Vợ Tôi Là Công Chúa

chương 135: tứ hợp viện.\n

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vợ Tôi Là Công Chúa

Tác giả: Hạ Hoa

Chương : Tứ hợp viện.

Người dịch:Nữ hiệp

Nguồn:Mê truyện

An Tri Thủy lái tới một chiếc xe điện là loại xe thường gặp ở sân Golf, khu du lịch, đường dành cho người đi bộ, nhưng giống với xe ở sân golf, ít chỗ ngồi, chỉ ngồi được bốn người, nhìn thì thấy chậm như vậy nhưng rất an toàn, đây chắc hẳn là xe phân khối lớn nhất mà An Tri Thủy có thể lái rồi.

Chiếc xe điện chậm rãi dừng phía trước xe đạp điện, An Tri Thủy vui vẻ nhảy xuống, nhìn thấy Lý Lộ Từ mùa đông thế này mà mướt mồ hôi lại để lộ ra từng cơ bắp, khiến An Tri Thủy có chút thẹn thùng không dám nhìn hắn nhiều.

- Lý Lộ Từ sao bộ dạng của cậu lại thế này, chạy bộ tới đây sao?

An Tri Thủy rất nghi hoặc cũng rất bái phục.

Lý Bán Trang lấy khăn bông cho Lý Lộ Từ lau mồ hôi, lấy cái áo khoác khoác lên cho hắn.

- Đúng vậy, chỉ vì được nhìn thấy vẻ mặt lúc này của chị Tri Thủy, nên bọn con trai sẽ thích thể hiện.

- Thử một chút mà.

Lý Lộ Từ ngại ngùng, có một chút ý đó ở bên trong.

- Cái này thì có gì cơ chứ, chạy giống như kiến vậy.

An Nam Tú lại giơ con kiến lông lên.

- An Tri Thủy, chị nhìn Bá Vương long của tôi này!

- Đó là kiến mà.

An Tri Thủy có chút cười ngượng, An Nam Tú lại làm trò cười cho mọi người rồi. Lần trước tự mình làm một con Bá vương long tặng cho Lý Lộ Từ, An Nam Tú cứ khăng khăng nói kiến là Bá Vương long.

- Lý Lộ Từ, anh nói đi đây là kiến hay đại Bá vương long?

An Nam Tú không nói với hai người kia nữa, chỉ có Lý Lộ Từ mới nghe lời và hiểu chuyện một chút.

- Bá vương long!

Lý Lộ Từ cương quyết ủng hộ Tú công chúa

An Nam Tú đắc ý không để ý tới đám người này, tự mình nghịch đầu con Bá Vương long.

Lý Lộ Từ lấy hết đồ đạc trên xe đạp điện đưa lên xe điện, Lý Bán Trang và Lý Lộ Từ ngồi trên xe điện, An Nam Tú thì muốn lái xe điện.

Xe điện này phức tạp hơn xe đạp điện một chút, hơn nữa tay lái lại không thoải mái như xe đạp điện, không ai đồng ý cho An Nam Tú lái xe điện, cô ta cũng không thèm để ý liền đi trước bằng xe đạp điện.

Đi được một lát An Nam Tú mới biết là mình không biết đi đường nào, chỉ có thể ngoan ngoãn đợi chiếc xe điện đi tới, thấy hai người họ cười cười nói nói với Lý Lộ Từ còn mình thì đi xe đạp điện phía sau lại có chút hối hận.

An Nam Tú đang do dự xem có nên đổi vị trí với Lý Bán Trang không, thì xe điện đã đi vào một con đường nhỏ có một giàn Thiết la mộc leo, phía cuối là một đài phun nước khổng lồ. Chiếc xe điện cứ chạy qua, khi làn nước chảy xuống lộ ra một mặt đất bằng phẳng, không ngờ lại không nhìn thấy nước từ đâu phun ra. Đợi chiếc xe điện và xe đạp điện dừng lại mới phát hiện thì ra ở đó có thể mở ra, một hàng đầu phun lộ ra, màn nước lại tiếp tục hình thành một cái cửa lớn.

