Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương : Gia sư.
Người dịch: Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Mở cửa là một người phụ nữ trên bốn mươi tuổi, đầu đội khăn trùm vải, đeo một chiếc kính mắt màu đen, lộ vẻ hiền thục của người phụ nữ gia đình.
- Xin chào, cháu là Lý Lộ Từ, do thầy Tiền giới thiệu đến làm gia sư.
Lý Lộ Từ cười nói, ấn tượng đầu tiên không tệ, chủ nhà không giống loại người khó tiếp xúc.
- Mời vào.
Người phụ nữ mỉm cười.
Lý Lộ Từ thay đổi giầy đi vào phòng khách, một người đàn ông ngồi trên ghế sa lon, người đàn ông tuổi hơi lớn, cũng đeo kính mắt, mặc một chiếc áo lông dê, đang đánh giá Lý Lộ Từ.
- Xin chào, xin hỏi quý danh của hai người.
Lý Lộ Từ hỏi.
- Tôi họ Triệu, vợ tôi họ Tạ.
Người đàn ông gật đầu.
- Triệu lão sư, cảm ơn lão sư… nói vậy chắc thầy Tiền đã giới thiệu cho hai người về cháu rồi, cháu tự giới thiệu lại. Cháu là Lý Lộ Từ, sinh viên năm hai đại học Quốc gia, đã làm gia sư ngay từ năm đầu, có hai năm kinh nghiệm giảng dạy, am hiểu toàn bộ các bộ môn của trung học, hai người có thể cho con của hai người ra đề các kỳ thi cho cháu. Bất kể là đề thi đại học hay đề thi Olympic đều được, cũng có thể thử một buổi xem.
Lý Lộ Từ vẫn có thói quen nói lời dạo đầu, trên thực tế cũng chỉ là đi ngang qua sân khấu thôi, vì con cái của hai gia đình kia sau khi Lý Lộ Từ nhận dạy đã nâng cao thành tích rất nhanh. Hai học sinh kia rất sùng bái Lý Lộ Từ, vì không có giáo viên nào có thể giải đáp bất cứ một để mục khó của bất cứ một môn nào như hắn. Có danh tiếng và hiệu quả như vậy, Lý Lộ Từ đi phỏng vấn khẳng định không có vấn đề.
- Tôi giới thiệu cho cháu tình huống con nhà chúng tôi, là con gái, học kỳ sau sẽ vào cấp ba, đầu óc khá thông mình, chỉ là khi đi học khó tập trung tinh thần. Ham chơi thích náo loạn, thành tích ngữ văn bình thường, toán học chưa từng đạt chuẩn, tiếng Anh khá miễn cưỡng, còn về vật lý… tôi không thể nói trước.
Triệu lão sư thở dài.
Nói vậy… nói vậy cũng khoa trương quá chứ. Lý Lộ Từ thật hơi đau đầu với học sinh như vậy.
- Vậy phải phụ đạo bốn môn… Nói vậy, cháu phải xem tình huống còn nâng cao chút giá cả.
- Giá cả không thành vấn đề. Hai vợ chồng chúng tôi đều là giáo viên đại học Trung Hải, con gái của mình thành tích không tốt thực khá mất mặt, đã tìm nhiều giáo sư đều không được. Trước kia con của lão Tiền còn kém thành tích con gái nhà tôi một chút, hiện giờ nhìn mặt mày lão Tiền hồng hào chúng tôi cũng hâm mộ lão. Lão ấy nói đều là công lao của cháu cho nên chúng ta liền ký gửi hy vọng trên người cháu.
Giáo sư Tạ buồn nói.
- Cháu không dám cam đoan gì cả, nhưng cháu sẽ tận lực.
Lý Lộ Từ cũng không dám cam đoan, học sinh là con gái, học khoa học tự nhiên, ngữ văn và ngoại ngữ còn được, con gái học vật lý hay số học không thể nào cố gắng, thuần túy chỉ nhìn vào khả năng thiên phú thôi.
- Tôi thấy không sao.
Triệu lão sư nhìn vợ, chờ vợ nói tiếp.
- Đúng vậy… nó hẳn là dạng học sinh trung học khá hiếu động?
Tạ giáo sư lo lắng, Lý Lộ Từ cao lớn, trầm ổn vững vàng, dùng ánh bậc bề trên đánh giá thì đứa trẻ như vậy rất tốt rồi, nhưng dù sao con cái của họ cũng là con gái, chuyện tình cảm giữa gia sư và học sinh cũng không hiếm.
- Cháu có bạn gái chưa?
Triệu lão sư trực tiếp hỏi.
- Có thích một người, nhưng chưa có bạn gái. Trong lúc học đại học cháu không tính nói chuyện yêu đương, cô gái cháu thích cũng nghĩ như vậy.
