Khi An Nam Tú trao đặc quyền cho Lý Lộ Từ, lúc nào cũng kiêu ngạo hết mức, vì đây chính là vinh quang mà suốt đời hắn phải thấy kiêu ngạo.
Tựa như nữ hoàng được bệ hạ sắc phong vì trưởng công chúa hoàng thất An Nam Tú kiêu ngạo như vậy, bà nói: "Cho phép ngươi cầm tay trái, lập quan trong triều, trăm quan bái phục, thiên hạ ngưỡng mộ. Tự giấu bên dưới, chư thần dân Thiên Vân đế quốc, lấy Tú làm đầu."
An Nam Tú nhớ tới bộ ngực của nữ hoàng điện hạ, bộ ngực to lớn như vậy thật khiến An Nam Tú không thể hiểu thấu, điều đó hoàn toàn không có gì trợ giúp đối với một thần thuật sư , nhưng trên thân thể của bệ hạ lại mang đến khí chất ung dung, quí phái. An Nam Tú vẫn cảm thấy sự chênh lệch của mình và nữ hoàng điện hạ ngay tại bộ ngực, có một ngày ngực của An Nam Tú bỗng chốc to như của nữ hoàng điện hạ, thì cô có thể giống nữ hoàng điện hạ.
Lúc này có thể nhớ đến bộ ngực của nữ hoàng điện hạ, tuy nhiên bởi vì Lý Lộ Từ vừa rồi có ý đồ gì với bộ ngực của An Nam Tú, nhưng An Nam Tú có thể cảm giác được đó không phải là sự kích động, chỉ có ý khiêu khích một chút, rất có ý rằng tôi không thấy hiếm lạ gì với cái đặc quyền kia, còn muốn kiểm tra, cô có thể làm gì tôi chứ.
Lý Lộ Từ đang cố gắng khắc chế, nếu không nói cho dù hiện tại không thích hợp, nhưng sau khi trận pháp kết thúc thì An Nam Tú có thể tính sổ với hắn.
"ong…ong…ong…"
Tiếng ong mật vỗ cánh bay vang lên, Lý Lộ Từ ngay lập tức bị con ong bay đến trước mặt, nó chỉ là con ong nhỏ, có thể cho phép đậu trên tay Lý Lộ Từ, đôi cánh trong suốt dường như không để lại dấu vết trên không trung, tổ hợp màu sắc đen vàng tạo nên thật đẹp. Lý Lộ Từ kinh ngạc xem xét đôi chân trước treo một túi lẵng hoa, một chi trước nữa cầm một nhánh cây nhỏ và nhiều thứ khác nữa.
- Tôi đập nó một phát chết, có phải trận pháp này liền không có cách nào khiến cô mang thai phải không?
Lý Lộ Từ kích động, có thể sinh con như thế nào? Sinh đứa bé như vậy, thật sự có thể làm cho Lý Lộ Từ cảm giác được tình thân cùng huyết thống sao?
Mang thai như thế này Lý Lộ Từ một chút đều không muốn.
- Không bằng một phát đập chết anh đi, cho dù là dựa theo trình tự nghiêm ngặt để giải trừ trận pháp tôi đều phải chịu đựng cắn trả khó chịu nổi, huống chi là giải trừ nó như thế? Hai chúng ta có thể sẽ chết, nhưng thực sự là không có cách nào mang thai được.
An Nam Tú ánh mắt mơ hồ dường như đoán ra được điều gì đó.
- Sự ràng buộc hai bên của tình cảm vợ chồng của chúng ta rất lớn so với tưởng tượng.
An Nam Tú nhiều lần đã cường điệu hóa trận pháp nhưng không thể tự mình phá hoại nó, Lý Lộ Từ cũng không định làm như thế, nhìn con ong mật độc nhất vô nhị trên Trái đất này, sau đó chú ý đến quang cầu từ ngực hai người đi ra, trôi nổi chậm rãi trước mặt.
- Chú ý xem, trạng thái cây sinh mạng hình thành sinh lực đặc biệt đang sinh sôi nảy nở.
An Nam Tú ngẩng đầu nhìn quang cầu, cầm ra một cây mộc côn nhỏ, không ngừng khua trên không trung, dường như là bút kí ghi lại sự việc vậy.
An Nam Tú thể hiện lên hình ảnh một thần thuật sư ở Thiên Vân thần cảnh khi đề cập tới lĩnh vực thần bí thì rất hứng thú nghiên cứu, nhưng Lý Lộ Từ không như thế, tuy nhiên hắn vẫn ngẩng đầu lên nhìn.
Quang cầu bay lên đến đỉnh đầu hai người, hóa thành nhiều viên sáng nhỏ nhỏ, bao phủ mù mịt dày đặc trên không trung.
Từng điểm sáng nhỏ tí tách rơi xuống, cây sinh mạng lộ ra, cây sinh mạng trên đỉnh đầu An Nam Tú vẫn còn hơi thở của sinh mạng lực, ở lá và thân cây mờ ảo hiện ra kim quang.
Dường như là được sinh ra bên trong thân cây của thần quốc, có hơi thở thiêng liêng.
Cây sinh mạng của Lý Lộ Từ cũng đẹp hơn nhiều so với lần gặp trước, ít nhất không phải là dáng vẻ còn đang sinh trưởng màu vàng nhạt, mơ hồ lộ ra một màu xanh cường tráng.
Hai cây đều chỉ có tán cây, lơ lửng trên đỉnh đầu, ong mật bay lên, dừng lại ở bên trong tán cây.
- Ta đoán sẽ nở hoa.
Sự việc ong chờ hoa nở vẫn chưa thấy bao giờ, nhưng hiện tại thì không có gì là kì lạ. Lý Lộ Từ đã hiểu rõ, chuyện An Nam Tú mang thai cũng chỉ là hai cây sinh mạng ra hoa kết quả, cũng không biết là có ảnh hưởng tới thân thể cô ấy không, theo quan niệm của Lý Lộ Từ, An Nam Tú bất kể thế nào cũng không thể mang thai.
Nhưng An Nam Tú không phải đã chịu ảnh hưởng của cấm thuật phản phệ, không thể lớn lên, hẳn là cũng không có khả năng mang thai? Chuyện gì xảy ra vậy?
- Nở hoa, thụ phấn, kết quả. Cây bình thường cho dù là có sinh mạng cấp cao cũng đều không có phân giới tính, không kể đến cây thần trong truyền thuyết liệu có tồn tại hay không, nếu tồn tại thì cũng chỉ là vô tính, nếu không đi tìm một cây khác trên cây thần đó đi, sinh ra thần chi chẳng phải là thần tính hỗn tạp? Cây sinh mạng tình vợ chồng rất đặc biệt.
An Nam Tú dường như không lo lắng tới vấn đề mình mang thai, hai tay đều viết lên không trung, cô có thể không vui vẻ sao?
An Nam Tú ở thế giới Thiên Vân thần cảnh có địa vị được tôn sùng, điều đó có liên quan đến bối cảnh của cô, hoặc là còn có liên quan tới việc kinh doanh trong hoàng thất, nhưng điều này đối với An Nam tú vẫn chưa đủ. Một thần thuật sư lớn mạnh vẫn chưa đủ, coi như là thành thiên hạ vô địch thì thế nào? Đó không phải là điều An Nam Tú theo đuổi.
An Nam Tú muốn tiên phong trong lĩnh vực này, trong lịch sử thần thuật, trong lý luận nghiên cứu tiếng tăm lẫy lừng luôn mạnh hơn cả so với bình thường khiến người khác tôn trọng và kính nể.
Tựa như thượng cổ tiên hiền Tần Ngọc hoàng vậy, ông một tay dựng lên tu luyện thần đường cho đến nay chưa ai có thể làm lay động được, những thần thuật sư có ý đồ song tu chỉ là thằng hề nhảy nhót mà thôi.
Tuy rằng cùng thở giống mình, nhưng Lý Lộ Từ không thể tự mình phân tích trận pháp, nhìn thấy vẻ mặt An Nam Tú, Lý Lộ Từ cũng không muốn quấy rầy cô, chỉ im lặng nhìn cô, đều nói khi đàn ông con trai chuyên chú đều rất hấp dẫn đàn bà con gái, nhưng chẳng nhẽ con gái lại không thế? An Nam Tú bây giờ là An Nam Tú mà Lý Lộ Từ rất khó được nhìn thấy, làm hắn cảm giác được mình đang được nhìn An Nam Tú ở Thiên Vân thần cảnh.
Phù văn mà An Nam Tú viết lên không trung phát ra màu xanh, sau đó biến mất, nhưng trong đầu An Nam Tú nhớ rất rõ chúng, cho dù không nhìn thấy, dường như cũng không ảnh hưởng tới dự tính của cô.
Chuyện này thật giống như có người không ngừng viết đề mục lên bảng đen, sau đó lại có người không ngừng lau, sau đó người viết đề mục lại tự ý sửa đổi số liệu đã bị lau, lại để người ta tính ra kết quả cuối cùng.
Một hai lần Lý Lộ Từ cảm thấy không khó, nhưng An Nam Tú gần như là không ngừng lặp lại như vậy, huống chi viết trên bảng đen vốn ít chữ còn được đọc một lúc, An Nam Tú lại chỉ cần trí nhớ trong nháy mắt.
Sinh vật cấp cao và cấp thấp có sự chênh lệch, Lý Lộ Từ xem như thấy được điều đó, hơn nữa hắn đó là hắn còn biết rằng mình và An Nam Tú chỉ chênh lệch chút ít mà thôi.
Một nụ hoa bằng hạt gạo ở trên lá sinh ra, hương người bao phủ ở tán cây bên dưới.
Nụ hoa sinh trưởng nhanh chóng, lộ ra những đóa hoa màu vàng.
Lý Lộ Từ nhìn, quả nhiên với bông hoa thơm không khác biệt lắm.
Đóa hoa màu vàng, đài hoa khá sâu, một đóa hoa nở rộ, chỉ có con ong mật ở giữa cây công việc lu bù lên thôi.
- Nhiều hoa như vậy, cô nhất định là mang thai mấy trăm lần?
Lý Lộ Từ không muốn cãi nhau với An Nam Tú, nhưng tưởng tượng đến vấn đề này làm cho Lý Lộ Từ hoảng sợ.
An Nam Tú nhíu mày, lắc đầu, không có cách nào cho Lý Lộ Từ một đáp án chính xác, bởi cô cũng không rõ sau đó sẽ như thế nào.
Cô có thể khẳng định chính là, mấy trăm lần là không thể, cô mang thai, nhưng cô mang thai là sinh mạng trên cây, không phải trong cơ thể cô ấy giống người Trái đất.
"Vù…"
Con ong mật biến mất.
Kế tiếp hai cây sinh mạng cũng biến mất theo, hóa thánh hai luồng ánh sáng vụt tắt trong không trung.
- Vân trượng, ánh sáng tản mát.
An Nam Tú quơ quyền trượng trong tay, xung quanh màu phấn hồng biến mất, vô số tán hoa cũng bốc hơi giống nhau, lượn lờ tản đi.
Lý Lộ Từ và An Nam Tú thì ra vẫn ở trong phòng cũ.
Lý Lộ Từ xem xét một chút, trong nhà mình không sai, Tivi vẫn còn bật chương trình quảng cáo, Tú Tú vẫn bị treo ngoài cửa sổ đón gió, mình đứng trên ghế sa-lon, An Nam Tú đứng ở chỗ khác, tiếp tục dùng hai tay nhỏ vẽ bức tranh lên không trung, giống như một nhạc trưởng chỉ huy dàn nhạc diễn một khúc kịch liệt, mạnh mẽ nhưng vẫn thong dong trầm tĩnh, đâu ra đấy.
Cô đang chỉ huy dàn nhạc ở thế giới thần thuật, say mê một việc nào đó quả nhiên có thể sống được trong cảnh khoái lạc, Lý Lộ Từ buồn bực phát hiện ra rằng không có gì để mình say mê cả.
Trước có COSPLAY, nhưng với tính cách và khí chất hùng mạnh của An Nam Tú thì đủ để làm cho nhân vật hoạt hình mà Lý Lộ Từ từng thích trở thành tái nhợt , dù sao hoạt hình so với văn tự càng khiến cho người khác có cảm giác tấn công, ảnh động càng sâu, nhưng làm sao so được với việc nhìn tận mắt?
Cho dù có là game trực tuyến cũng chẳng còn bao nhiêu sự hấp dẫn, vốn Lý Lộ Từ là một cái khiên thịt chuyên nghiệp trong các trò chơi, hiện sự thật chính là như vậy. Về những cuộc thi đấu loại thể thao trò bắn súng cũng không còn hứng thú, hắn đã từng dùng súng bắn người, cũng đã cảm giác được cơn đau nhức bị súng bắn, còn để hắn lấy ra khẩu AK trong trò chơi với tiết tấu quen thuộc "Tháp...tháp, tháp, tháp" để hưởng thụi cảm giác mười bước giết một người?
Hay là thôi đi.
Lý Lộ Từ cảm thấy mình không nên vì An Nam Tú nói bình cảnh không thể đột phá liền không thử nghiệm, tu luyện đồ thuật kì thật là chuyện thú vị nhất, hơn nữa nhờ đó mà Lý Lộ Từ có cảm giác hắn là vì an toàn của một số người mà cố gắng nỗ lực.
- Hiện rõ ràng chưa?
Lý Lộ Từ nhìn An Nam Tú buông hai cây nhỏ xuống, kiềm chế tâm sự, hỏi han thân thiết.
An Nam Tú lắc đầu, lúc này mới lộ ra nụ cười đắc ý của cô:
- Tôi vẫn không dám khẳng định, ý nghĩ đã hình thành trong đầu, giả sử lấy thời gian bắt đầu thu hoạch, Lý Lộ Từ, anh nhớ tôi đã nói gì không, cho dù hai người chúng ta có chết đi ở hai thời gian không gian khác nhau, hai cây sinh mạng dưới sinh mạng lực của tình nghĩa vợ chồng sâu đậm cũng có thể băng qua thời không vô cùng vô tận để tìm đến đối phương?
- Nhớ rõ.
Lý Lộ Từ hoảng sợ.
- Nếu có cái thực nghiệm nào phải chết người, tôi sẽ từ chối phối hợp.