Chương 165 Ôn Hủ Hủ mở cửa xe, lấy tốc độ cực nhanh khom lưng chui vào. Nhưng sau khi lên xe cô mới nhận ra, cảm giác thoải mái của loại xe sang trọng cao cấp này ập đến. Khoang xe rộng rãi, nhiệt độ thích hợp khiến người ta cảm thấy toàn thân thư thái. Ngay cả mùi thơm mát lạnh nhàn nhạt tản ra trong không khí, cũng đặc biệt dễ ngửi. Ôn Hủ Hủ không dám nói chuyện lại càng không dám nhìn phía trước, cô cứng ngắc ngồi ở phía sau, lo lắng mình sẽ có hành động xấu hổ nào đó. Vì vậy cô cố ý liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ làm bộ thưởng thức phong cảnh. Cho nên có thể nói, cô ở trước mặt người đàn ông này, vẫn không thể buông xuống được như trong tưởng tượng. Trên cả đoạn đường hai con người này không có bất kỳ trao đổi nào. Hoắc Tư Tước không thiết nói chuyện với Ôn Hủ Hủ. Dù sao, cô cũng là người phụ nữ mà hắn chán ghét nhất. Hoặc là hắn quên phía sau còn một người đang ngồi. Hai người đến công ty, dựa theo lệ thường Hoắc Tư Tước lái xe đến bãi đỗ xe ngầm dành riêng cho tổng giám đốc. Chuẩn bị xuống xe, trực tiếp đi thang máy dành cho tổng giám đốc lên tầng cao nhất. Ôn Hủ Hủ nhìn thấy, xuống xe cũng trực tiếp xách túi đi ra ngoài. Hoắc Tư Tước: “Cô làm gì vậy?” Hắn rốt cục cũng chịu mở miệng nói chuyện. Ôn Hủ Hủ nhún vai: “Tôi ra ngoài. Hoắc tổng, trong mắt những người trong công ty anh, tôi chính là một người phụ nữ xa lạ, tốt nhất anh đừng để người khác nhìn thấy tôi ngồi xe của anh. Ảnh hưởng không tốt đến anh đấy. Tôi đi đây.” Sau đó Ôn Hủ Hủ xách theo túi xách của cô, chạy thật nhanh. Hoắc Tư Tước: “……” Thái dương hắn giật giật. Đặc biệt khi hắn nhìn thấy bước chân vô cùng vui sướng của người phụ nữ đó khi rời khỏi đây, sắc mặt hắn càng thêm khó coi. Nhưng hắn vẫn không nói gì. Vài giây sau, hắn trực tiếp tiến vào thang máy liền đi lên. Mà sau khi Ôn Hủ Hủ từ bãi đỗ xe đi ra, cô lại đường đường chính chính đi vào cổng lớn. “Xin chào, cho hỏi cô là ai? “À, tôi?” Ôn Hủ Hủ nhìn chằm chằm nhân viên lễ tân đang hỏi mình, đột nhiên khựng lại ở đó. Nguy rồi, vừa rồi đi gấp, cũng quên hỏi tên đàn ông chó kia bố trí công việc gì cho cô? Giờ thì sao? Ôn Hủ Hủ cau mày, cuối cùng vẫn quyết định tự mình nghĩ cách: “Tôi muốn tới ứng tuyển, công ty các cô còn thiếu người không?” “Hả? Ứng tuyển? Vậy cô gửi sơ yếu lý lịch chưa? Sao còn hỏi công ty chúng tôi thiếu người không?” Nhân viên lễ tân thực sự sốc trước câu nói của cô gái này. Vì chưa từng có ai đi xin việc như thế này, còn hỏi còn thiếu người không. Nhưng Ôn Hủ Hủ, quả thật tới đây là để chọn đồ ăn. Cô căn bản cũng không quan tâm công việc gì, cô đến là chìu theo ý của con trai. Cuối cùng, Ôn Hủ Hủ chọn nhân viên bộ phận kinh doanh. Những trong suốt quá trình phỏng vấn thái độ của cô vô cùng thờ ơ. Mười mấy phút sau, trợ lý Tiểu Lâm nhận được lệnh của tổng giám đốc. Nhanh chóng từ trên lầu lao xuống. Mục đích tất nhiên là đi tìm vợ cho hắn rồi.