Lý Lộ Từ hiểu nỗi lo của họ.
- Vậy là tốt rồi, trẻ con bây giờ à, không quan tâm đến trách nhiệm, hoàn toàn không suy xét hậu quả yêu sớm, làm cho người nhà chúng ta lo lắng. Con trai biết nghĩ giống cháu ít lắm. Con gái của chúng tôi cũng không nói chuyện yêu đương khi đi học gì đâu, cũng rất ít tiếp xúc với con trai. Chúng tôi cũng sẽ theo lời cháu nói, cháu không cần gánh nặng gì đâu, giao lưu bình thường là được rồi.
Tạ giáo sư cao hứng nói.
- Nó đang học trong phòng, tôi dẫn cháu qua đó.
Triệu lão sư đứng dậy, đi trước, đẩy cửa ra.
Lý Lộ Từ đi theo vào, dù sao cũng là gia đình gia giáo, điều kiện không tồi, còn có phòng riêng cho con gái học, không ở trong phòng của cô bé là tốt nhất.
- Triệu Tráo, cha mời gia sư cho con này, con ra gặp đi.
Triệu lão sư nói.
“Triệu Tráo?”. Cái tên cá tính như vậy Lý Lộ Từ tuyệt đối không quên, là nghe được từ miệng Lý Thi Thi.
- Không gặp, không gặp, thành tích học của con tốt rồi, chờ con vào cấp ba cố gắng hơn là được, sẽ không làm mất mặt cha mẹ đâu.
Triệu Tráo không kiễn nhẫn nói.
Lý Lộ Từ muốn chuồn rồi, lại ngượng không dám nói để cho hai người mời người khác tài giỏi hơn.
- Cái con bé này sao lại vậy, đây là người chú Tiền giới thiệu tới, tất cả các môn đều có thể dạy, gia sư như vậy con có đốt đèn lồng cũng không kiếm được đâu.
Triệu lão sư nghiêm túc nói.
- Toàn bộ các môn? Con lần đầu tiên nghe thấy có người trâu như vậy đấy, hắn có thể dạy con tiếng tinh linh sao?
Triệu Tráo quay đầu lại, thấy được Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ bụm mặt, quay đầu làm bộ như thưởng thức tranh chữ trên vách tường.
- Cái gì tiếng tinh linh? Ngay cả Anh ngữ con cũng học không tốt.
Triệu lão sư trách mắng.
Triệu Tráo lại đứng dậy, híp mắt nhìn Lý Lộ Từ, sau đó chậm rãi đi tới.
Lý Lộ Từ xoay người một trăm tám mươi độ.
- Tốt, con đoán thơ Đường gì đó hắn càng lợi hại hơn.
Triệu Tráo đứng ở cửa.
- Cha, cha đi ra ngoài trước đi, con muốn kiểm tra hắn.
- Không có vấn đề gì chứ?
Nhìn thấy con gái nói vòng vo có chiều đổi ý, Triệu lão sư cao hứng vỗ bả vai Lý Lộ Từ:
- Phải dựa vào cháu rồi.
Lý Lộ Từ gian nan tươi cười, nhìn Triệu lão sư rời khỏi.
Triệu Tráo đóng cửa lại, còn khóa trái, sau đó tựa lưng vào cửa, lạnh lùng nhìn Lý Lộ Từ:
- Thi tiên? Kiếm tiên? Lý Bạch?
Lý Lộ Từ thở dài một hơi, cuối cùng cũng phải đối mặt, tuy rằng đã biết nơi này là tiểu khu của giáo sư đại Trung Hải, biết Lý Thi Thi và Triệu Tráo đều sống ở khu này, nhưng Lý Lộ Từ căn bản không ngờ được lại khéo đến độ hội ngộ với Triệu Tráo, cô lại còn là học sinh của hắn.
- Em mở trang mười tám, câu cuối cùng đoạn thứ ba.
Lý Lộ Từ đi đến trước bàn, giao một quyển sách giáo khoa tiếng Anh lớp mới tinh cho Triệu Tráo.
Triệu Tráo đang căm thù hắn, nhìn hành động không hiểu ra sao này, lập tức mở ra.
- Imyourteacher. Có ý gì?
- Bất kể anh là thi tiên, kiếm tiên hay là Lý Bạch, tóm lại hiện giờ anh là thầy của em.
Lý Lộ Từ lại chỉ chỉ vào sách nói:
- Lật đến trang mười tám, đoạn thứ ba.
- Luo Silin tiểu thư chậm rãi đi về phía cửa, dập tắt đèn, nói với nam chủ nhân: “Ngươi có thể cho rằng ta là kẻ lừa đảo, cũng có thể tiếp tục căm thù ta, nhưng xin ngươi tin tưởng ta rất thực tâm đối với công tác này. Đến lúc thời gian thử việc chấm dứt và ngươi không muốn trả cho ta một xu, ta có thể im lặng rời khỏi”.
Triệu Tráo đọc, sau đó trong ánh mắt cảnh giác còn thêm vẻ kinh dị.
- Sách giáo khoa của em mới thật nhỉ…
Lý Lộ Từ nhìn, thấy một quyển sách phụ đạo.
- Bài thi trang tám mươi có một đoạn ngạn ngữ.
Triệu Tráo mở quyển sách phụ đạo ra, tìm được câu ngạn ngữ Lý Lộ Từ nói: “Cho người khác một cơ hội giải thích, chẳng khác nào vì mình tranh thủ một cơ hội biết chân tướng!”.
- Anh có gì giải thích?
Triệu Tráo há miệng thở dốc, không thể tin nổi nhìn Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ tùy tiện cầm sách giáo khoa lịch sử lên mở ra cho Triệu Tráo xem, chỉ vào bức ảnh Bowen Kamenev, bên dưới có một đoạn nói: “Bowen Kamenev đã không nhận ra rằng hai người quen nhau không thực sự thoải mái, qua năm tháng thành tựu, tình hữu nghị giữa Bowen Kamenev và Leibniz từ nay về sau bắt đầu. Nếu không phải Bowen Kamenev viết nhật ký, người đời sau không thể nào biết được tình bạn giữa một nhà học giả vật lý vĩ đại và một vị học giả toán học vĩ đại lại bắt đầu từ những trò đùa dai vô vị”.
- Lý… Lý Bạch… anh thật sự là Lý Bạch?
Triệu Tráo lập tức phát hoảng, trong mắt tràn ngập kinh hãi, đây còn là người sao? Chẳng lẽ hắn nhớ hết những trang sách vào đầu sao? Triệu Tráo không phải chưa từng gặp người bác học gia, nhưng có thể tùy tiện nhặt ra tri thức như Lý Lộ Từ thì chưa có, mà lại có thể dạy tất cả các môn sao?
- Anh cũng nói rồi, chỉ là trò đùa dai thôi. Hôm đó chỉ là vì vui đùa theo Lý Thi Thi thôi, anh vốn không biết được cô ấy lại tin là thật, vì thế liền thành trò đùa có tính lừa gạt. Hiện giờ cô ấy đã vững tin không nghi ngờ, anh cũng không muốn… Thậm chí anh đã nói rõ anh không phải Lý Bạch mà cô ấy thế nào cũng phải nói anh nhất định phải không tin chính mình là Lý Bạch mới có thể dung nhập xã hội hiện đại, em nói… đụng tới cô gái khờ dại bướng bỉnh đơn thuần như thế, anh sai ở chỗ đã tiếp lời cô ấy mà thôi.
Lý Lộ Từ đã đồng ý với Lý Thi Thi giải thích với Triệu Tráo, vừa đúng lúc.
- Thật sự chỉ thế thôi sao?
Triệu Tráo dao động, nhưng cô vẫn kiên quyết coi Lý Lộ Từ là kẻ lừa gạt thiếu nữ vô tri, có ý đồ bất lương.
- Điện thoại của anh, địa chỉ gia đình, trường học, thậm chí là bản sao chứng minh thư ở trung tâm gia sư và bạn của cha em đều có đó, nếu anh là người xấu, lại định làm chuyện xấu với Lý Thi Thi thì anh sao chạy được, em thật sự lo lắng thì nhớ những tin tức này của anh là được rồi.
- Vậy thì không cần… nếu anh không cố ý thì thôi quên đi, sau này không được tùy tiện ba hoa nữa.
Triệu Tráo xua tay.
- Tôi chẳng qua chỉ đau đầu vì Lý Thi Thi cứ tin chắc rằng anh là Lý Bạch mà thôi, về sau tôi cũng lười cãi nhau với cô ấy, chỉ cần anh không thật sự có ý đồ bất lương với cô ấy là được rồi.
- Đương nhiên không. Lần trước gặp trên xe anh nhìn em khá trưởng thành, còn tưởng em ít nhất cũng học đại học rồi chứ.
Triệu Tráo thuộc loại hình con gái không biến hóa nhiều trong các thời kỳ, mười mấy tuổi và hai mươi mấy tuổi không khác nhau nhiều, quan trọng nhất là Lý Thi Thi đối lập với cô. Lần trước cô gặp Lý Lộ Từ có vẻ trưởng thành hơn rất nhiều, thật không ngờ học kỳ này mới vào cấp ba thôi.
- Lần trước là tôi hóa trang, bằng không người khác nhìn dáng vẻ học sinh của tôi không chừng nảy ra ý xấu.
