Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương : Theo đuổi sinh vật giống đực
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
An Nam Tú trở về phòng, chủ đề nói chuyện ngay lập tức chuyển dời đến trên người cô.
- Cô ấy bao nhiêu tuổi rồi?
Vừa rồi An Nam Tú đứng ở bên người Lý Lộ Từ, một lớn một nhỏ, một đôi như vậy thì cô bé có vẻ hơi yếu ớt, mặc dù cô không có đồng ý tiếp xúc, nhưng bộ dạng búp bê như vậy làm cho Tôn Ngạn Thanh cảm thấy rất đáng yêu.
- Mười bốn tuổi.
Lý Lộ Từ ngẫm nghĩ một chút.
- Các cậu không cần quá kinh ngạc, học kỳ sau cô ấy chính là đàn em của chúng ta.
- Tôn Ngạn Thanh, chẳng lẽ chúng ta lưu ban đến trường cấp hai hay là cấp ba?
Mã Đức Lý không hiểu lời nói của Lý Lộ Từ.
Tôn Ngạn Thanh cũng hiểu được An Nam Tú nhiều nhất là cấp hai, học cao trung thì sợ đến trường quá sớm.
- Hiện tại cô ấy đang học tại Phố Cao, tháng sáu thi đại học, đã nắm rõ trắc nghiệm nên vào trường học của chúng ta là rất nhẹ nhàng.
Lý Lộ Từ cảm thấy bọn họ sớm muộn cũng sẽ biết, miễn cho đến lúc đó quá kinh ngạc.
- Thi đại học Quốc gia rất nhẹ nhàng sao? Chúng ta học cấp ba chính là rất mệt đó.
Mã Đức Lý lắc đầu.
- Tôi không tin.
- Đánh cuộc không, nếu An Nam Tú thi đậu đại học Quốc gia, thì các cậu làm người hầu cho cô ấy, thế nào hả?
Lý Lộ Từ vừa cười vừa nói.
- Sao lại không được? Nếu cô ấy thi đậu đại học quốc gia thì bốn người chúng tôi sẽ làm nô tài.
Tôn Ngạn Thanh chẳng thèm để ý, sinh viên mười bốn tuổi không phải là không có, nhưng mà không có ai sẽ đơn giản tin tưởng người ở bên cạnh là thiên tài, cho dù là thiên tài, cũng phải đến trường, dựa theo miêu tả của Lý Lộ Từ, An Nam Tú cả ngày ở trong nhà chơi trò chơi, xem tv, ngây người, cái này cũng có thể thi đậu đại học Quốc gia sao, lấy phần khí chất cùng thiên tài này của An Nam Tú, mà làm nô tài cho cô thật đúng là không tệ!
- Không cần xem là nô tài, cô ấy là Tú công chúa, tôi là quan hầu, như vậy các cậu sẽ lập tức đến tay tôi...
Lý Lộ Từ muốn có mấy người hầu, những người hầu như thế này mới được.
- Tôi giúp Tần Nam và Liễu Tử Việt đáp ứng rồi.
Mã Đức Lý không thèm để ý, loại đánh cuộc vui này rất thú vị.
- Nếu cô ấy không thi đậu thì sao?
Tôn Ngạn Thanh càng chờ mong cái này.
- Nếu như cô ấy không có thi đậu, thì từ nay về sau cái chỗ này các cậu muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, tùy lúc chiêu đãi, món ngon mỹ vị, đồ ăn vặt, đồ uống đều được hầu hạ.
Lý Lộ Từ dẫn đường cho bọn họ mắc mưu, anh em không phải lấy ra để hãm hại, nhưng không hãm hại anh em thì cũng không phải là anh em tốt.
- Ha ha...
Tôn Ngạn Thanh ngẫm lại mà thấy cao hứng, cứ như vậy đi.
Mã Đức Lý cũng hiểu, không thể chờ đợi được gọi điện thoại nói chuyện này cho Tần Nam và Liễu Tử Việt, bọn họ cũng đồng ý, cao hứng bừng bừng dường như ổ nhỏ mà Lý Lộ Từ khổ tâm kinh doanh sau này sẽ là địa phương của bọn hắn.
