Vô Thường

chương 296: thiên nhân hợp nhất!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiểu nha đầu sau khi nghe xong cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, vỗ tay tán dương nói:

- Phong ca ca huynh thật lợi hại a, rõ ràng chỉ có tu vi Huyên giai, không ngờ lại có thể đạt đến trình độ này!

- Cái này quả thực là chuyện tốt sao?

- Đương nhiên là chuyện tốt rồi!

Linh Khiếp Nhan giải thích nói:

- Chỉ khi thực lực đat đến Thiên giai, mới có thể phân biệt chủng loại cùng thuộc tính của linh khí, nếu có một cương tâm phù hợp, có thể huy động linh khí, đem chiêu thức cùng với lực lượng của tâm lực đẩy lên mức cực hạn. Nhưng chỉ có Thiên giai cao thủ mới có thể đạt đến loại trình độ này. Nếu Thiên giai cao thủ có ngộ tính tốt một chút, có thể thông qua cương khí trong cơ thể cộng minh cùng linh khí ngoại giới, không cần vận công cũng có thể thu nạp linh khí. Nếu lực cộng minh lớn một chút, trạng thái này sẽ được bảo trì liên tục, bởi vì lý do này, một vị Thiên giai cao thủ trong lúc chiến đấu vẫn có thể bổ sung lực lượng tiêu hao của bản thân, thậm chí trong khi chiến đấu ngay cả công pháp cũng sẽ tự động vận chuyển, cương khí trong cơ thể tuần hoàn không thôi, vĩnh viễn không ngừng nghỉ, trừ phi là bản thân chết đi.

Đường Phong cả kinh nói:

- Nếu một người có thể bất luận thời gian nào đều có kể vận chuyển công pháp của bản thân, cái này chẳng phải tương đương với việc bản thân hắn luôn bảo trì trong trạng thái tu luyện, không cần tự mình thúc dục sao?

- Đúng

Linh Khiếp Nhan nói:

- Loại trạng thái này gọi là Thiên Nhân Hợp Nhất!

- Thiên Nhân Hợp Nhất!

Đường Phong thì thào một tiếng

- Ta.. Cái này…Cái này?

- Phong ca ca huynh vẫn còn kém lắm. Cho dù Tiếu Thúc cùng Đoạn Thúc cũng không đạt tới cảnh giới này, bọn họ chẳng qua cũng chỉ có thể bảo trì trạng thái để cho linh khí ngoại giới không ngừng dung nhập vào bên trong bản thân, nhưng không có cách nào để cho công pháp tự động vận chuyển. Muốn tu luyện, bọn họ cũng chỉ có thể tự mình đả tọa tu luyện mà thôi. Phong ca ca, huynh biết vì sao... Khục Khục...

Linh Khiếp Nhan nói được nửa câu chợt dừng lại, phảng phất dường như không muốn Đường Phong biết được, ngữ khí thay đổi nói:

- Huynh biết vì sao mười năm qua hai người bọn họ chưa từng giết người không?

- Không phải là muốn hóa giải một thân sát khí cùng lệ khí sao?

- Đây chỉ là quá trình, không phải là mục đích.

Linh Khiếp Nhan giải thích nói:

- Mục đích thực sự của bọn họ chính là tiến vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất. Chỉ có hóa giải một thân sát khí cùng lệ khí, mới có thể chính thức đạt đến Thiên Nhân Hợp Nhất. Đến lúc đó, thực lực của bọn họ còn mạnh hơn nhiều.

Đường Phong vẻ mặt sợ hãi, Tiếu Thúc cùng Đoạn Thúc đã xem như là đứng tại đỉnh phong Thiên giai rồi, trong thiên hạ nếu như là đơn đả độc đấu, cơ hồ không ai là đối thủ của bọn họ, nếu như thực lực cảu bọn họ còn trở nên mạnh mẽ hơn, như vậy thì khủng bố tới trình độ nào?

- Phong ca ca, huynh cũng đừng nản lòng, chưa từng có một ai có thể ở cảnh giới Huyền giai đạt đến trình độ như của huynh, huynh cũng đã được coi là "tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả". Trạng thái bây giờ của huynh xem như miễn cưỡng chạm được đến cánh cửa Thiên Nhân Hợp Nhất.

- Nha đầu ngươi đang nịnh bợ ta hả?

Đường Phong khẽ cười một tiếng:

- Không cần lo lắng, trong nội tâm Đường Phong ta năng lực thừa nhận cũng không có yếu đuối như vậy, cũng không có mơ tưởng hão huyền, thực lực là phải từng bước tiến lên, cảnh giới cũng phải chậm rãi tụ lu luyện.

- Người ta chỉ lo lắng mà!

