Giai trung phẩm, điều động ba người đến đối phó Linh Mạch Chi Địa đã quá coi trọng rồi, không có khả năng lại đến thêm hai người. - Người tới là người phương nào, xin các hạ hãy xưng tên ra? Sắc mặt Lý Thiên Cừu âm trầm tới cực điểm, vốn không cần nhiều thời gian liền có thể đoạt được hai thanh thần binh, nhưng lần này lại bị hai Linh Giai trung phẩm đột nhiên xuất hiện phá hoại, tự nhiên tâm tình rất phiền muộn. - Hỗn tạp Huyết Vụ Thành, lão phu Bố Trường Hải đến tìm các ngươi tính sổ. Một tiếng gầm lên cách đó không xa truyền đến. - Là gia chủ đến! Một vị Linh Giai của Bố gia như được tăng thêm ý chí, kích động la lên: - Bố gia chủ tới! Vẻ mặt những người khác cũng rất vui mừng, mặc dù các đại gia tộc vừa rồi ở trong chiến đấu cũng không bị thua thiệt nhiều, nhưng không có cao thủ linh Giai trung phẩm tọa trấn, ai cũng rất lo lắng, hiện tại Bố Trường Hải xuất hiện, mọi người liền an tâm không ít. Lần trước Lý Thiên Cừu và ba hồng bào tập kích xong Trang gia lại đi Bố gia một chuyến, nhưng Bố gia nhận được bồ câu đưa thư của Trang Chính Kiền đã làm ra bố trí thích hợp, cho nên đám người Lý Thiên Cừu đánh một khối không người. Sau đó cao thủ Bố gia chạy tới Đường gia bảo, mà bản thân Bố Trường Hải lại mất tích không thấy, không ai biết hắn đi về phía nào. “Chẳng lẽ hắn đi tìm người tới giúp đỡ?” Đường Phong một mặt để ý động tĩnh trong cương tâm, một mặt suy nghĩ trong đầu. Hiện tại có hai Linh Giai trung phẩm tới, một người trong đó là Bố Trường Hải, mà người còn lại cũng không phải Trang Chính Dương, vậy chỉ có thể nói rằng trong khoảng thời gian qua chắc chắn Bố Trường Hai đi tìm người giúp đỡ. Hai đạo nhân ảnh chạy trực tiếp vào trong chiến trường, lăng không mà đứng, một vị trong đó là Bố Trường Hải, mà một vị khác lại chưa có người từng gặp, hắn là một lão gia râu tóc bạc trắng, thân thể nhu nhược gầy gò, còn gây hơn so với Lý Thiên Cừu lúc bình thường, râu sơn dương mọc dài, nét mặt tràn đầy vẻ hiền hòa, thân hình cũng không cao to, quần áo mặc trên người là loại phổ thông bình thường, tuy là quần áo làm bằng vải bố, nhưng lại không dính một hạt bụi. Vừa nhìn liền thấy lão gia hỏa này có chút cảm giác tiên phong đạo cốt. Mà cổ khí thế bình thản làm người ta như nhìn lên núi cao, chính là vọng lại từ trên người hắn. Tất cả cao thủ Linh Giai đều di chuyển, Linh giai các đại gia tộc hội tụ cùng một chỗ, người của Huyết Vụ Thành cũng hội tụ một chỗ, số người chênh lệch không lớn, phân biệt rõ ràng, đứng xa giằng co. Gia chủ các đại gia tộc tập trung nhìn lão giả râu mép sơn dương, sắc mặt nhất thời vui vẻ, cùng nhau tiến lên một bước cung kính nói; - Thượng tiền bối! Đường Ngạo cũng thu lại sắc mặt ngạo nghễ của hắn, giống như Đường Phong gặp hắn, quay về phía lão giả râu mép dê rừng nói : - Ra mắt Thượng tiền bối! Thượng tiền bối vỗ về râu mép tuyết trẳng của mình, liếc mắt nhìn Đường Ngạo, chần chừ nói: - Ngươi là Đường Ngạo? Đường Ngạo gật đầu: - Chính là vãn bối! - Haha, không nghĩ mới gần trăm năm không gặp, lúc đầu vốn là một tiểu tử bây giờ dĩ nhiên đã trở thành Linh Giai hạ phẩm rồi, thật đáng mừng. Thượng tiền bối tán thưởng nói. Sắc mặt Đường Ngạo đọng lại: - Tư chất vãn bối ngu dốt, chỉ sợ cả đời này chỉ có thể dừng lại không tiến xa hơn được, vãn bối còn muốn đa tạ ơn giáo dục trước đây của tiền bối. - Ngươi nếu có thể buông ra những ràng buộc trong gia tộc, mới có hy vọng tiến thêm một bước trong lúc còn sống. - Đa tạ tiền bối chỉ giáo! Đường Ngạo cũng biết nguyên nhân của chính mình, lập tức gật đầu kêu đúng: - Chỉ là không nghĩ tới việc lần này dĩ nhiên kinh động lão nhân gia ngài, bọn vãn bối cảm thấy xấu hổ. Lời này vừa nói ra, người của các đại gia tộc đều cảm thấy thẹn thùng. Thượng tiền bối nói: - Đừng quá tự trách, không phải là lỗi của các ngươi. Có người xâm phạm Linh mạch của tiểu lão nhi, làm sao tiểu lão nhi có thể ngồi yên mặc kệ? Chẳng may thực sự Linh Mạch bị đoạt mất, lão nhân ta cũng không thể an tâm.