Triệu Tráo nhìn cửa phòng, nhỏ giọng nói.
- Hóa trang rất hay, ít nhất sẽ không bị người ta coi là học sinh, càng an toàn.
Lý Lộ Từ gật đầu, Triệu Tráo khá thông minh, so với Lý Thi Thi thật là hai đầu cực đoan. Triệu Tráo dám một mình chạy ra ngoài chơi không có vấn đề gì, nhưng như Lý Thi Thi mà người trong nhà lại yên tâm mới là kỳ quái.
- Tốt, tôi vừa lòng với anh, đến dạy tôi học đi. Tôi muốn học bản lĩnh nắm rõ các loại sách như lòng bàn tay của anh.
Triệu tráo rất cao hứng nói.
- Chuyện này còn khó, từ từ rồi sẽ đến. Tháng sáu anh chỉ có thể dạy em tối thứ bảy chủ nhật, nghỉ hè mới bắt đầu dạy em mỗi buổi tối, vậy được chứ?
- Không sao.
Lý Lộ Từ nói chuyện xong với Triệu Tráo, đi ra khỏi phòng. Hôm nay chưa cần học, nghe xem hai vị phụ huynh muốn nghe dạy thử hay không.
- Gia sư này có thể.
Triệu Tráo nói với cha.
- Tốt lắm, tốt lắm, cuối tuần bắt đầu học.
Tạ ơn giáo sư khẩn cấp nói.
- Vâng, cuối tuần cháu sẽ lại đây.
Lý Lộ Từ cười nói.
- Con tiễn thầy ra tiểu khu.
Triệu Tráo nhu thuận nói.
- Ở lại uống trà đã?
Tạ giáo sư nhiệt tình chiêu đãi.
- Không được, để lần sau đi ạ.
Lý Lộ Từ và Triệu Tráo đi xuống dưới nhà, Lý Lộ Từ đang chuẩn bị đẩy xe điện của mình ra, đột nhiên Triệu Tráo kéo Lý Lộ Từ lại:
- Từ từ, em gọi Lý Thi Thi.
- Để làm gì?
Lý Lộ Từ thực ra cảm thấy đùa vui với Lý Thi Thi rất tốt, nhưng cũng rất áp lực. Cô gái như vậy sau chuyện lừa gạt của hắn, cho dù hắn không cố ý, nhưng sẽ có gánh nặng tâm lý.
- Gọi cô ấy đến chơi với anh, đúng là dại trai, mỗi ngày đều nhớ anh, biết anh là gia sư của em không gọi cô ấy tới, cô ấy thế nào cũng sẽ tuyệt giao với em.
Triệu Tráo vừa bấm số điện thoại vừa nói.
- Trước kia các em không biết nhau sao?
Lý Lộ Từ thấy tiểu khu này không lớn lắm.
- Ừ, nhà của em vốn không ở nơi này, Lý Thi Thi cũng không thường xuyên ở đây, em biết cha mẹ cô ấy.
Triệu Tráo nói xong, đã nối thông điện thoại:
- Lý Thi Thi, mau tới dưới nhà mình, cho cậu một niềm vui bất ngờ.
Lý Lộ Từ đành phải chờ, có chút chột dạ.
- Yên tâm, không vạch trần anh đâu. Em biết cho dù bắt anh thừa nhận mình không phải Lý Bạch ngay trước mặt em và cô ấy, cô ấy cũng chẳng thèm để ý đâu.
Triệu Tráo rất hiểu Lý Thi Thi .
Một lát sau, Lý Thi Thi với hai cái bím tóc vểnh lên lanh lợi chạy tới, nhìn thấy Triệu Tráo trước tiên, liền lớn tiếng gọi:
- Triệu Tráo, tìm mình làm gì thế? Mình còn phải làm việc đây.
- Cô ấy học tập còn chăm chú hơn em.
Lý Lộ Từ nhỏ giọng nói với Triệu Tráo, vừa rồi nhìn sách giáo khoa của Triệu Tráo đều mới tinh, quả thực có thể thu về làm sách mới.
Nói xong, Lý Lộ Từ đi từ bóng cây ra, đứng dưới đèn đường.
- Anh Lý Bạch.
Lý Thi Thi đột nhiên dừng bước, niềm vui bất ngờ hô một tiếng, sau đó mới cao hứng chạy tới, hiển nhiên đây đúng là một niềm vui bất ngờ.
Anh Lý Bạch… cho dù Triệu Tráo đứng bên cạnh khiến Lý Lộ Từ không được tự nhiên, có điều nghe tiếng gọi trẻ con yếu ớt của Lý Thi Thi không ngờ hắn thấy rất thoải mái, chẳng lẽ bản thân thật sự nghiện làm anh trai?