Đi qua hoa viên phía trước, xuống xe, đi qua ban công thủy tạ, là một ngôi nhà cổ sắc, thiên về phong cách Giang Nam viên lâm. Nhưng có thể thấy được một kết cấu bằng gỗ đơn giản, từ trên xuống dưới bằng kính, thiết kế mang đậm chất hiện đại, là một dạng nhà cổ vô cùng yên tĩnh nhưng bên ngoài lại có thể nhìn thấy hương vị ấm áp của nơi ở khiến Lý Lộ Từ và Lý Bán Trang mở rộng tầm mắt.

An Nam Tú sớm đã biết khoảng cách lớn giữa người giàu và người nghèo trên thế giới này rồi, cũng không có gì kinh ngạc cả. Nơi này có bỏ thêm nhiều tiền ra nữa thì cũng không thể so sánh được với ngàn vạn năm tu sửa An Nam hoàng cung của các đại sư và kỹ sư.

- Tôi dẫn mọi người tới chỗ ở trước..

An Tri Thủy cao hứng.

- Bởi vì ngoài mấy người giúp việc, những người khác đều bị tôi cho nghỉ rồi, ở đây rất trống rỗng, cho nên tối hôm nay chúng ta ở trong một tứ hợp viện vậy.

- Như thế không phải là rất khủng khiếp sao?

Núi Viên Hổ cũng không coi là núi lớn gì, nhưng bị một ít người cho rằng An gia chiếm cứ nơi này là tương đối lớn, vừa rồi đi từ ngoài cổng vào đã mất mười mấy phút rồi, xem ra như thế này hậu viện cũng là nơi khá rộng, chỉ ở có vài người, Lý Bán Trang ngẫm nghĩ buổi tối sẽ cảm thấy rất sợ.

- Đúng vậy, nên chúng ta sẽ ở cùng nhau, nếu không đêm xuống không gian trở nên im ắng, lại còn có rất nhiều những động vật nhỏ chạy ra rồi phát ra những tiếng động rất kỳ lạ, thật đáng sợ.

An Tri Thủy chỉ vào một con sóc trên cây nói:

- Nó tên là Lộ Nhân (Người qua đường), có một lần tôi đang ở trong phòng viết nhật ký, nó chạy tới và ném cho tôi ăn một quả tùng. Nhưng buổi tối nó nhớ ra quả tùng của nó, nó liền nhảy lên nhảy xuống ở ngoài cửa sổ làm tôi giật cả mình.

- An Tri Thủy, cho tôi xem nhật ký của cô được không?

An Nam Tú nghi ngờ An Tri Thủy.

- Để trao tôi có thể nói cho cô biết toàn bộ nội dung nhật ký của Lý Lộ Từ.

- Không cần, tôi không cần biết nội dung cuốn nhật ký của Lý Lộ Từ.

An Tri Thủy vội vàng xua tay, hơi đỏ mặt một chút, nhật ký của cô ta làm sao mà dám cho An Nam Tú xem chứ, trong nhật ký có tên của Lý Lộ Từ. Hơn nữa dần dần trở nên nhiều hơn, trong nhật ký của một người con gái mà có tên của người con trai, chuyện như vậy có thể để người khác biết được sao?

Tuy nhiên An Tri Thủy rất tò mò không biết trong nhật ký của Lý Lộ Từ có tên của mình không, cũng không biết hắn viết gì, con gái đối với những chuyện này rất có hứng thú.

- Cô phải cẩn thận một chút, hai người này là chuyên gia xem trộm nhật ký đấy.

Lý Lộ Từ chỉ vào hai kẻ trộm.

- Tôi đâu có xem trộm nhật ký của anh.

An Nam Tú lớn tiếng phủ nhận.

- Vậy cô vừa nói là biết toàn bộ nội dung trong cuốn nhật ký của tôi mà?

An Nam Tú không ngờ lại giở trò hơn nữa còn rất hùng hồn, Lý Lộ Từ không khỏi tỏ vẻ khâm phục.

- Là Lý Bán Trang đưa cho tôi xem chứ đâu có phải là tôi muốn xem trộm đâu, đây là hai tính chất sự việc khác nhau, Lý Lộ Từ anh lại muốn sỉ nhục tôi sao?

