Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)

chương 992 : có khách từ phương xa tới.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hai người đều tấn chức Linh giai, địa vị đã khác với lúc trước rất lớn, đương nhiên có tư cách tham gia thảo luận đại sự của gia tộc. Sau khi Đường Phong đi vào, cả đám người đều đã ở đây, hắn ngồi bên cạnh Đường Tuấn. - Đại ca, hôm nay có chuyện gì? Đường Phong lén lút hỏi một câu. - Không rõ ràng lắm, nhưng nếu ta đoán không lầm thì đang thương thảo cách đối phó Tư Đồ gia. Đường Tuấn đáp. Hôm nay đúng là muốn thương thảo làm cách nào đối phó với Tư Đồ gia, Đường Ngạo đứng dậy, ca ngợi chiến tích ngày hôm qua của Đường Phong, lời nói xoay chuyển, thông báo với mọi người, trong Chung Linh Cốc vẫn còn một đám người Tư Đồ gia, hôm nay Đường gia bảo đã kết thù hận với Tư Đồ gia, song phương đã lâm vào cục diện không chết không ngớt, cho nên không có khả năng hóa giải thù hận được. Đối với gia tộc Tư Đồ đến từ bên ngoài này, không ai biết nội tình của bọn chúng hùng hậu cỡ nào, nhưng cũng có thể từ đội hình ngày hôm qua mà đoán được nội tình của bọn chúng, gia tộc này nhất định có cao thủ Linh giai thượng phẩm. Có thể giết chết một đám, không có nghĩa là Đường gia bảo có thể giết chết toàn bộ Tư Đồ gia! Một khi bọn họ xuất động cao thủ đứng đầu, ngày Đường gia bảo bị diệt không còn xa. Nhưng dù vậy, Đường Ngạo vẫn tỏ rõ lập trường của gia tộc, đó là tử chiến không hàng! Điều kiện của Tư Đồ Kiến quá nghiêm khắc, không ai có thể tiếp nhận được. Dù thế lực Đường gia bảo không lớn, nhưng không đến mức bị người ta nhục mạ mà không lên tiếng. Lúc này Đường Ngạo triệu tập mọi người tới đây, chính là muốn thừa dịp đối phương còn chưa kịp phản ứng, đi đánh lén Chung Linh Cốc! Trận chiến này chẳng những vì Đường gia bảo, một chuyện khác đó là làm gương cho người khác trong Linh Mạch Chi Địa! Nói cho người của Linh Mạch Chi Địa biết, Đường gia có thể phản kháng, các ngươi cũng có thể phản kháng, dù là người của thế giới bên ngoài muốn nô dịch gia tộc của Linh Mạch Chi Địa, cũng phải trả giá thật nhiều! Hiện tại thế cục trong Linh Mạch Chi Địa không được tốt lắm, tất cả gia tộc lớn nhỏ, đã có tám phần bị người bên ngoài thu phục, dù là Trang gia và Bố gia, cũng đang quan sát tình hình, không biết nên làm thế nào cho phải. Nguyên nhân tạo thành như vậy, chính là không có một đầu lĩnh. Chỉ cần Đường gia có thể đánh thắng một trận, nhất định sẽ kích thích tâm huyết muốn bảo vệ gia viên của người trong Linh Mạch Chi Địa! Nhắc tới cũng kỳ quái, tử thù năm đó của Đường gia là Chung gia, sau khi Chung gia bị diệt tộc chỉ còn lại Chung Linh Cốc, hiện tại nó lại bị người Tư Đồ gia chiếm cứ. Đường gia bảo nằm cách Chung Linh Cốc mấy trăm dặm, giống như vẫn còn một tầng thù oán chưa giải được. Tuy đã quyết định tử chiến, nhưng ngữ khí của Đường Ngạo không được tốt lắm, bởi vì mọi người cũng biết không có nhiều phần thắng, đến cuối cùng, tất cả mọi người đưa ánh mắt nhìn Đường Phong. Trận chiến hôm qua Đường Phong biểu hiện ra ngoài thực lực quá mức khủng bố, Linh giai trung phẩm phục dụng đan dược cũng bị hắn đánh chết, hiện tại, hắn đã trở thành vương bài mạnh nhất trong Đường gia bảo. Ánh mắt của mọi người nhìn hắn, Đường Phong cũng thản nhiên đứng dậy, nói: - Gia chủ, nếu tín nhiệm ta, ta muốn