Chương 196 Hắn liền từ trên cao nhìn xuống liếc cậu một cái. Sau đó, trực tiếp đem cậu cùng em gái ném vào trong xe đi. “Được, ở bên trong đợi cho ba!” Hắn nói xong liền khởi động xe. Vài phút sau, chiếc Maybach màu đen đã rời khỏi khu nhà cũ. Nhận điện thoại của Lâm Tử Dương: “Tổng giám đốc, đã tìm được vị trí, là trên một chiếc thuyền bỏ hoang trên bến tàu, bên này đã phái trực thăng và tay súng bắn tỉa hạng nặng qua đó.” “Biết rồi.” Hoắc Tư Tước nghe xong liền cúp điện thoại. Lúc này hắn không có bất kì biểu hiện nào. Thoạt nhìn không giống như là đang đi đến hiện trường bắt cóc mà giống như đến công ty đi làm như mọi ngày. Tuy nhiên, chỉ là một tên bắt cóc. Hắn đã huy động trực thăng còn có tay súng bắn tỉa hạn nặng tới. Có làm lố quá không? Mười lăm phút, bọn bắt cóc không nhận được cuộc gọi lại của Hoắc Tư Tước, bọn bắt cóc đã bắt đầu đứng ngồi không yên. Vừa nhìn thấy điện thoại reo, bọn chúng lập tức mừng rỡ như điên bắt lấy: “Alo?” “Đứa nhỏ đâu?” Điện thoại vừa được kết nối, Hoắc Tư Tước ở bên trong không có bất kỳ âm thanh ấm áp nào, trực tiếp hỏi một câu như vậy. Tên bắt cóc lập tức ngẩn người: “Sao ông biết đứa nhỏ chưa chết?” Hoắc Tư Tước cười lạnh: “Mục đích của các người là tiền, nếu như các người giết nó, lấy cái gì làm lợi thế? Hơn nữa, các người dám giết sao?” Tên bắt cóc: “……” Sắc mặt của tên bắt cóc như tắc kè hoa hết đỏ lại trắng, không nói được lời nào. Đây chính là sự chênh lệch IQ! Tên bắt cóc cuối cùng chỉ có thể ngượng ngùng thừa nhận: “Đúng, vậy bây giờ ông đã chuẩn bị xong một tỷ chưa?” “Được rồi, nhưng trước tiên các người phải cho tôi xem người đã!” Hoắc Tư Tước lạnh lùng nói trong điện thoại. Số tiền một tỷ, cũng không phải là số nhỏ, hắn không xác định người còn sống hay không? Hay là có an toàn không? Làm sao hắn có thể đưa tiền cho bọn bắt cóc? Có lẽ bọn bắt cóc cũng nghĩ tới điều này, cho dù tên đó có chút không muốn nhưng cũng đành đem điện thoại chỉnh thành chế độ gọi video, và chĩa máy về phía con tin. Trong nháy mắt, Hoắc Tư Tước cũng đã tin vụ bắt cóc này là có liên quan đến hắn. Đó thực sự là một đứa nhỏ. Nhưng hiện tại trong ống kính không chỉ mình đứa nhỏ mà còn có thêm một người phụ nữ, trên mặt còn loang lỗ vết máu. Người phụ nữ ấy đang ôm đứa nhỏ cuộn tròn mình lại.