Chương 347 Cửu Thiên ngẫm nghĩ chốc lát, đột nhiên quyết định giương thanh trọng kiếm của mình lên đánh mạnh vào cánh cửa. Kengl! Động tác của Cửu Thiên khiến cho Hàn Liên và hai người còn lại giật nảy mình. Như một phản xạ có điều kiện, cả ba lùi về sau mấy bước, đồng thời giơ vũ khí lên. Nhưng đợi một lúc vẫn không có chuyện gì xảy ra. Ba người nhìn quanh nhìn quất, rồi Hàn Liên thở phào nhẹ nhõm: “Cửu Thiên sư đệ, đệ đừng dọa người ta có được không? Người dọa người sẽ dọa chết người đấy.” Cửu Thiên đứng im tại chỗ, lặng lẽ cảm nhận sức mạnh mình tung ra đã bị cổng trấn giữ hấp thụ, sau đó chuyển hóa thành sức mạnh phòng thủ của cổng trấn giữ. Cửu Thiên mở hai mắt ra rồi đáp: “Rắc rối rồi. Cánh cổng này rất khó mở ra.” Đám Hàn Liên tiến lên phía trước. Sở Trực nói: “Không thể ấn vào đâu đó để mở ra giống như cánh cửa kia à? Cửu Thiên lắc đầu: “Hết khả năng đó rồi. Trừ phi có pháp khí hoặc công pháp của vị tiên khí sư đã qua đời này. Khoan đã. Pháp khí, có khi nào là…” Như sực nhớ ra điều gì đó, Cửu Thiên vội vàng lấy Thập Phương đỉnh trong thắt lưng mình ra. Thiên Địa Ngũ Hành Chỉ Lực vẫn đang chảy bên trong chiếc Thập Phương đỉnh trong suốt. Cửu Thiên cầm Thập Phương đỉnh trên tay, chậm rãi truyền Ngũ Hành Chi Lực vào trong. Cửu Thiên có thể cảm nhận thấy một luồng lực co thắt đáng sợ truyền ra từ bên trong Thập Phương đỉnh, liên tục bóp nghẹt canh khí mà hắn bơm vào. Vẻ mặt Cửu Thiên nghiêm nghị, canh khí trào dâng khắp cơ thể. canh khí hóa thành nguyên khí. Bỗng chốc, nguyên khí bùng nổ gấp hai mươi lần, xông vào trong Thập Phương đỉnh bằng sức mạnh hồng hoang. Chỉ giây lát, Cửu Thiên đã “nhìn thấy” thông qua nguyên khí dấu khắc nho nhỏ bên trong Thập Phương đỉnh. Không nghi ngờ gì nữa, đây là dấu ấn do chủ nhân của Thập Phương đỉnh để lại để điều khiển Thập Phương đỉnh. Thông qua dấu khắc nho nhỏ này, Cửu Thiên có thể cảm nhận được sức mạnh của vị tiên khí sư kia. Luồng sức mạnh thâm sâu khó lường như đại dương, dù hàng trăm năm đã trôi qua, trong ấn ký vẫn ẩn chứa khí tức làm người ta bái phục. Hít sâu một hơi, Cửu Thiên đẩy canh khí của mình vào dấu khắc. Ngay sau đó, Thập Phương đỉnh sáng bừng lên. Thập Phương đỉnh trong suốt tỏa ánh hào quang thập sắc, chiếu sáng cổng trấn giữ trước mặt. Cửu Thiên cảm thấy sức mạnh của mình bị Thập Phương đỉnh cuốn đi như cơn lũ. Và khi ánh sáng càng lúc càng chói mắt, từng đường vân nối tiếp nhau bỗng sáng lên trên cổng trấn giữ trước mặt. Những đường vân này chảy thành hai chữ Thập Phương màu vàng kim. Ngay sau đó, cánh cửa mở bung ra. Hàn Liên kinh ngạc hô toáng lên. “Mở ra rồi. Đệ thật sự không phải siêu đẳng bình thường đâu, Cửu Thiên ạ!” Sở Trực ngạc nhiên cũng thốt lên: “Cửu Thiên sư đệ, đệ sử dụng nó như thế nào vậy? Võ giả chúng ta cũng có thể sử dụng pháp khí của luyện khí sĩ à?”