đi một mình đến Chung Linh Cốc điều tra một phen. - Ngươi đi một mình? Đường Ngạo nhướng mày. - Một người hành động rất thuận tiện, ít nhất cũng biết được đối phương còn thừa lại bao nhiêu người, như vậy mới thuận tiện hành động, nếu không biết được, chỉ sợ Đường gia bảo sẽ lâm vào thế bị động. - Một người đúng là thuận tiện, nhưng làm thế quá nguy hiểm. Đường Ngạo có chút không yên lòng. Đường Phong khẽ cười một tiếng: - Gia chủ chớ lo lắng, đệ tử muốn đi, cao thủ Linh giai thượng phẩm cũng không giữ ta được. Lời này đầy tự tin, không phải liều lĩnh. Đường Ngạo đưa ánh mắt nhìn Đường Đỉnh Thiên, nói: - Lão Ngũ, ngươi cảm thấy thế nào? Đường Đỉnh Thiên đứng dậy, nói: - Cho Phong nhi đi thôi, ta tin tưởng hắn! Đối với thực lực của con mình, Đường Đỉnh Thiên không biết nhiều lắm, nhưng trong trận chiến hôm qua, Đường Đỉnh Thiên cũng mơ hồ biết được, nếu thật bảo mình liều mạng vời Đường Phong, người thua chắc chắn là mình. Loại chuyện dò xét tình huống này, Đường Phong đi là thích hợp nhất. - Được rồi, Tiểu Phong nhi đã muốn đi Chung Linh Cốc, vậy phải cẩn thận, đi nhanh về nhanh! Đường Ngạo dặn dò. - Việc này không nên chậm trễ, hiện tại đệ tử sẽ lên đường! Đường Phong nói vừa xong, chào mọi người, quay người rời đi. Muốn biết trong Chung Linh Cốc còn lại bao nhiêu địch nhân và thực lực thế nào, biện pháp tốt nhất chính là cô đọng trí nhớ của âm hồn, dò xét trí nhớ của âm hồn còn có tác dụng hơn là đi dò xét, nhưng hôm qua đã hai lần vận dụng Ngự Thần, Đường Phong cảm thấy mệt nhọc, hơn nữa âm hồn hiện giờ không còn bao nhiêu tác dụng đối với Đường Phong, cho nên cũng lười cô đọng nhiều. Lần này đi Chung Linh Cốc, Đường Phong ôm tâm tình đuổi bọn người Tư Đồ gia ra khỏi Linh Mạch Chi Địa. Nếu không có biện pháp hóa giải cừu hận, mà bên phía Đường gia bảo đã quyết định khai chiến, nếu muốn làm được như vậy, phải đánh cho địch nhân sợ, chỉ có như vậy mới làm cho bọn chúng không còn dám nhớ thương Đường gia bảo nữa. Đường gia bảo và Chung Linh Cốc cách nhau chỉ khoảng trăm dặm, chính vì quan hệ tiếp giáp này, lúc trước Đường gia và Chung gia mới có ân oán không thể hóa giải được. Đối với Đường Phong hiện tại, khoảng cách mấy trăm dặm, toàn lực thi triển thân pháp thời gian không đến một nén hương là đã tới. Thời điểm Đường Phong đi tới Chung Linh Cốc, sắc trời vừa mới sáng, đứng bên ngoài Chung Linh Cốc, nhìn thấy cảnh sắc quen thuộc bên trong, Đường Phong nhịn không được cười lên. Năm đó cùng Đường Tuấn Đường Long và Đường Điểm Điểm tập kích ban đêm vào Chung Linh Cốc, bức tử cao thủ Linh giai Chung Sơn vẫn hiện rõ mồn một, giống như chuyện vừa xảy ra ngày hôm qua, giống như chỉ xảy ra trong chớp mắt, nhưng cũng đã trôi qua nhiều năm rồi. Năm đó mình chỉ có thực lực Thiên giai hạ phẩm, hôm nay đã tấn chức Linh giai, năm đó lén lút tới đây, hiện tại quang minh chính đại đi vào. Quăng những ký ức năm xưa ra sau đầu, Đường Phong thả ra thần thức ra thâm dò một phen. Bởi vì lực lượng hồn phác đã được rèn luyện đến cực hạn, chẳng những làm cho Đường Phong có thể chống lại uy áp của cao thủ Linh giai thượng phẩm, ngay cả năng lực cảm giác cũng tăng vọt. Thần thức vừa thả ra, Đường Phong liền biết rõ toàn bộ tình huống trong Chung Linh Cốc trong lòng. Mười lăm cao thủ Linh giai, trong đó có hai Linh giai trung phẩm, mười ba