Một tuần sau, mọi chuyện dần đi vào quỹ đạo, chỉ riêng Thẩm Gia Hân là mặt dày đã dọn thẳng đến nhà của Thừa Mạnh Quân định cư.
Và kể từ đó Thừa Mạnh Quân lại chuyển sang dinh thự của Trình Hạo Phong tạm trú.
Hạ Tiểu Hi và An Kỳ cũng quay về nếp sống trước đây, cả hai trở lại căn hộ riêng Trình Hạo Phong đã mua cho An Kỳ để cô tiếp tục chuẩn bị cho vòng bán kết cuộc thi Miss China World kỳ thứ được diễn ra hằng năm.
_ GIỜ TỐI_
Một màn đêm yên tĩnh bao trùm cả dinh thự hoa lệ, hoa cỏ, cây xanh dường như đều bắt đầu chìm vào giấc ngủ say sau một ngày hòa mình vào nắng ấm chói chang.
Vạn vật chuẩn bị nghỉ ngơi nhưng lại là lúc những loài côn trùng sống về đêm hoạt động, chúng ló đầu ra khỏi hang và bắt đầu công cuộc đi săn đêm của mình.
Bên trong thư phòng Thừa Mạnh Quân và Trình Hạo Phong đang nhàn nhã thưởng rượu bàn bạc công việc.
Cuộc sống của hai người đàn ông không có nửa kia bên cạnh đối với họ mà nói ngày ngày đều trải qua một cách vô cùng nhạt nhẽo nên và thường xuyên mất ngủ về đêm, họ không hoạt động như côn trùng mà là vì quá nhớ nữ nhân trong lòng mình, thiếu mùi vắng bóng nên không đêm nào ngủ được ngon giấc.
" Anh hai, anh có đang nghĩ giống cái em nghĩ không?"
Thừa Mạnh Quân thoải mái ngã lưng ra sô pha, khuôn mặt tiêu sái thong thả lắc nhẹ ly rượu trong tay, giương đôi mắt phấn khởi về phía Trình Hạo Phong, nhưng đổi lại anh lại nhận về nét mặt trầm tĩnh, thờ ơ của Trình Hạo Phong.
" Dĩ nhiên là không? Chúng ta đâu phải cùng yêu một người mà nghĩ giống nhau được."
Nghe xong câu nói vô cùng thản nhiên của Trình Hạo Phong mà suýt nữa thì Thừa Mạnh Quân phun hết rượu trong miệng ra ngoài, cậu khoái chí bật cười rộn lên.
" Anh kỹ tính quá rồi, ý em là có cùng nhớ đến nữ nha đầu của mình hay không, chứ ai nói cùng nhớ đến một người."
Trình Hạo Phong chẳng có chút hứng thú nào với những chuyện vui đùa của Thừa Mạnh Quân nên anh liền lảng sang chủ đề khác.
" Chuyện của Thẩm Gia Hân em định giải quyết thế nào, hơn một tuần rồi, định trốn mãi thế này à?"
Thật ra là anh đang không muốn nhắc đến đến cô gái trong lòng mình kẻo chút nữa không kiềm được mà lại chạy sang đó mất.
Nhắc đến Thẩm Gia Hân, Thừa Mạnh Quân liền tỏ rõ sự chán ghét ra mặt, anh uống cạn rượu trong ly rồi mới trầm giọng trả lời.
" Cô ta thích bám thì cứ bám, để xem kiên trì được bao lâu."
" Nhưng Hạ Tiểu Hi sẽ không đủ kiên nhẫn để cùng kéo dài với em."
Trình Hạo Phong đặt ly rượu trở lại mặt kính trên chiếc bàn sang trọng rồi mới nghiêm túc nói tiếp.
" Theo như anh điều tra thì Thẩm thị sắp phá sản đến nơi rồi, Thẩm Chiêu trốn thuế lại còn tham nhũng nên tài sản của Thẩm gia đã bị tịch thu không ít, Thẩm Gia Hân rơi vào hoàn cảnh khốn đốn nên mới đem hôn ước với em ra mà tìm đường trở mình.
Dù gì làm thiếu phu nhân của Thừa Mạnh Quân cũng tốt hơn là biến thành một cô gái trắng tay, không tiền tiêu sài, ăn chơi phung phí."
" Chuyện này em đã biết từ sớm nhưng vẫn chưa nghĩ ra cách giải quyết.
Em cũng từng đưa ra đề nghị sẽ đưa cho cô ta một số tiền với con số tự cô ta chọn lựa, điều kiện là giao lại giấy hôn ước nhưng cô ta vẫn cứ cắn mãi không buông."
Trình Hạo Phong môi mỏng khẽ nhếch lên thể hiện sự khinh thường.
" Tham vọng của cô ta còn cao hơn gấp mấy lần so với thứ em đưa ra thì sao có thể dễ dàng thỏa hiệp được."
Thừa Mạnh Quân rơi vào trầm tư, anh nên làm thế nào mới vẹn cả đôi đường? Vừa có thể thay Thừa gia trả món nợ ân tình lại vừa có thể thành công hủy hôn ước với Thẩm Gia Hân?
" Chắc em chưa biết hiện tại Thẩm Chiêu sắp phải vào tù vì không có tiền nộp thuế và bồi thường thiệt hại cho những chủ đầu tư trước đây bị lão ta bòn rút chiếm của riêng.
Thẩm Gia Hân có thể không thỏa hiệp vì chỉ biết lo nghĩ cho bản thân mình mà mặc kệ người thân gặp nạn, nhưng Thẩm Chiêu thì lại khác, anh nghĩ Thẩm gia cũng không biết con gái cưng của họ đang suy tính chuyện gì đâu."
" Ý của anh là..?"
" Anh chỉ có thể vẽ đường cho em đến đây thôi, đoạn còn lại thì phải xem trí thông minh và cách thể hiện của em."
Nói xong Trình Hạo Phong đứng dậy rồi rời khỏi thư phòng.
Bởi người đời thường hay nói, muốn không ai bằng mình thì phải có cái đầu nhạy bén hơn người ta gấp trăm lần thật chẳng sai.
................!
_ VŨ TRƯỜNG NICE_
Khi nhắc đến nơi nhộp nhịp nhất thành phố về đêm chắc có lẽ ai nấy đều cũng sẽ nghĩ ngay đến những vũ trường, quán bar, club DJ tràn ngập ánh đèn, tiếng nhạc sôi động, nơi hội tụ những cậu ấm cô chiêu đến thư giãn đầu óc sau một ngày ăn chơi "mệt mỏi".
Những thiếu niên đến đây đa số đều là những đại thiếu gia, đại tiểu thư con nhà hào môn thế gia, cũng là nơi tụ họp của những thành phần thích chơi hơn là làm, thích vung tiền hơn là kiếm tiền, xem việc ăn chơi là thú vui tao nhã mà những cấp bậc cao sang quyền quý cần biết tới và thực hiện để thể hiện đẳng cấp của mình.
Vũ trường hay quán bar đều là những nơi Thẩm Gia Hân thường xuyên lui tới chính vì vậy trong giới họp đêm không ai là không biết tới cô ta.
Hôm nay cũng vậy, sau khi đã nhảy múa quá mệt mỏi, ả quay lại bàn uống vội một ly rượu loại mạnh, khuôn mặt kiêu ngạo lúc này đã ngà ngà say.
Cùng thời điểm này từ đằng xa có ba cô gái ăn mặc phản cảm đi tới trông có vẻ chẳng có tí cảm tình gì với Thẩm Gia Hân.
" Thẩm tiểu thư, nghe đồn ba của cô sắp ngồi tù rồi mà còn có hứng đến đây ăn chơi thế này à?.
Liễu Y Nhung, một trong số ba cô gái đứng trước mặt Thẩm Gia Hân lớn tiếng trêu đùa.
Tuy tiếng nhạc cùng những giọng điệu hò hét xung quanh vô cùnh lớn nhưng đứng với một khách gần thế này thì Thẩm Gia Hân vẫn thừa sức nghe rõ những gì Liễu Y Nhung vừa nói, ả giương đôi mắt mông lung vì đã uống quá nhiều rượu cùng một luồn sát khí nhanh chóng bủa vây đám nữ nhân đang đứng trước mặt mình.
" Chậc chậc...!Vậy là trong giới họp đêm của chúng ta lại sắp biến mất thêm một đại tiểu thư danh giá, xem tiền như rác để thể hiện đẳng cấp của mình rồi, thật là quá đáng tiếc.
Xem ra sau này không chừng chúng ta lại được gặp Thẩm tiểu thư đây trong một khách sạn hay quán bar nào khác với tư cách là gái bán hoa nữa đó, haha..."
Vốn dĩ Thẩm Gia Hân đã cầm túi xách định bỏ đi nhưng lại nghe được thêm mấy câu châm biếm của Liễu Y Nhung khiến ả hừng hừng lửa giận, liền tóm ngay chai rượu trên bàn đập thẳng vào đầu Liễu Y Nhung.
Choảng
Tiếng thủy tinh đổ vỡ, cùng với những mảnh vỡ sắc nhọn ấy là một dòng máu đỏ tươi tanh nồng chảy xuống mặt Liễu Y Nhung, chưa qua bao lâu cô ta đã ngã ra sàn nhà bất tĩnh.
" Á...!Có án mạng kìa, cô ấy chảy nhiều máu quá."
"Ai đó gọi xe cấp cứu đi."
Vũ trường nhộn nhịp thoáng chốc đã trở nên lộn xộn, những cô gái ai nấy đều vô cùng hoảng sợ khi thấy Liễu Y Nhung cả người đẫm máu nằm bê bết dưới sàn nhà, hai cô gái đi cùng Liễu Y Nhung gương mặt cũng biến sắc, trắng bệch như không còn một giọt máu.
Thẩm Gia Hân cũng hoảng loạn nhưng ngay sau đó ả vẫn giữ được bình tĩnh, nhân lúc hỗn loạn liền lặng lẽ rời khỏi hiện trường..