Tạm chia tay nhau sau buổi mua sắm tại Trung tâm thương mại, cả hai gia đình đều ai về nhà nấy chuẩn bị cho chuyến du lịch bảy ngày bảy đêm tại bãi biển Tianya Haijiao ở thành phố Tam Á.
Bãi biển Tianya Haijiao sở hữu một nét đẹp thơ mộng, bất cứ vị khách nào khi vừa đặt chân đến bãi biển ấy đều ngay lập tức bị vẻ đẹp của nó quyến rũ.
Khung cảnh của bãi biển giống như một bức tranh sống động của thiên nhiên vậy.
Ngoài ra biển Tianya Haijiao còn là điểm đến lý tưởng cho các cặp đôi đi hưởng tuần trăng mật nên hai người phụ nữ quyền lực nhất trong gia đình đã quyết định chọn nơi đó là điểm đến cho chuyến đi lần này.
Quan trọng hơn hết là chi phí trong chuyến du lịch hoàn toàn sẽ do Hạ Tiểu Hi lo tất tần tật mọi thứ nên An Kỳ càng thêm phấn khích.
Vừa trở về dinh thự An Kỳ đã lao ngay vào phòng làm việc thông báo dời lại tất cả lịch trình để chuẩn bị cho kỳ nghỉ vào ngày mai.
Trình Hạo Phong hiếm khi thấy cô hào hứng đến vậy nên anh cũng rất phấn khích, về tới dinh thự anh đã vào phòng chuẩn bị hành lý và một số vật dụng cần thiết cho cả gia đình.
" Ba ơi, có cần con phụ không?"
Hạo Vũ vừa chạy sang thấy Trình Hạo Phong đang loay hoay với đống quần áo trên giường nên liền lên tiếng hỏi xem ba mình có cần giúp đỡ hay không.
Ngay sau đó cậu liền nhận được một cái xoa đầu cưng chiều và một nụ cười ôn hòa lẫn ánh mắt yêu thương của anh.
" Cũng được, vậy Hạo Vũ phụ ba sắp xếp quần áo của mẹ nhé!"
" Dạ."
Cậu bé gật đầu rồi leo lên giường, ngồi xếp bằng ngay ngắn, bắt đầu hành trình xếp quần áo của An Kỳ vào vali.
" Ủa mẹ đâu rồi ba?"
" Mẹ con đang trong phòng làm việc thông báo dời lại lịch trình."
" Con thấy hình như mẹ rất vui khi được đi chơi, hay là sau này chúng ta thường xuyên đưa mẹ đi du lịch đi ba..."
" Cái này còn phải xem ý kiến của mẹ con thế nào mới được, mấy lần trước ba cũng đã sắp xếp đâu vào đấy nhưng đến khi trước hôm khởi hành một ngày thì mẹ con lại có việc đột xuất thế là lại dời lại, đến nay không biết đã bao nhiêu lần rồi."
Nhắc đến vấn đề này Trình Hạo Phong cũng không biết là nên vui hay nên buồn, nhiều lúc anh rất muốn dành riêng một khoảng thời gian để được trọn vẹn ở bên cô nhưng mà mãi vẫn không được vì công việc của An Kỳ vô cùng bận rộn, không đi diễn thì lại chạy theo mấy cuộc thi hoa hậu, rồi còn quay quảng cáo, chụp ảnh thời trang cho tạp chí, có khi cô còn đi lưu diễn nước ngoài suốt mấy tháng làm anh nhớ đến không chịu nổi phải mang theo con trai bay sang tìm cô.
Dù là có hơi thiệt thòi một chút nhưng mỗi khi thấy được nụ cười rạng rỡ trên môi An Kỳ thì anh lại cảm thấy sự thiệt thòi của mình rất có giá trị, chỉ cần tiểu nha đầu của anh vui vẻ, hạnh phúc là được.
Hạo Vũ sau một lúc suy tư thì lại chúm chím miệng nhỏ cất lời.
" Mẹ bận rộn như vậy, còn thường xuyên bỏ bê ba, thế ba có thích mẹ là đại minh tinh không?"
Trình Hạo Phong xếp nốt bộ trang phục còn lại bỏ vào vali kéo khóa lại ngay ngắn rồi mới vui vẻ trả lời câu hỏi của đứa con trai lém lỉnh.
" Trở thành đại minh tinh là ước mơ của mẹ con, nên chỉ cần là chuyện mẹ con thích và muốn làm thì ba sẽ luôn ủng hộ.
Ba càng hãnh diện khi mẹ con là một người nổi tiếng, mỗi khi ra ngoài có ai đó hỏi về vợ của Trình Hạo Phong là người như thế nào thì ba luôn tự hào nói với họ rằng: " Vợ Tôi Là Đại Minh Tinh!"
................!
_ BÃI BIỂN TIANYA HAIJIAO_
Không khí buổi sáng ở biển Tianya Haijiao thật trong lành mát mẻ với từng cơn gió thổi từ biển cả vào đất liền.
Mặt biển như một tấm gương tráng bạc phản chiếu cả bầu trời chưa sáng hẳn.
Những cây phi lao ven bờ vẫy những tán cây trước gió như gọi mời khách du lịch.
Những đợt sóng bắt đầu vỗ ào ào vào bờ cát mịn tạo thành bọt tung lên trắng xóa còn trời thì vẫn tĩnh lặng.
Phía xa chân trời xuất hiện một vệt hồng kéo dài tít tắm cắt ngang màu nước xanh của biển khơi tạo nên một bức tranh hài hòa tuyệt đẹp về màu sắc.
Dần dần, mặt trời thức dậy từ từ nhô lên khỏi mặt biển to tròn rực rỡ sắc hồng như khoác tấm áo bào choáng ngợp, oai vệ tỏa ánh sáng khắp mọi nơi, bao phủ lên vạn vật.
Những rặng cây, những cái ô đủ màu sắc cắm dọc bờ cát, những chiếc thuyền phía khơi xa cùng con người đang tắm đẫm trong sắc hồng của bình minh, mặt biển lấp lánh như được dát bụi vàng.
Biển đã thức dậy hoàn toàn, càng lúc càng xanh, những con sóng vỗ thêm mạnh như đuổi theo những vị khách tắm biển đang chạy vào bờ.
Người người cũng bắt đầu tụ tập đông đúc để tận hưởng làm nước biển mát rượi vào buổi sáng sớm.
Biển giờ đây trở nên sôi động, không còn trầm lặng vì thiếu bóng con người.
Hai đôi vợ chồng trẻ tuổi và hai nhóc tì kháu khỉnh cũng đã có mặt trên bãi biển cùng nhau tận hưởng cảnh sắc bình minh trên biển.
An Kỳ và Hạ Tiểu Hi nằm trên ghế cùng hướng mắt nhìn hai bé con đang chơi trò xây lâu đài cát gần đó mà trong lòng dâng lên một niềm hạnh phúc lạ thường.
" Nhanh thật, mới đây mà con chúng ta đã lớn thế rồi..."
" Ừm, đúng là nhanh thật, thoáng chốc Tiểu Hi lại sắp có thêm một bảo bảo đáng yêu rồi."
An Kỳ vừa nói vừa cười, tuy đồng tình với những gì Hạ Tiểu Hi nói nhưng vẫn không quên trêu chọc cô bạn thân.
" Còn chẳng phải ba của nó suốt ngày bám lấy mình à, ngày nào cũng bị "thịt", không bầu mới lạ, với lại mình thích có nhiều con nên cũng không ngại mang bầu.
Còn cậu thì sao, định khi nào sinh thêm một bảo bảo nữa? Hạo Vũ cũng được ba tuổi rồi..."
An Kỳ đột nhiên lại mỉm cười ngượng ngùng sau câu hỏi của Hạ Tiểu Hi, cô nhìn về phía Trình Hạo Phong đang mang thức ăn đi về phía mình.
Trạng thái này của An Kỳ làm Hạ Tiểu Hi bán tín bán nghi nhưng cô vẫn dò hỏi kỹ càng trước khi khẳng định rồi vui mừng.
" Đừng nói là có rồi nha..."
" Có gì vậy?"
Đúng lúc Trình Hạo Phong đi tới đã nghe được câu hỏi của Hạ Tiểu Hi nên liền hỏi ngay.
" Hình như là tiểu Kỳ có..."
" Hay là mình ra biển chơi đi ha, đi biển thì phải xuống tắm biển chứ, mau mau..."
Không để Hạ Tiểu Hi làm mất bất ngờ dành cho Trình Hạo Phong nên An Kỳ liền cắt ngang lời Hạ Tiểu Hi rồi nắm tay Trình Hạo Phong kéo anh ra biển.
" Bà xã, vậy em có muốn xuống biển luôn không?"
" Em không.
Chuyến đi này chẳng qua là em thua cá cược với An Kỳ nên mới đi thôi, chứ em lười lắm, chỉ muốn ăn rồi ngủ thôi."
Hạ Tiểu Hi hồn nhiên nói rồi bê phần bánh ngọt Thừa Mạnh Quân vừa mang tới bắt đầu thưởng thức.
" Cá cược về chuyện gì?"
" Đó đã là chuyện tận bảy năm trước rồi, lúc đó em với An Kỳ đã cược sau này ai kết hôn trước sẽ thua một chuyến du lịch bảy ngày bảy đêm, và kết quả thì anh biết rồi đó, bác sĩ đã bắt chúng ta cưới nên em đã thua cuộc, nếu không tại anh dụ dỗ thì em đã thắng rồi."
Hạ Tiểu Hi bĩu môi nói rồi lại tiếp tục ăn bánh, còn Thừa Mạnh Quân thì lại thong thả nằm xuống ghế bên cạnh, thản nhiên cất lời.
" Anh dụ dỗ nhưng em cũng tình nguyện mà, nên chuyện này em không thể trách anh được."
" Đúng rồi, vả lại lỗi của ai cũng không quan trọng, quan trọng là tài khoản em hết tiền rồi, ông xã mau chuyển cho em một ít đi, chuyến đi này tận bảy ngày sẽ tốn không ít đâu đó...!Chi nhiều tiền như vậy đau lòng quá đi mất."
Hạ Tiểu Hi mếu máo nói xong còn hậm hực cho vào miệng một miếng kem thiệt to, điệu bộ đáng yêu của cô nàng làm Thừa Mạnh Quân bật cười, anh xoa đầu cô rồi ngọt ngào nói:
" Không sao, bà xã của anh vui là được, tiền bạc chỉ là chuyện nhỏ."
................!
Ngày đầu tiên của chuyến du lịch trôi qua khá nhanh, vì buổi tối thời tiết khá lạnh nên cả hai gia đình đều quyết định trở về resort thuê riêng nghỉ ngơi sau bữa tối tại nhà hàng.
Resort JV được đánh giá là chốn xa hoa, không kém phần độc đáo bởi các căn phòng được thiết kế ngay sát bờ biển, núi đồi tạo cảm giác hết sức riêng tư và yên tĩnh.
Sau khi đã cho tiểu bảo bối đi ngủ, đôi vợ chồng trẻ tranh thủ tận hưởng khoảng thời gian riêng tư cho mình.
" Trăng đêm nay tròn và sáng quá anh nhỉ!"
Trình Hạo Phong đang ôm An Kỳ từ phía sau, chiếc đầu nam tính vùi vào hõm vai của cô gái nhỏ mà tận hưởng hương thơm quyến rũ trên người cô, anh khẽ cong môi cười rồi nhẹ nhàng lên tiếng.
" Trăng có sáng nhưng vẫn không sáng bằng em!"
" Anh đúng là càng ngày càng bá đạo, còn biết nói mấy lời ngôn tình trêu chọc em."
Bên nhau đã hơn năm, còn có với nhau một tiểu bảo bối nhưng mỗi khi bị Trình Hạo Phong trêu ghẹo An Kỳ vẫn đỏ mặt như thời thiếu nữ.
" Sáng nay em và Tiểu Hi đã nói gì vậy? Có phải là liên quan đến anh không?"
An Kỳ cứ mỉm mỉm cười mãi một lúc sau cô mới nhỏ nhẹ trả lời câu hỏi của anh.
" Tháng rồi "dì cả" không có đến thăm em..."
Lúc này Trình Hạo Phong mới ngẩng mặt lên, kèm theo đó là sắc thái vô cùng phấn khởi.
" Có nghĩa là..."
" Em vẫn chưa thử que nên chưa chắc chắn cho lắm, nhưng mà trạng thái cơ thể thì rất giống với lúc mang thai Hạo Vũ."
" Vậy là có rồi, chắc chắn %, anh lại sắp có thêm một tiểu bảo bối, Hạo Vũ lại sắp có em, vợ yêu cảm ơn em, anh yêu em quá đi mất."
Đây đã là lần thứ hai đón nhận tin vui thế này nhưng Trình Hạo Phong vẫn không hề thay đổi trạng thái, anh vui như ngày xuân mở hội, pháo hoa bắn rộn rã trong lòng.
Ngay sau đó anh chẳng chút chần chừ mà đã bế xốc An Kỳ lên rồi đi một mạch vào phòng ngủ.
"Đại ma vương, anh làm gì vậy? Mau thả em xuống đi..."
" Vợ anh có tin vui, dĩ nhiên anh phải ăn mừng rồi, bảo bối à em yên tâm, anh sẽ nhẹ nhàng nhất có thể!"
Ngay sau câu nói ngập tràn thâm tình ấy, Trình Hạo Phong đã đặt An Kỳ xuống giường ngủ và chuẩn bị một màn "mây mưa" tuyệt vời cùng bạn đời dưới ánh trăng tròn lung linh huyền ảo.
" Aa, đại ma vương, anh nhẹ nhàng một chút đi mà!!!"
Đã bao lần ta cùng nhau ngắm ánh trắng tỏa sáng một vùng trời, nhưng có lẽ đêm nay ánh trăng ấy lại chẳng sáng bằng tình yêu của đôi ta!!!
- -------END--------.