Lý Lộ Từ âm thầm đắc ý, những người xem thường An Nam Tú đều chết vô cùng thê thảm.
Bọn Mã Đức Lý ăn bữa sáng bằng bánh bao, Lý Lộ Từ vẫn thuận tiện rót hai chén cho bọn họ, sau đó đưa bữa sáng đến phòng An Nam Tú.
- Xuống ăn điểm tâm đi.
Lý Lộ Từ nhìn thấy An Nam Tú hờn dỗi ngồi trên giường.
An Nam Tú cúi đầu ăn điểm tâm, cũng không để ý tới Lý Lộ Từ.
- Làm sao vậy? Tôi lại làm chuyện gì có lỗi với cô sao?
Lý Lộ Từ nghi hoặc nhìn cô.
An Nam Tú sẽ mặc kệ đối với người không có tỉnh ngộ, một tuần lễ chỉ có hai ngày nghỉ, buổi tối Lý Lộ Từ còn phải đi dạy kèm, ban ngày không có chơi với An Nam Tú, lại có thể dẫn tới một phòng sinh vật giống đực, đã đủ làm cho An Nam Tú tức giận, không ngờ hắn còn chưa rõ.
Một chút nhận thức dốc lòng để ý đến Tú công chúa cũng không có.
Lý Lộ Từ bất đắc dĩ, cũng không thể mãi ở đây dụ dỗ để An Nam Tú ở trong phòng, bỏ Tôn Ngạn Thanh và Mã Đức Lý ở bên ngoài được, ngược lại không cần khách khí với bọn họ, cho dù An Nam Tú là cô bé mười bốn tuổi, thì bọn họ cũng có thể bởi vì Lý Lộ Từ ngây ngốc ở bên trong một thời gian dài mà nghĩ ra một vài lời nói kì quái để trêu chọc Lý Lộ Từ và An Nam Tú.
Hắn đang chuẩn bị đi ra ngoài, An Nam Tú đột nhiên vẫy vẫy tay.
Lý Lộ Từ đành phải đứng lại.
- Lý Lộ Từ, trong lý giải của tôi đối với thế giới này, anh là một con sinh vật giống đực lấy sinh sôi nảy nở để làm gốc, bản năng của anh hẳn là theo đuổi giống cái, đúng không?
An Nam Tú để đũa xuống, nghiêm túc hỏi Lý Lộ Từ.
- Đương nhiên.
Lý Lộ Từ đã thành thói quen, hắn không ngại để An Nam Tú dùng từ "Một con" hay "Sinh vật giống đực” để hình dung hắn, dù sao cô cũng là một đóa hoa, một gốc cây, một loại thực vật.
Dù sao cả hai đều có hệ thống lập trường và nhận thức của mình, cho rằng đối phương không thuộc về "Nhân loại" hay một chủng tộc khác.
- Nhưng làm một sinh vật có trí khôn tạo thành xã hội thì việc thực thể hóa là chuyện không thể tránh khỏi, tuy có phần đông sinh vật giống đực lấy giao phối và theo đuổi sinh vật giống đực khác để làm niềm vui, nhưng cũng có một loại gọi là tình yêu tư duy, thúc đẩy hai loài sinh vật giống đực đồng ý cuộc sống quan hệ vợ chồng, đương nhiên, mặt trái của nhu cầu tâm lý tình yêu, thì hai sinh vật giống đực đó cũng sẽ dùng phương thức đặc biệt để theo đuổi khoái cảm sinh lý.
An Nam Tú híp mắt nhìn Lý Lộ Từ, dường như đang hoài nghi cái gì.
- An Nam Tú, cô có thể giống như một cô bé bình thường được không, trong sáng một chút?
