Chương 294 Lãnh Tử Thâm cười rồi nói: “Sư đệ hiểu, Vũ Kiếm sư huynh.” Vừa dứt lời, Lãnh Tử Thâm bỗng đưa tay. Một ngón tay trực tiếp điểm trên vai của Linh Bối, một cỗ canh kình mạnh mẽ xung kích vào trong cơ thể của Linh Bối. Ngay lập tức, Linh Bối ngây ra tại chỗ. Lãnh Tử Thâm cười nhìn Linh Bối nói: “Xin lỗi, Linh Bối cô nương, ủy khuất muội ở bên cạnh xem rồi. Yên Hoài, đỡ sư muội của muội, chúng ta đến cửa Bạch Tháp đợi hai tên của Nhất Nguyên viện kia.” Yên Hoài đi tới, đỡ lấy cơ thể của Linh Bối. Tuy cơ thể của Linh Bối cứng đờ, nhưng vẫn có thể nói chuyện, đè thấp giọng, Linh Bối nói: “Yên Hoài sư tỷ, tỷ và bọn họ là một bọn sao?” Yên Hoài dùng giọng nói chỉ có Linh Bối nghe được, nói: “Linh Bối sư muội. Thật ra sư tỷ cũng không muốn đối xử với muội như vậy. Nhưng ai kêu muội vừa tới thì chiếm hào quang của sư tỷ. Ai kêu muội thân thiết với sư tôn như vậy, giống như Vô Sầu sư tôn chỉ có một đệ tử là muội. Linh Bối sư muội, tất cả đều chỉ trách muội. Có điều đợi sau khi Lãnh Tử Thâm sư huynh giải quyết xong hai người bạn đó của muội, rồi muốn muội thì muội sẽ không còn uy hiếp đối với sư tỷ nữa. Sư tỷ vẫn là tam sư tỷ của Minh Tâm viện, mà muội sẽ ngoan ngoãn làm sư muội tốt của tỷ.” Linh Bối ngậm miệng, không nói gì nữa. Yên Hoài khẽ mỉm cười, đỡ Linh Bối đi theo bước chân của Lãnh Tử Thâm và Vũ Kiếm. Tầng bốn tháp tu hành, Cửu Thiên và Hàn Liên hoàn toàn không biết tình hình ở bên ngoài, vẫn đang liều mạng leo lên. “Tầng hai võ kỹ cao nhất là nhân cấp cao giai, tầng ba cao nhất là linh cấp sơ giai, tầng bốn cao nhất là linh cấp trung giai. Cửu Thiên sư đệ, chỉ cần lên tầng năm thì chúng ta có cơ hội có được võ kỹ linh cấp cao giai rồi. Xông lên! Hàn Liên hét lên tiếng, liều mạng đi lên, hận không thể dùng cả tay chân. Đến chỗ này, những bậc thang có phù văn đáng chết này càng lúc càng khó đi. Mỗi mộ bước giãm lên đều cảm thấy bị hút chết ở trên thêm đá, hoàn toàn không nhấc được chân. Không chỉ như vậy, bậc đá mỗi tầng còn có một lớp màn ánh sáng mạnh mẽ, chặn ở đường đi về phía trước. Bức màn ánh sáng cao 10 trượng, không dễ gì mới dùng canh kình đánh tan, màn ánh sáng này sẽ biến thành lực lượng cuồng bạo, công kích vào. người bọn họ. Bậc đá mỗi tầng đều phải bỏ ra sự cố gắng rất lớn, Cửu Thiên hai tay như bay, liều mạng công kích. Động tác của hắn buộc phải nhanh, bởi vì những bức màn ánh sáng này sẽ khôi phục lại, nếu tốc độ của hắn chậm một chút thì sẽ bị bức màn ánh sáng đè xuống. Băng Sơn Quyền! Cửu Thiên lúc này đã thu lại trọng kiếm vào trong nhẫn, lúc này còn đeo trọng kiếm leo tháp không khác gì làm mình thêm khổ. Liệt Hỏa Kim Thân mở ra, mỗi một quyền của Cửu Thiên đều phải dùng lực bạo phát mạnh mẽ, canh khí lập tức chuyển hóa ra canh kình mạnh gấp hai mươi lần khiến hắn thế như chẻ tre, một đường đi lên. Bậc thang nối tới tầng năm, vẫn không chặn được hắn! Hàn Liên cũng đang liều mang vung Bích Thủy Trường Thiên Kiếm, ở bên ngoài đối phó với các học viên khác hắn ta không thể dùng Đoạt Thiên kiếm pháp, nhưng ở đây, hắn ta cuối cùng cũng có thể thoải mái sử dụng. Mỗi một kiếm chém xuống, đều có thể chém được một khoảng bức màn ánh sáng, nghiến răng chống đỡ không bị sóng Lãnh Tử Thâm đè xuống, Hàn Liên đang liều mạng đi về phía trước. Cửu Thiên cũng phải cố ý đi chậm lại, để Hàn Liên theo kịp bước chân của hắn. Có hắn ở phía trước đánh tan bức màn ánh sáng, Hàn Liên sư huynh có thể giảm bớt không ít áp lực. Có lúc mượn chỗ trống khôi phục ở bức màn ánh snags còn có thể theo Cửu Thiên đi liên tiếp mấy tầng.