An Nam Tú vênh mặt lên, cảm thấy chuyện nhật ký của Lý Lộ Từ bị xem trộm đương nhiên không liên quan gì tới mình.

- Vậy thì cô cũng không được mang nhật ký của tôi đi đổi lấy nhật ký của cô ấy chứ, thế lợi quá còn gì.

Lý Lộ Từ lắc lắc đầu, An Nam Tú thật xấu xa, không ít mánh khóe.

- Được rồi, không nói chuyện này nữa, nhật ký mà mọi người đều biết trong đó viết gì thì không còn ý nghĩa nữa.

Lý Bán Trang đi lên phía trước mở cửa một tứ hợp viện độc lập, không khỏi kinh ngạc thốt lên:

- Oa … đẹp thế.

Tứ hợp viện không lớn lắm, nóc nhà không phải loại truyền thống mà là mái bằng, bốn góc là cột chống cửa lớn. Vách tường đều là kính màu trà, có thể nhìn thấy bên trong treo hai bức tranh lớn, có tranh thủy mặc, sơn thủy, cổ trang mỹ nhân, có chuối tây rừng trúc, cổ hương cổ sắc, khắp nơi đều là không khí thanh nhã yên tĩnh.

Trong sân có một cái giếng hình vuông, phủ lên một tấm thạch anh cùng màu với vách kính trong suốt, dưới lớp kính là những con cá vàng đang bơi. Phía trước giếng trời là một cái ti vi lớn, xung quanh là sô pha và ghế tựa, cái sân này đồng thời cũng là phòng khách.

Tứ hợp viện chỉ có phòng độc lập, sau khi đi thăm quan Lý Lộ Từ chọn phòng chính giữa, An Nam Tú quả nhiên yêu cầu một mình một phòng rồi chọn phòng bên trái. Bởi vì trong phòng có một bức tranh có rất nhiều tôm, cô ta khá là thích.

An Tri Thủy cũng không nhiều yêu cầu như An Nam Tú, Lý Bán Trang cũng đồng ý ở cùng phòng với An Tri Thủy. Hai người đàn ông ngủ chung một giường cảm thấy rất kỳ quặc nhưng hai cô gái thì không sao, bọn họ còn thích ôm một người ngủ cùng.

Lý Lộ Từ ở trong phòng mình thay quần áo, loại cảm giác lạnh lạnh ướt ướt cuối cùng cũng được xóa tan. Mặc dù cơ thể rất cường tráng nhưng thực ra sẽ không có thói quen khác với người bình thường.

Hắn nhìn qua căn phòng, tuy rằng không lớn nhưng tuyệt đối không khiến cho người ta có cảm giác chật chội. Giữa phòng ngủ và phòng đọc sách còn có một phòng khách nhỏ, trong phòng ngủ có nhà vệ sinh riêng. Lý Lộ Từ thở dài, đây mới là nơi lý tưởng của một người đàn ông, một chỗ rộng như vậy là đủ rồi, thoải mái rồi. Máy tính trong phòng đọc sách không phải loại Apple thường thấy trong những nhà giàu có, mà là loại NX của Asus. Màn hình có vẻ cũng đến một năm rồi, cấu hình đương nhiên không thể so với loại máy chơi trò chơi hiện đại nhất hiện nay nhưng đủ để vận hành % loại trò chơi lớn rồi.

Lý Lộ Từ nhớ tới Blog mà Quách Tứ Nương nói, cần loại máy tính như thế nào mới phù hợp với đồ nội thất Davinci trong phòng làm việc … Đó đúng là một trò cười, tuy nhiên cái máy tính này trong nhà An Tri Thủy rõ ràng là hợp với nội thất trong nhà mà. Trong gian phòng cổ điển kiểu Trung Quốc màu sắc của NX càng thích hợp hơn so với Apple.

Nhìn thấy chiếc máy tính như vậy Lý Lộ Từ không kìm nổi mở máy lên xem, không ngờ lại không có trò chơi. Hắn nhanh chóng download rồi cài đặt phần mềm Thunder (Một phần mềm download của Trung Quốc), seach vài trò chơi rồi tải về, chuẩn bị để buổi tối chơi. Nhìn thấy tốc độ mười mấy Mb (Megabyte), rồi mấy chục Mb nhảy lên, Lý Lộ Từ mới cảm thấy uy lực của đồng tiền. Ở một nơi như thế này, ngày ngày tải phim và game về chơi thì thoải mái biết bao?

Ngẫm nghĩ rồi Lý Lộ Từ vỗ vỗ vào đầu mình, mình quả nhiên là người không có tiền đồ gì cả, biết nhà An Tri Thủy giàu có như vậy cũng không ngưỡng mộ ghen tị, thấy người ta ở trong một ngôi nhà to như vậy lại còn nhớ tới An Nam Tú nói căn hộ nhỏ của mình rất tốt, vậy mà thấy tốc độ mạng nhà người ta nhanh thì lập tức đỏ mắt.

Con gái dù sao cũng thích lượn lờ một chút nhưng Lý Lộ Từ lại ở đó nhìn chằm chằm vào tốc độ mạng, mất quá nhiều thời gian rồi, rất nhanh mấy người Lý Bán Trang đã tới gõ cửa gọi hắn.

Lý Lộ Từ chạy ra nói:

- Lớp trưởng, mấy hôm nay tôi dùng máy của cậu download một chút tài liệu, tải xong cho tôi mượn ổ cứng để coppy một chút, ở đây tốc độ mạng quá nhanh.

- Cái máy đó là máy xách tay, cũng không ai dùng tới, dù sao cũng không nặng, cậu mang luôn về là được.

An Tri Thủy thấy còn phải tháo máy ra rất phiền phức.

- Thôi, chỉ cần lấy ổ cứng là được.

Một thứ trị giá bốn năm mươi ngàn Lý Lộ Từ sao có thể tùy tiện mang về nhà chứ, hơn nữa va chạm nếu chẳng may hỏng thì làm thế nào?

- Anh, anh chỉ nhớ có cái này thôi, chúng ta đi thăm quan ngôi nhà chút đi.

Lý Bán Trang và An Tri Thủy từ trong phòng đi ra, Lý Bán Trang đã khoác tay An Tri Thủy rồi. Xem ra cô ta nghĩ An Nam Tú đã thuộc về anh trai rồi, nhưng vị thiên kim tiểu thư này a, còn phải để em gái giúp đỡ mới được. Đáng tiếc anh trai lại không chịu, lẽ nào cơ hội phát triển tình cảm với Lớp trưởng đại nhân không ngờ lại không nghĩ tới sao, chỉ một lòng nghĩ tới việc tải những cái vớ vẩn thôi.

- Được rồi, để chúng ta đi mở mang kiến thức xem nhà tư bản làm thế nào để thu hút của cải của nhân dân.

Lý Lộ Từ giả bộ phẫn nộ.

- Muốn ăn đòn à!

An Tri Thủy cười, nếu là trước đây thì cô ta sẽ nghĩ ngợi một chút xem đối phương nói những lời nói đó là thật hay đùa. Nhưng bây giờ chơi với Lý Lộ Từ lâu An Tri Thủy cảm thấy mình trở nên thông minh hơn nhiều.

- Cô có đi không?

Lý Lộ Từ hỏi An Nam Tú đang ôm con kiến Bá Vương long.

An Nam Tú không có hứng thú lắc đầu:

- Tôi ở trong này xem sóc.

- Vậy cô cầm lấy di động, có việc gì thì gọi vào máy của Lý tử.

Lý Lộ Từ đưa điện thoại của mình cho cô ấy lại đau lòng, cô ta mua một cái điện thoại sáu, bảy ngàn vứt ở nhà chỉ để giải trí.

An Nam Tú cầm lấy điện thoại rồi chẳng để ý tới mọi người nữa, ngồi trên sô pha chỗ giếng trời ôm con kiến Bá Vương long, ngẩng đầu lên nhìn trần nhà kính trong suốt chơi với con sóc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio