" Reng Reng Reng "
" Reng Reng Reng "
Tiếng chuông điện thoại vang lên inh ỏi trong gian phòng ngủ màu nude nhã nhặn nhưng vẫn không chút ảnh hưởng đến đôi trai tài gái sắc đang êm ấm trong chiếc chăn bông ấm áp trên giường.
" Reng Reng Reng "
Đôi mày liễu sắc sảo trên khuôn mặt thanh tú chợt nhíu lại, hai hàng mi tâm dài khẽ động đậy rồi dần mở mắt ra.
Sau hơn chục cuộc gọi đến thì cuối cùng cũng có thể đánh thức cô gái ham ngủ, cuồng luyến chăn êm nệm ấm mà không chịu dậy.
Hạ Tiểu Hi trong cơn ngái ngủ, đưa tay lên gãi gãi đầu rồi tóm lấy chiếc túi xách trên tủ đầu giường tìm điện thoại.
Cầm chiếc dế yêu xịn xò trên tay, Hạ Tiểu Hi chẳng màng xem là ai gọi tới đã mắt nhắm mắt mở lướt qua chế độ nghe máy.
" A lô...!ai vậy? Mới giờ này đã gọi tới làm phiền người ta rồi."
" Hạ Tiểu Hi...!Cậu đang ở đâu vậy? Mình tới nhà đón cậu nhưng cửa lại khóa ngoài, hôm nay nhận việc mà cậu lại chạy đi đâu rồi?"
Giọng nói lãnh lót của An Kỳ vang lên qua loa điện thoại nhưng Hạ Tiểu Hi vốn là người chậm tiêu nên phải trôi qua mấy giây sau cô mới giật mình phản ứng.
Đôi mắt vẫn còn đang lim dim chưa kịp tỉnh ngủ lúc này đã mở to lên hết cở trong kinh ngạc, phải mất vài giây Hạ Tiểu Hi mới nhớ lại mọi chuyện tối qua sau đó mới lên tiếng trả lời An Kỳ.
" Cậu cứ tới công ty trước đi rồi mình tới ngay."
" Ừm...!Vậy tới nhanh nha, sắp trễ rồi đó."
" Ok, phút nữa có mặt."
- -------------------------------
An Kỳ cất điện thoại vào túi xách rồi đi ra ngoài, cô vào chiếc xe Mirage một dòng xe ô tô nhỏ gọn cho nữ ở khung giá khá rẻ, vô cùng phù hợp với hoàn cảnh hiện tại của An Kỳ lúc này.
Đây là chiếc xe Trình Hạo Phong đặc biệt mua cho cô, tuy bên ngoài xe là loại tầm trung không phải hàng thượng hạng nhưng nội thất bên trong đã được thay đổi hoàn toàn, đều là những vật dụng cần thiết và loại tốt nhất.
Trình Hạo Phong đã ngồi sẵn ở vị trí tài xế, hôm nay anh diện trang phục đen toàn tập còn mang cả kính mát màu đen, trên ngực là huy hiệu WI của công ty đào tạo vệ sĩ xếp thứ ba trong nước.
Vì để thuận lợi đi theo An Kỳ, lần này Trình Hạo Phong đã tốn không ít tâm tư và công sức để trở thành một " vệ sĩ cao cấp" cho cô.
An Kỳ ngồi ở ghế trước, cô thắt dây an toàn xong rồi quay qua nhìn Trình Hạo Phong dịu dàng nói:
" Mình đi thôi anh."
" Hạ Tiểu Hi đâu? Chẳng phải em nói tới đón cô ấy đi cùng à?"
" Em cũng không biết, mới sáng sớm đã chạy đi đâu rồi, cậu ấy kêu em đi trước rồi lát nữa sẽ tới sau."
" Ờ, vậy mình đi."
Trình Hạo Phong khẽ cười ôn nhu với An Kỳ rồi quay về phía trước chuẩn bị khởi động xe.
" Chờ chút, chờ chút."
Đột nhiên An Kỳ lại hí hửng lên tiếng khiến Trình Hạo Phong hiếu kỳ quay qua xem rốt cuộc cô định giở trò gì nữa thì chỉ thấy An Kỳ đang tháo dây an toàn ra sau đó chồm người tới, hôn chụt lên môi anh một cái.
Nụ hôn ngắn cũn cỡn lướt nhẹ qua cứ như đang thay cho lời cảm ơn, rời khỏi môi anh, An Kỳ mỉm cười hạnh phúc.
" Đại ma vương...!Đã để anh phải chịu thiệt thòi rồi.
An Kỳ có anh bên cạnh thật là tốt.
Em yêu anh."
Trình Hạo Phong bật cười ôn nhu, đưa tay qua xoa xoa đầu cô, ánh mắt cưng chiều vô hạn dành trọn cho An Kỳ.
" Nha đầu ngốc, vậy em định đền bù những thiệt thòi này cho anh thế nào đây?"
" Thế đại ma vương muốn tiểu Kỳ bù đắp gì? Cái gì em cũng cho anh được hết á."
" Thật không? Không hối hận nhé?"
" Tuyệt đối không hối hận."
An Kỳ không màng suy nghĩ mà thẳng thừng gật đầu chắc nịch khiến Trình Hạo Phong cười đắc chí.
Anh búng nhẹ lên chiếc mũi cao cao nhỏ nhỏ đáng yêu của cô rồi cong môi nói:
" Thế thì tối nay "quỳ gối" cho anh."
- -------------------------------
Trở lại biệt thự Uyển Quân, trong căn phòng ngủ màu nude nhã nhặn ấy, Hạ Tiểu Hi sau khi tắt điện thoại xong thì vươn vai một cái để lấy lại tinh thần chuẩn bị bắt đầu cho một ngày làm việc mới.
Lúc này cô mới để ý đến thiết kế của gian phòng, mọi đồ vật, gam màu tường, ga giường đều thiết lập theo phong cách phương tây, tạo cho người sở hữu cảm giác ấm áp.
Đưa mắt nhìn một lượt xung quanh căn phòng và điểm cuối cùng là chiếc giường ngủ, đôi mắt vốn dĩ đang trầm ổn lúc này lại mở to ra hết mức có thể khi nhìn thấy ngay bên cạnh mình là một người đàn ông.
" Aaaa..."
Tiếng hét kinh hoàng vang lên chấn động cả căn biệt thự rộng lớn, đánh thức cả con người vẫn đang say mê ngủ trên giường.
Thừa Mạnh Quân cũng bị tiếng hét chói tai của Hạ Tiểu Hi làm cho náo động, anh bật dậy như cái lò xo, mắt nhắm mắt mở nhìn về phía bên cạnh, còn chưa kịp hiểu được chuyện gì đang xảy ra thì...!
" Chát"
Một cái tát mạnh bạo giáng thẳng xuống khuôn mặt anh tuấn khiến Thừa Mạnh Quân tỉnh cả ngủ.
Theo phản xạ anh đưa tay sờ vào bên mặt vừa bị ai đó đánh đến mức đau rát, lúc này thì anh mới có thể nhìn rõ người vừa ra tay với mình là ai nên liền nhíu mày, lên tiếng
" Hạ Tiểu Hi, sao cô đánh tôi?"
Hạ Tiểu Hi trợn tròn mắt, nhìn thẳng vào mặt Thừa Mạnh Quân mà hậm hực đáp trả
" Anh còn dám hỏi tôi? Tôi phải hỏi anh tại sao anh lại leo lên giường của tôi thì đúng hơn."
" Tôi leo lên giường của cô á?"
Thừa Mạnh Quân vẫn với cái thái độ lơ tơ mơ không hiểu gì hỏi lại Hạ Tiểu Hi lần nữa rồi mới nhìn xung quanh căn phòng.
Rõ ràng tối qua sau khi uống thuốc xong thì anh về đây ngủ mà? Cả đêm cũng không thức giấc lần nào thì làm gì có chuyện đi nhầm phòng? Sao giờ lại ngủ cùng với cô nhóc dở hơi này là thế nào? Chuyện này nhất định phải hỏi cái lão già Trương Định lại mới được.
Khi không làm sao lại ngủ cùng một phòng, trên cùng một giường được chứ?
" Nè, cái đồ biến thái, sao lại câm như hết rồi, làm chuyện xấu rồi bây giờ không dám thừa nhận hả? Nói cho mà biết nhé dám lừa bà đây ở lại để giở trò tiểu nhân.
Bà sẽ đi kiện nhà ngươi đến khi thân bại danh liệt thì thôi.
Hạ Tiểu Hi này không dễ bị ức hiếp đâu ha."
Hạ Tiểu Hi đanh giọng nói rồi bỏ đi xuống giường không quên lườm Thừa Mạnh Quân một cái sau đó mới cầm theo túi xách bỏ đi.
" Biến thái? Giở trò tiểu nhân? Kiện đến thân bại danh liệt?"
Thừa Mạnh Quân ngẩn người lập lại những câu mấu chốt Hạ Tiểu Hi vừa nói, trong đầu anh liên tục nhảy số, cuối cùng thì cũng tiêu hóa được vấn đề vừa diễn ra sau đó liền vội vàng đuổi theo nói cho rõ với Hạ Tiểu Hi, nếu không ngày mai anh lại trở thành tội nhân thiên cổ có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không hết tội mất.
" Nè, cái đồ bà chằn cô đứng lại cho tôi.
Cô nói ai là biến thái hả? Rõ ràng là cô tự mình leo lên giường của tôi rồi bây giờ lật lọng là sao?".