Linh giai hạ phẩm! Còn lại không ít người, tất cả đều là Thiên giai, không có người nào dưới Thiên giai. Tính cả những Linh giai đã chết hôm qua, lần này Tư Đồ gia phái tới tổng cộng hai mươi lăm người, trong đó có bốn Linh giai trung phẩm, với đội hình này, dù là gia tộc nào trong Linh Mạch Chi Địa cũng có thể tiêu diệt. Gia tộc mạnh nhất trong Linh Mạch Chi Địa này chính là Đường gia bảo, nhưng cũng chỉ có hai Linh giai trung phẩm, ba Linh giai hạ phẩm mà thôi. Có thể đánh đồng với Tư Đồ gia, chỉ sợ chỉ có Thiên Thánh Cung và Huyết Vụ Thành! Đây chính là hai quái vật xưng hùng xưng bá trong Linh Mạch Chi Địa, nội tình rất thâm hậu, đem bọn họ so sánh với thế lực bên ngoài, cũng không thua kém chút nào. Đương nhiên, nhưng đó chỉ là những gì hắn biết ở hiện tại, Đường Phong không biết cao thủ chân chính của Tư Đồ gia có bao nhiêu người người. Tuy Đường Phong có thể điều tra từ người khác, nhưng đối với người của Tư Đồ gia mà nói, đây là một tính hiệu. Thời điểm thần thức của Đường Phong tràn qua Chung Linh Cốc, Tư Đồ Thịnh và tất cả những người còn lại của Tư Đồ gia đều nhướng mày, quay đầu nhìn ra ngoài cốc. - Có ý tứ, có người cả gan xông vào trong cốc? Tư Đồ Thịnh cười lạnh một tiếng, nói: - Chắc hắn là người của Đường gia bảo? - Thịnh trưởng lão để ý tới hắn làm gì, chỉ là một Linh giai hạ phẩm, lại dám dò xét tùy ý như thế, để ta đi ra giáo huấn hắn một chút. Một tiếng nói vang lên, chính tên cao thủ Linh giai trung phẩm đứng bên cạnh Tư Đồ Thịnh, hắn là trưởng lão của Tư Đồ gia Tư Đồ Tinh. Mọi người tụ tập ở chỗ này, đang chuẩn bị xuất phát đi Đường gia bảo, báo thù rửa hận cho những đệ tử hôm qua, không nghĩ tới người của Đường gia bảo lại đánh đòn phủ đầu, chạy đến nơi đây giương oai. Tư Đồ Tinh cười lạnh, nói vừa xong, một cổ thần thức thuộc về Linh giai trung phẩm tản ra, đụng chạm với cảm giác của Đường Phong. Cấp độ va chạm thần thức của loại cao thủ này, kiêng kỵ nhất chính là bị người ta nắm chặt tình hình, giống như tìm hiểu nguồn gốc, sau đó cho đối phương một kích, Tư Đồ Tinh đã làm chuyện này không ít lần rồi. Nếu thực lực của đối thủ không sánh bằng với mình, sẽ bị trọng thương. Lúc này cũng không ngoại lệ, va chạm thần thức của Linh giai trung phẩm và Linh giai hạ phẩm, Tư Đồ Tinh còn sợ thua thiệt sao? Quả nhiên, thời điểm thần thức của song phương tiếp xúc với nhau, thần thức của đôi phương không dám dây dưa nhiều mà rút về như nước thủy triều, nhanh tróng mà thoái lui. Sắc mặt Tư Đồ Tinh lạnh lẽo, lực lực thần thức không cùng một cấp độ, mạnh mẽ đánh về phía đối phương, nếu để cho đối phương bình yên thu hồi thần thức, khi đó mặt mũi của hắn biết để đâu? Đường Phong đứng bên ngoài cốc nhíu mày, khẽ cười nói: - Đúng là đắc thế không tha người a! Đúng là lần này hắn muốn khai chiến với người của Tư Đồ gia, nhưng không nghĩ tới lại bạo lộ thực lực sớm như vậy, làm cho đối phương cảnh giác. Nhưng tên cao thủ Linh giai trung phẩm của đối phương đã muốn tới, cho dù Đường Phong không muốn cũng phải ra tay. Hắn đã muốn va chạm thần thức, chắc là muốn làm mình bị thương, vậy không bằng cứ giáo huấn hắn một chút. Nghĩ tới đây, Đường Phong không nhượng bộ nữa, thần thức lui về phía sau liền dừng lại, sau đó xông tới, còn lần này, giống như sóng biển hung mãnh, mang theo lực lượng rung động nhân tâm đánh tới. - Ồ? Trong miệng Tư Đồ Tinh kinh hô một tiếng, không nghĩ tới đối phương lại không biết trời cao đất dày, đối mặt với sự truy kích của mình, chẳng những không chạy trốn, ngược lại còn muốn phản kích. Chính vào lúc hắn muốn mở miệng nói một tiếng không tự lượng sức, hai cổ thần thức va chạm với nhau. Một tiếng nổ vang từ sâu trong tâm linh truyền ra, sắc mặt Tư Đồ Tinh tái nhợt, thân thể run rẩy kịch liệt, há miệng phun ra một ngụm máu tươi. - Tinh trưởng lão? Tư Đồ Thịnh trịnh trọng, hồ nghi nhìn Tư Đồ Tinh, không rõ vừa nãy đã xảy ra chuyện gì. - Coi chừng! Trong lòng của Tư Đồ Tinh vẫn còn sợ hãi, tay che ngực lảo đảo vài bước, nói: - Người tới rất cổ quái! Lực lượng thần thức của hắn còn cường đại hơn cả ta. - Cái gì? Tư Đồ Thịnh kinh hô, Tư Đồ Tinh và hắn đều là Linh giai trung phẩm, đương nhiên thần thức ở cấp độ Linh giai trung phẩm, dù người tới là Linh giai trung phẩm, cũng không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy làm cho Tư Đồ Tinh tổn thương bực này. Va chạm thần thức, giống như lúc so chiêu, chỉ dưới tình huống kém nhau quá xa, mới có thể ngay lập tức phân ra thắng bại. Chẳng lẽ người tới là Linh giai thượng phẩm? Nếu không thì làm sao có thể làm ra loại trình độ này? - Có khách từ phương xa tới, chẳng lẽ đây chính là đạo đãi khách của Tư Đồ gia? Một âm thanh từ bên ngoài sơn cốc truyền tới, vừa nghe đến đây, người đó vẫn còn ở bên ngoài, nhưng sau khi nói xong, tất cả mọi người kinh hãi phát hiện, người tới đã đứng ở trước căn phòng của mình. Tốt độ rất nhanh! Loại tốc độ này, dù là Linh giai trung phẩm cũng không thể nào làm được. - Đi ra xem. Sắc mặt Tư Đồ Thịnh lạnh lẽo mở miệng nói, hắn phát hiện mình đã có chút đánh giá thấp thực lực của cao thủ trong Linh Mạch Chi Địa này. Chỉ riêng tốc độ và thần thức của người tới, đây không phải là người bình thường có thể có được. Cửa phòng mở rộng ra, mười lăm tên cao thủ Linh giai từ trong đó đi ra, Tư Đồ Thịnh cầm đầu, những người khác theo sau, sau khi nhìn rõ người tới, mọi người cảm thấy hoảng sợ một phen. Người này... Quá trẻ tuổi, chỉ khoảng hai mươi tuổi. Dù nói cao thủ có phương pháp bảo dưỡng, nếu nhìn thấy tướng mạo trẻ tuổi, nhưng cũng có thể nhìn thấy tuế nguyệt trôi qua trong ánh mắt của họ. Nhưng người trước mặt này, tuyệt đối không phải là cao thủ sử dụng phương pháp bảo dưỡng, mà là chân chân chính chính hai mươi mấy tuổi! Ánh mắt của hắn rất lợi hại, giống như chim ưng vừa trưởng thành, ai cũng có thể nhìn ra vẻ phấn chấn mạnh mẽ trừ trong mắt của hắn, đây đúng là khí chất của người trẻ tuổi mới có. Tư Đồ Thịnh đã nhìn thấy vô số người, cho nên vô cùng tự tin với nhãn lực nhìn người của mình. Cao thủ Linh giai hai mươi mấy tuổi? Thiếu chút nữa Tư Đồ Thịnh cắn mất đầu lưỡi của mình, bực tư chất này, loại tốc độ phát triển này, dù là Tư Đồ gia, cũng chưa bao giờ xuất hiện qua. Nhưng chỉ là một người trẻ tuổi, dưới tình huống va chạm thần thức, làm cao thủ Linh giai trung phẩm của gia tộc mình bị thương! Đưa mắt nhìn lại, người này chỉ có cảnh giới Linh giai hạ phẩm. Hắn làm thế nào? Tư Đồ Thịnh lâm vào trong sương mù, chẳng lẽ vì hắn tu luyện công pháp đặc thù, thần thức còn mạnh hơn người khác rất nhiều? Có lẽ, cũng chỉ có nguyên nhân này mới có thể giải thích được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio