Lý Tồn Lương đang quan sát Lý Lộ Từ, vẻ mặt này cuả Lý Lộ Từ không phải lần đầu nhìn thấy, ngày hôm đó lúc bản thân và Lý Lộ Từ vừa giới thiệu tên, Lý Lộ Từ cũng như thế này.
Lý Lộ Từ cũng đang đánh giá Lý Tồn Lương, bắt đầu khẳng định những suy đoán của mình.
-Tú công chúa, bây giờ làm sao đây?
Lý Thi Thi nhìn thấy bố đếm tiền đưa cho Lý Lộ Từ, có phần rầu rĩ không vui, cảm thấy ước vọng của bản thân đã bị tan vỡ rồi.
-Nếu cô không ước vớitôi thì tôi có bảo Lý Lộ Từ mua xe điện cho cô không?
An Nam Tú chẳng bận tâm gì hết, đặt con kiến pha lê nằm xuống trên đỉnh đầu của Lý Thi Thi.
-Không đâu.
Lý Thi Thi lắc đầu, con kiến bằng pha lê rơi xuống, vội vàng nhặt cho lên đầu.
-Bố cô đếm tiền đưa cho Lý Lộ Từ, điều kiện trước kia là Lý Lộ Từ mua xe điện cho cô. Thế nên, cô có thể được xe, điều kiện lúc trước quan trọng nhất là tôi hứa với cô rồi, suy cho cùng vẫn là tôi đã biến mong ước của cô trở thành sự thực, còn tiền là do Lý Lộ Từ trả, hay bố cô trả, thì có gì khác nào? Cô không cần phải để ý đến bọn họ, cũng khỏi phải cảm ơn họ, xe điện là do tôi cho cô.
An Nam Tú dùng ngón tay chỉ vào trán của Lý Thi Thi.
-Hiểu chưa?
Lý Thi Thi gật đầu, bộ dạng có vẻ đã hiểu ra.
-Tôi cho cô, chính là của cô, là ai cũng không đoạt đi được, cho dù có thay đổi như thế nào, kết quả cuối cùng vẫn là như vậy, đây chính là lời hứa của An Nam Tú trưởng công chúa điện hạ, ước nguyện có hiệu lực cưỡng chế.
An Nam Tú kiêu hãnh nói hùng hồn.
-Tú công chúa lợi hại nhất.
Gương mặt nhỏ nhắn của Lý Thi Thi tràn đầy sự tôn sùng kỳ lạ.
-Đương nhiên rồi.
An Nam Tú tương đối thích Lý Thi Thi, bởi vì Lý Thi Thi không giả dối như Lý Lộ Từ, Lý Lộ Từ thường không chịu thừa nhận sự lợi hại vô đối của An Nam Tú.
Lý Lộ Từ và Lý Tồn Lương đều ngẩng đầu nhìn hai cô bé, lắc lắc đầu, nhìn nhau mà cười.
-Nhưng nó không phải là em ruột của cậu?
Lý Tồn Lương hỏi Lý Lộ Từ.
-Không phải. Em ruột cháu năm nay thi vào khoa sáng tác học viện âm nhạc Trung Hải, nhưng thực ra tài đánh piano của nó cũng không tồi, muốn học sáng tác.
Lý Lộ Từ vừa nãy có nhắc đến, bây giờ nói lại về em gái, Lý Lộ Từ vẫn không nhịn được nói thêm hai câu, còn về chuyện á khoa trong kỳ thi thì không nói lại nữa.
-Chị Lý tử đứng thứ hai trong kỳ thi đại học thành phố Trung Hải, nhưng Tú công chúa còn lợi hại hơn, cô ấy là thủ khoa đó.
Lý Thi Thi lập tức báo cáo, muốn cho bố biết là bạn mới của mình là lợi hại vô cùng.
-Thật là giỏi lắm.
Lần này Lý Tồn Lương cuối cùng đã chú ý rồi, hơi sửng sốt, dù sao thì thủ khoa và á khoa của kỳ thi đại học cùng sống dưới một mái nhà thật là một chuyện không dễ gặp.
-Nhưng giỏi nhất là anh Lý Bạch.
Lý Thi Thi vội vã bổ sung, nhưng cảm thấy anh Lý Bạch lợi hại ở chỗ nào thì không thể nói cho Lý Tồn Lương được, muốn nói tiếp thì thật khó khăn, nghiến răng suy nghĩ rất lâu.
-Anh Lý Bạch thì là giỏi giang nhất.-
Thật rõ là, đến lý do cũng không nói.
Lý Tồn Lương lại cười:
-Cô nhóc này rất tôn sùng cậu.
Lý Lộ Từ gật đầu, không tỏ ra kiêu ngạo, cũng không khiêm tốn, tiện thể nói:
-Nghe Thi Thi nói là bác thường xuyên vắng nhà, nếu sau này Thi Thi không có người chăm sóc chi bằng đưa em ấy qua chỗ này, bác cũng thấy rồi đấy, em ấy và An Nam Tú chơi với nhau rất vui, chúng cháu cũng đâu phải người xấu.
-Tôi biết mọi người không phải là người xấu, nhưng như thế không thích hợp.
Lý Tồn Lương không đồng ý, chỉ cười lắc đầu tỏ ý cảm ơn, giới tri thức đa số không có dáng vẻ ngông nghênh, Lý Tồn Lương trước mặt con gái lại lúc lắc cái mác cha, nhưng lời nói của Lý Lộ Từ cảm giác rất bình đẳng, không làm cho Lý Lộ Từ có dáng vẻ là hậu bối của Lý Tồn Lương và An Đông Dương, có điều Lý Tồn Lương địa vị thân phận cũng đâu cao hơn họ đến thế, không cần thiết phải đặc biệt chú ý uy nghiêm khí thế gì hết.
Lý Lộ Từ nhìn thấu rồi, Lý Tồn Lương và Lý Tồn Hỷ đích thị là anh em, vóc người cao lớn giống nhau, đôi vai rộng mà lại mạnh mẽ, đường nét trên khuôn mặt kiên nghị sắc nét, chỉ là khí chất thì khác biệt rất lớn, Lý Tồn Lương là điển hình của giới tri thức, Lý Tồn Hỷ lại là cán bộ lãnh đạo thâm trầm oai phong.
Lý Lộ Từ nhớ lại ngày đó lúc đáp xuống Trung Hoa võ quán, tự mình gọi điện cho Kiều Niệm Nô, thì Kiều Niệm Nô nói một câu:
-Thực ra Lý Thi Thi…
Lúc đó Lý Lộ Từ không để ý, bây giờ ngẫm nghĩ có lẽ là thực ra Lý Thi Thi là cháu gái của Bí thư hội đồng thành phố Trung Hải, có Lý Thi Thi ở đó, dù có Lý Lộ Từ không gọi điện xử lý, cuối cùng một mình Lý Thi Thi chắc chắn không có chuyện gì.
Lý Lộ Từ bây giờ đang nghĩ đến điều đó, nhưng thật ra không định chỉ ra, chỉ mình biết là được rồi, cũng không định dựa dẫm vào thân phận này của Lý Thi Thi, nói ra trái lại khiến người khác e dè mình có phải là có mưu đồ gì không.
Tuy nhiên có thể khẳng định là, giữa anh em Lý Tồn Lương có lẽ không thường xuyên qua lại thăm viếng nhau, nếu không thì Lý Tồn Lương đã biết tên của Lý Lộ Từ rồi. Lý Tồn Hỷ đòi làm mối tơ hồng, không thể tiết lộ với em trai một chút nào được đâu.
-Có gì mà không thích hợp ạ. Thi Thi nếu như đến chơi, bác đừng gọi cô ấy về là được rồi.
Lý Lộ Từ biết đây mới là lần gặp thứ hai của hai người, nếu như không phải là Lý Tồn Lương tận mắt nhìn thấy con gái mình và Lý Lộ Từ ở chung một nhà, quan hệ hòa hợp thế này, Lý Lộ Từ cũng không thể tùy tiện mà đề nghị đâu.
Bình thường bố mẹ ra ngoài, hoặc là giao phó con cái cho người thân, nếu như là giao cho bạn bè, thì chắc chắn là người nhà không nói quan hệ giữa hai gia đình là không tốt được.
-Con nhỏ này tôi quản không nổi.
Lý Tồn Lương nhíu mày nhăn mặt nhìn con gái, rồi ngay lập tức giãn ra.
-Bố mẹ của các cháu đâu?-
-Cháu là trẻ mồ côi.
Lý Lộ Từ cười cười, hoàn toàn không để bụng, nói.
-Thật ngại quá.
Lý Tồn Lương có chút không phải.
-Không sao ạ.
Buổi tối Lý Tồn Lương mời Lý Lộ Từ và An Nam Tú ăn cơm, trên danh nghĩa là để cảm ơn Lý Lộ Từ đã chăm sóc Lý Thi Thi, Lý Thi Thi nhìn hắn vô cùng mong đợi, Lý Lộ Từ cũng không tiện từ chối.
Trên bàn ăn Lý Tồn Lương vẫn nói chuyện với Lý Lộ Từ, rất nhiều đề tài đều để dò xét nhân phẩm tính cách, Lý Lộ Từ cũng cảm nhận được, Lý Tồn Lương chỉ là đang khảo sát xem bạn bè của con gái có thể đáng tin cậy không mà thôi, nói cách khác Lý Tồn Lương cũng không phải người cha trong lời nói của Lý Thi Thi chỉ quan tâm việc học hành của cô, chứ chẳng quan tâm cô ra sao.
Làm bậc cha mẹ, làm sao có thể thật sự không quan tâm đến con cái của mình chứ, cũng giống như Lý Tồn Lương, có lẽ chỉ bởi công việc hoặc một nguyên nhân đặc biệt nào đó thôi.
Cha mẹ của mình có thể nào cũng có nguyên nhân giống như Lý Tồn Lương không? Trong đầu của Lý Lộ Từ chợt lóe lên suy nghĩ này, bất giác cười nhạt một tiếng, không thể đâu.
Ăn xong bữa tối, Lý Thi Thi và bố về nhà, cuối cùng có thể quang minh chính đại để chiếc xe điện ở dưới lầu nhà của mình rồi, Lý Thi Thi và Lý Tồn Lương cũng đã đồng ý, ngày mai Lý Thi Thi có thể qua chơi cùng với An Nam Tú, bởi vì Lý Lộ Từ có chút chuyện.
Sáng sớm hôm sau, Lý Thi Thi đã qua rồi, cô bụng đói đạp xe điện đến đây, nói da bụng bị gió thổi phồng rồi, sau đó cùng với An Nam Tú ăn đồ ăn sáng do Lý Lộ Từ làm.
-Sắp khai giảng, lớp học bổ túc cuối cùng cũng nghỉ rồi, áp lực lớn lắm, hôm qua bố em nghe nói ba người các anh thì có tới hai người là thủ khoa và á khoa, anh Lý Bạch thì lại là sinh viên xuất sắc của đại học Quốc gia, ông nói nếu như em thành tích kém quá thì không xứng đáng làm bạn của các anh.
Lý Thi Thi vô cùng tức giận nói.
-Vậy thì em phải cố gắng.
Lý Lộ Từ không nói giúp cho Lý Thi Thi câu nào, thực ra thành tích của Lý Thi Thi rất tốt, ít nhất so với Triệu Trác thì tốt hơn rất nhiều, nhưng với Lý Bán Trang, An Nam Tú, thì thật không cùng đẳng cấp.
-Em cũng muốn thi vào đại học Quốc gia, đợi khi em thi đỗ rồi, Tú công chúa vẫn chưa tốt nghiệp.
Lý Thi Thi nghĩ ngợi, cảm thấy có thể cùng học một trường với An Nam Tú sẽ rất vui.
Ngược lại Lý Lộ Từ không nói với Lý Thi Thi An Nam Tú không thể học hết bốn năm đại học, Lý Lộ Từ một khi tốt nghiệp còn muốn An Nam Tú đi học đại học thì đúng là nằm mơ, hơn nữa An Nam Tú dự tính chỉ mất khoảng thời gian hai năm thì có thể học xong rồi.
-Ở nhà chơi vui nhé.
Lý Lộ Từ nói với An Nam Tú.
-Về sớm một chút, Lý Thi Thi không biết nấu cơm đâu.
An Nam Tú nói với Lý Lộ Từ, có Lý Thi Thi ở đây An Nam Tú không phải ngẩn người môt mình trong nhà, vẫn có thể cho phép Lý Lộ Từ ra ngoài một mình, điều quan trọng nhất là bây giờ mỗi tối An Nam Tú đều nằm trong lòng Lý Lộ Từ ngủ đến khi trời sáng, An Nam Tú rất thỏa mãn cách biểu hiện của Lý Lộ Từ.
-Em sẽ nấu.
Lý Thi Thi nhấn mạnh.
-Cho dù không biết nấu, em cũng có thể mời Tú công chúa ra ngoài ăn cơm.
Lý Lộ Từ gật gật đầu, đúng là thánh nhân đãi kẻ khù khờ, kẻ lười cũng có phúc, giống như An Nam Tú cái gì cũng không làm, cho dù là bản thân hay là Lý Lộ Từ, hay là An Tri Thủy, thậm chí là Lý Thi Thi, đều tự cảm thấy phải chăm sóc tốt cho An Nam Tú, mà không cho rằng cô ấy nên tự chăm sóc cho mình.
Lý Lộ Từ cưỡi xe đạp điện đến núi Viên Hổ, An Tri Thủy đã mở sẵn cửa xe đợi hắn ở giao lộ rồi.
-Lý Lộ Từ.
An Tri Thủy bảo người hầu lái xe đi, chạy về phía Lý Lộ Từ.
-Đây là cái gì thế ?
Lý Lộ Từ nhìn thấy An Tri Thủy dù là phấn khỏi chạy tới nhưng tay vẫn cẩn thận xách mộ cái túi to.
Chiếc túi lớn rất đẹp, An Tri Thủy mong chờ mở túi ra cho Lý Lộ Từ xem, hóa ra đều là do cô tự tay làm, có chỗ cũng là do Lý Lộ Từ làm, có chỗ là do cô làm, xem ra cô không phải vì học không được mà mất đi hưng thú, ngược lại còn muốn nâng cao trình độ của bản thân, thường xuyên tập luyện, có chỗ Lý Lộ Từ cảm thấy làm rất đẹp, xem ra An Tri Thủy dù cho không có bao nhiêu thiên phú đối với thủ công, nhưng đốii với loại nghệ thuật tương đối đơn giản này vẫn còn có thể cần cù bù thông minh được.
- Xe phải có thể phối hợp được với những món ếch nhái, ngựa lớn, Bá vương long này mới được, không thì em không thèm.
An Tri Thủy biểu thị đắc ý trước tiến bộ của bản thân, để cho Lý Lộ Từ nhìn cô làm tốt đến thế nào.
-Em… Tốt, mua xe đương nhiên phải là tiêu chuẩn của bản thân rồi.
Lý Lộ Từ cuối cùng cũng tìm ra lý do để đồng ý với An Tri Thủy, An Tri Thủy mua xe thứ nhất không nhìn giá cả, thứ hai không nhìn nhãn hiệu, thứ ba không nhìn động cơ, có lẽ cô chỉ nhìn hình dáng, màu sắc, điều quan trọng nhất là trong xe đặt tác phẩm nghệ thuật của cô vào phải rất đẹp mắt.
Hoạt động hôm nay là sắp xếp từ chiều hôm qua Lý Lộ Từ phải đi cùng An Tri Thủy chọn một chiếc xe thật tốt. Tuy rằng cô còn chưa biết lái xe, cũng chưa thi bằng lái xe, nhưng An Tri Thủy đã quyết định tương lai sẽ tự lái xe, đương nhiên quan trọng nhất là chọn mua một chiếc xe tốt, sau đó buổi chiều An Tri Thủy sẽ cùng Lý Lộ Từ đi chọn quà tặng cho An Nam Tú.