Lý Lộ Từ thiếu chút nữa thì hỏng mất, lập tức bỏ đi suy nghĩ ở trong đầu An Nam Tú, bằng không cô sẽ cho rằng hắn đi theo đuổi sinh vật giống đực, thà rằng bị Tôn Ngạn Thanh và Mã Đức Lý giễu cợt hắn là kẻ yêu thích tiểu loli, thu dưỡng cô bé là do trong lòng có điều không tốt, cũng không muốn sau này liên tục bị An Nam Tú dùng ngôn ngữ như thế công kích.
- Đây là tâm lý học cùng hành vi học của con người, trên vấn đề xã hội học, tại sao lại không trong sáng?
An Nam Tú cười nhạt.
- Huống chi các anh phát minh ra internet, mỗi người có thể tiếp xúc với một lượng lớn thông tin, tuy phần lớn đều là vô dụng, nhưng trên tổng số cũng sẽ vượt qua thư viện Thần Đường. Một số thứ thấp kém, tầm thường, nhàm chán, biến thái đã sớm tràn ngập mọi nơi nhưng mà thế giới của các anh vẫn còn tồn tại, lúc này anh cho rằng có cô gái mười bốn tuổi nào trong sáng sao? Huống chi bản năng của các anh đó là sinh sôi nảy nở, tuy rằng rất chán ghét, nhưng việc theo đuổi những cái đó ở trong mắt của các anh cũng không phải là không trong sáng, đè nén bản năng đó là một loại biểu hiện vô cùng dối trá.
- Người vẫn là người, là do có lý trí, ở chỗ biết khống chế, ở chỗ hiểu được đúng sai, còn việc kia sao có thể gọi là dối trá?
Lý Lộ Từ thật không ngờ mới sáng sớm đã bắt đầu cùng An Nam Tú thảo luận vấn đề này.
Tuy rằng đây là chuyện thường xảy ra, trên cơ bản mỗi lần Lý Lộ Từ đều không có cách nào thuyết phục An Nam Tú rồi chấm dứt, nhưng sau cùng hắn cũng sẽ không chấp nhận quan điểm của An Nam Tú.
- Bởi vì cuối cùng là do các anh khống chế không nổi, cho nên hành vi đè nén bản năng đó là dối trá.
An Nam Tú không muốn đem chủ đề mở rộng.
- Lý Lộ Từ, anh nên làm một sinh vật giống đực bình thường, biết không?
- Cám ơn sự nhắc nhở của cô, tôi vẫn rất bình thường.
Lý Lộ Từ nghiến răng nghiến lợi nhìn giống sinh vật ở trước mắt, thât sự bị cô làm cho nổi cáu đến nỗi đầu óc choáng váng, Lý Lộ Từ thậm chí nghĩ muốn bắt cô để chứng minh mình là sinh vật giống đực bình thường.
Đương nhiên, Lý Lộ Từ có hành vi của một con người, ở chỗ có lý trí, ở chỗ biết khống chế, nhìn cô bé mười bốn tuổi ở trước mắt, chỉ có thể trừng mắt nhìn cô.
Nghe được đáp án của Lý Lộ Từ, An Nam Tú thật cao hứng, mặt mày giãn ra, miệng nhỏ vểnh lên, uống một ngụm sữa đậu nành liền đứng lên, kéo tay Lý Lộ Từ, một nửa thân thể đều dán sát vào hắn, đầu chạm vào lồng ngực của hắn.
- Vậy anh đừng có chơi với bọn họ, dẫn tôi đi ra ngoài chơi... Tôi là con gái!
- Cô là con gái, tôi mang cô đi ra ngoài chơi thì mới có thể chứng minh tôi là sinh vật giống đực bình thường sao?
Lý Lộ Từ xem như biết rõ cô bé này nói lòng vòng ra một tràng chuyện không đứng đắn là để làm gì.
- Anh biết là tốt rồi.
An Nam Tú nói.
- Sinh ra làm một sinh vật giống đực, tôi nên theo đuổi sinh vật giống cái...Cô là sinh vật giống cái sao?
Lý Lộ Từ cười tủm tỉm hỏi thăm.
An Nam Tú đỏ mặt, cái này đương nhiên là không có cách nào thừa nhận, không phải là làm vị trí công chúa cao thượng của Thiên Vân thần cảnh hạ thấp xuống cùng một cấp bậc với dân bản xứ sao?
- Nếu anh thích tôi, loại chênh lệch này tôi liền không xem vào đâu, tôi có thể không cần để ý đến.
An Nam Tú rất khó xử nói.
Lý Lộ Từ không đùa với cô, thực ra lúc bình thường phải lên lớp, không có bao nhiêu thời gian cùng An Nam Tú đi ra ngoài chơi, mà An Nam Tú lại không muốn một mình đi ra ngoài chơi, Lý Lộ Từ cũng lo lắng, khó có được ngày thứ bảy như hôm nay, học sinh hắn dạy kèm tại nhà cũng được phụ huynh dẫn đi ra ngoài chơi, nhưng Lý Lộ Từ lại không có dẫn An Nam Tú đi ra ngoài chơi.
- Hôm nay ở trong nhà chơi, ngày mai tôi dẫn cô đi sở thú chơi nha?
Lý Lộ Từ không tán gẫu với cô nữa, ôn nhu nói.
- Bạn bè rất quan trọng đối với anh sao?
An Nam Tú quệt mồm, những lời vừa rồi cũng chỉ là tùy tiện nói, cô sẽ không thật sự cho rằng Lý Lộ Từ theo đuổi sinh vật giống đực.
Ít nhất thì hắn rất thích ôm An Nam Tú để cho cô ngồi ở trong ngực của hắn, nhưng hắn sẽ không ôm hai người ở phòng khách ngồi ở trong ngực của hắn.
Lý Lộ Từ nhẹ gật đầu.
- Vậy được rồi, ngày mai không cho phép bọn họ đến đây, phải dẫn tôi ra ngoài chơi.
An Nam Tú rầu rĩ nói.
- Nhất định.
Lý Lộ Từ bưng chén đĩa, chuẩn bị đem cái chén cùng cái ly ra ngoài.
- Cùng đi ra ngoài chơi, chờ bọn họ cầm máy chơi game trở về, trò chơi cũng rất thú vị, còn thú vị hơn cả thi đấu địa chủ.
- Trên thế giới này còn có trò chơi hay hơn thi đấu địa chủ sao?
An Nam Tú tỏ vẻ hoài nghi, cô xem qua Lý Lộ Từ chơi cái gọi là Lâm Hải C cùng trò chơi DOTA, chơi luống cuống tay chân, ngón tay giống như bị một trận động kinh ở trên bàn phím, mặc dù nhân vật bên trong trò chơi xấp xỉ với thần thuật sư cùng thần đồ ở Thiên Vân thần cảnh, nhưng An Nam Tú nhìn thấy thì bộ dạng Lý Lộ Từ chơi trò chơi lại không thấy được sự ung dung thanh nhã của thần thuật sư, cũng không có sự dũng mãnh quyết liệt của thần đồ, nhưng đắm chìm trong vai nhân vật siêu năng lực như vậy, quả nhiên chỉ có sinh vật dân bản xứ với tố chất thân thể có hạn nên mới hứng thú đối với cảm giác siêu năng lực thực chiến ở trên hư ảo.
- Đương nhiên là có.
Lý Lộ Từ lời thề son sắt bảo chứng, Tần Nam và Liễu Tử Việt đi mua hai bộ trò chơi, một cái là “ quang hoàn”, một cái là “ săn thiên sứ ma nữ”, sở dĩ lựa chọn XBOX , có một chút nguyên nhân là do cái trò chơi “ săn thiên sứ ma nữ”, phiên bản so với PS càng có cảm giác kích thích hơn.
Nửa giờ sau, Tần Nam và Liễu Tử Việt mua trò chơi và máy chơi game về, lắp đặt xong, năm người kích động ngồi ở trên ghế sa lon nhìn An Nam Tú chơi.
- Cô gái này, như thế nào lại giống như cô gái đã tới đây vào tết âm lịch vậy?
An Nam Tú nắm tay cầm mà nhíu mày.
Toái Càn Khôn