Linh Khiếp Nhan làm nũng nói:

- Phong ca ca, huynh có phát giác ra không, số linh khí tự động dung nhâp vào thân thể huynh cũng không phải là toàn bộ đều lắng đọng bên trong đan điền cùng kinh mạch. Nói cách khác, cho dù có thêm linh khí dung nhập vào hơn nữa, cũng chỉ có một phầm rất nhỏ được huynh sử dung, còn lại tuyệt đại bộ phận theo hơi thở của huynh lưu chuyển ra ngoài.

- Ừ.

Đường Phong nhẹ gật đầu, hắn quả thực có thể cảm thụ được việc này.

- Cho nên nói, Thiên Nhân Hợp Nhất mới chỉ là mục tiêu mà thôi,phải cần có công pháp bản thân tự động vận chuyển, đem linh khí lắng đọng thu vào bên trong đan điền cùng với kinh mạch, đây mới chính thức thuộc sở hữu của huynh, để huynh sử dụng!

Nếu bước vào cảnh giới này, mặc kệ là ngươi đang làm gì, công pháp đều có thể tự động lưu chuyện cũng tương đường với việc ngươi vĩnh viễn đả tọa tu luyện rồi, như vậy thực lực cùng sức chiến đấu sẽ được tăng cường mỗi giây mỗi phút. Có thể nói, cảm thụ được các chủng linh khí bất đồng là một cảnh giới, Đường Phong hiện tại đã đạt đến cảnh giới này, để cho cương khí bên trong cơ thể cùng linh khí ngoại giới sinh ra công minh, khiến cho linh khí tự động dung nhập vào bên trong bản thân. Mà cao đoạn cảnh giới, ngay cả hai người Tiếu Thúc cùng Đoạn Thúc cũng không làm được. Cao đoạn cảnh giới chính là Thiên Nhân Hợp Nhất, công pháp trong cơ thể tự động vận chuyển, đem linh khí chảy vào bên trong cơ thể chuyển hóa thành lực lực của bản thân. Thiên Nhân Hợp Nhất sao? Bản thân mình cần thời gian không bao lâu đã có thể đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng này? Ngay cả hai đại sát thần cũng không theo kịp a.

- Về phần trạng thái bây giờ của huynh, có lẽ là do cương khí trong cơ thể đã có một tia cộng minh.

Linh Khiếp Nhan tiếp tục giải thích nói:

- Bất quá trạng thái này có lẽ duy trì không được vài ngày sau đó sẽ biến mất. Đến lúc đo nếu huynh muốn thu nhận linh khí từ ngoại giới mà nói vẫn phải luyện công tu luyện.

Từng có một lần kinh nghiệm như vậy, mặc dù Linh Khiếp Nhan không nói, Đường Phong cũng có thể đoán được. Lần trước duy trì không đến hai ngày, lần này không biết có thể duy trì được mấy ngày?

Coi như cũng có chút an ủi chính là minh đã chạm đến cánh cửa Thiên Nhân Hợp Nhất.

Một đường quanh co khúc khuỷu quay trở lại Ô Long Bảo, Đường Phong cảm nhận trạng thái thân thể hiện tại, từ trong tới ngoài đều cảm thấy không thể tốt hơn, hoàn toàn có thể nói là đã khôi phục đến trạng thái đỉnh phong. Ban đêm hắn cũng không có đả tọa tu luyện mà là ngủ một giấc ngon lành. Đường Phong cảm thấy đã rất lâu rồi hắn còn chưa có ngủ một giấc ngon như vậy. Từ khi biết được cô cô bên trong Cự Kiếm Môn gặp chuyện không may, bản thân mình phải rời khỏi Thiên Tú, cuộc sống quả thực là vô cùng phiêu hốt bất định, cho đến khi đi vào Ô Long Bảo cũng gặp qua không ít trắc trở, căn bản là chưa từng có một đêm nào có thể buông thả mà nghỉ ngơi.

Sáng sớm ngày thứ hai, trời còn chưa sáng, Đường Phong đã thức dậy, sau khi vê sinh cá nhân một phen, liền đi ra ngoài tập luyện một chút co dẫn gân cốt. Sau khi ăn điểm tâm xong, Sở Văn Hiên lại triệu tập tất cả mọi người lại.

Hôm nay chính là ngày kiểm tra thành quả huấn luyện của giai đoạn thứ nhất rồi. Hôm trước Sở Văn Hiên đã từng nói qua, đây là một đợt thí luyện rất nguy hiểm, nhưng nội dung cụ thể lại không đề cập đến. Thiết Đồ cùng Cừu Thiên Biến hai người cũng đã đi đến bên cạnh Đường Phong. Hơn một trăm người, trong đó có một số người không quá tự tin, vẻ mặt có một chút sợ hãi, sợ bản thân mình trong khi thí luyện gặp phải tao ngộ gì ngoài ý muốn, thậm chí còn vài người ánh mắt thâm quầng, hiển nhiên là đêm qua không ngủ được. Nhưng năm người nhóm Đường Phong vẻ mặt đều vân đạm phong khinh.

-oo-

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio