Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử Ai Cũng Nghĩ Ta Vô Địch

chương 250: c250: tào cẩm tú

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tào Cẩm Tú?

Diệp Tri Thu nghe Trần Trường An hỏi thế thì hơi sửng sốt nhưng sau đó liền hiểu ẩn ý trong đó.

Tào gia bám lên Thanh Vân Tông là chuyện mà ai cũng biết, bên ngoài chẳng ai dám nói gì nhưng sau lưng lại như một trò hề.

Dù sao thực lực của Tào gia rất bình thường, nếu đó là hợp tác giữa những kẻ mạnh với nhau thì chắc có lẽ mọi người sẽ không cảm thấy sao hết.

Nhưng hành động thấy người sang bắt quàng làm họ này lại khiến rất nhiều người khinh thường.

Chắc là Tào Cẩm Tú đã không ít lần nói với Lục Vân chuyện này, ngỏ ý muốn chuyện hai người mang danh môn đăng hộ đối, muốn tất cả mọi người thật lòng chúc phúc cho họ.

Nhưng làm cách nào để người ta lau mắt nhìn đây? Đó chính là thể hiện ra thực lực và thiên phú vĩ đại khiến người khác biết rằng Tào Cẩm Tú xứng với Lục Vân.

Như vậy, vào lúc bọn họ thành hôn sẽ nhận được những lời chúc phúc chân thành của mọi người chứ không phải hư tình giả ý.

Cũng bởi vì thế nên mới làm ra một hội võ trước ngày kết hôn của bọn họ.

Thanh Vân Tông ngoài mặt bảo là thúc đẩy tính tích cực của giới trẻ nhưng mục đích cuối cùng chẳng qua là nương cơ hội ấy làm bật lên Tào Cẩm Tú mà thôi.

“Công tử, tu vi của Tào Cẩm Tú này chỉ là Thần Thông Cảnh tầng thứ năm mà thôi, tu vi như vậy đủ để nổi danh ư?”, Cố Tiên Nhi khó hiểu hỏi.

Quả thật trông Thần Thông Cảnh tầng thứ năm không lợi hại lắm nhưng tuổi của Tào Cẩm Tú chỉ mới mười tám tuổi.

Thần Thông Cảnh tầng thứ năm khi mười tám tuổi lại khác, cho dù là tu vi này tăng lên kiểu gì thì sau khi người khác nhìn thấy ít nhất cũng phải khen một câu thiên kiêu chỉ nữ.

Dù sao, dẫu là bọn Niếp Hạo Thiên đứng đầu Nhân Bảng thì khi hai mươi bảy tuổi cũng chỉ mới đạt tới Hóa Thần Cảnh tầng thứ nhất.

“Ta nói này Tiên Nhi cô nương, ngươi đừng tưởng rằng tất cả mọi người đều có thiên phú như ngươi”.

“Tu vi của bọn họ đều khá bình thường, tu vi và tuổi tác của ngươi ít nhiều đều có chút không hợp lẽ thường”, Phương Vân Khê ngồi một bên nói.

Từ sau khi Cố Tiên Nhi gặp gỡ Trần Trường An, chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi, tu vi đã đột phát tới Hóa Thần Cảnh tầng thứ nhất, điều này khiến chính nàng ta nảy sinh ra một ảo giác rằng hóa ra tu luyện đơn giản như vậy.

Mà nàng ta lại không hay biết là đơn giản chỉ là với nàng ta mà thôi, đổi thành người khác thì e rằng tu luyện không dễ dàng như vậy.

Diệp Tri Thu có thể dựa vào chính bản thân mình đột phá tới Thần Thông Cảnh tầng thứ năm ở tuổi mười chín là chuyện gian nan vô cùng.

Trong khi bọn họ đang nói chuyện với nhau, tông chủ Thanh Vân Tông Lục Mạnh Nhiên đứng lên, chắp tay chào mọi người.

“Hội võ lần này chủ yếu là trao đổi tỷ thí, chỉ cần chưa quá ba mươi tuổi thì đều có thể tham gia”.

“Tỷ thí võ thuật sẽ không tránh khỏi việc bị thương, nhưng nếu có người rắp tâm gây rối, đả thương tính mạng của người khác thì chớ tránh Thanh Vân Tông ta không khách khí”.

“Lôi đài đã được chuẩn bị xong, các vị đã có thể bắt đầu”.

“Tỷ thí tự do không cần phải lăn tăn quá nhiều”.

Lục Mạnh Nhiên nói xong rồi trở lại ngồi xuống vị trí của mình.

Thật ra bình thường những trường hợp này đều là chọn một trong các chủ phong ra chủ trì nói vài câu là được rồi, vốn chẳng cần tông chủ ra mặt.

Tông chủ chỉ cần dành phần lớn thời gian ngồi im quan sát là được.

Cho nên Lục Mạnh Nhiên nói một lèo ấy lại khiến không ít người sinh lòng khó hiểu, lần này Thanh Vân Tông dựng lôi đài hơi lớn nhỉ, hình như coi trọng nó quá mức phải không?

“Hahaha, không ai lên à?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio