Chương 228 Ôn Hủ Hủ tình cờ liếc nhìn trong cửa hàng và nói một cách hào phóng. Cô đã từng là người ở trên đỉnh cao giàu có ngã xuống, nên đối với cô bây giờ vật chất chỉ là phù phiếm, chứ nói gì đến việc theo đuổi chúng. Thế nhưng, khi nhân viên bán hàng nghe thấy điều này, cô ta đột nhiên trở nên kém nhiệt tình hơn. “Nancy, vẫn là không thể quá tùy tiện. Anh thấy cái này cũng không tệ, em đi thử cái này đi.” Kiều Thời Khiêm liếc nhìn nhân viên bán hàng, tiện tay lấy xuống một mẫu mới nhất. Nhân viên cửa hàng vui vẻ, cô ta lập tức mặt mày hớn hở phụ họa: “Vâng, thưa cô, cô có khí chất tốt như vậy, mặc bộ váy này vào sẽ càng xinh đẹp, đi ra ngoài nhất định sẽ làm cho người ta nhìn đến tỏa sáng.” “Vậy sao?” Ôn Hủ Hủ nghi ngờ nhìn chiếc váy. Kiều Thời Khiêm: “Là thật, em có thể vào thử trước xem có đẹp không, rồi mới quyết định có muốn mua hay không?” Sau đó, người đàn ông này lại trực tiếp tới nắm lấy tay cô, cầm lấy chiếc váy và đưa cô đến trước phòng thử đồ. Ôn Hủ Hủ: “……” Ôn Hủ Hủ có chút không thoải mái, cho nên cuối cùng cô cầm chiếc váy đi vào. Khi cô vào trong, nhân viên bên ngoài bắt đầu trò chuyện với Kiều Thời Khiêm. “Thưa ngài, ngài quả là có mắt nhìn. Mẫu này là mẫu mới vừa ra mắt. Bạn gái ngài lát nữa đi ra chắc chắn sẽ rất xinh đep.” Kiều Thời Khiêm chỉ mỉm cười không nói lời nào. Vài phút sau, Ôn Hủ Hủ cuối cùng cũng mặc chiếc váy đó bước ra. Nó thực sự rất đẹp, như thể nó được thiết kế riêng cho cô, cổ màu Morandi, cộng với thiết kế nước hoa nhỏ với đường khâu ở eo. Một khi xuất hiện cả người đều tỏa sáng, ngay cả khuôn mặt cũng càng xinh đẹp động lòng người. “Nhìn kìa, cô đẹp quá!” Nhân viên cửa hàng nhìn thấy cô đều tán thưởng đi tới. Đôi mắt của Kiều Thời Khiêm cũng sáng lên. Trước đây anh ta biết cô rất đẹp, nhưng anh ta không ngờ rằng cô chỉ cần cẩn thận trang điểm và ăn mặc một chút đã làm cho người ta không rời mắt. “Được, vậy thì cái này đi, lấy cho cô ấy……” “Cái váy này thật đẹp, Tư Tước, Tư Tước. Anh xem, em muốn mua cái này, chúng ta mua cái này được không?” Ngay khi Kiều Thời Khiêm chuẩn bị bảo nhân viên cửa hàng thanh toán hóa đơn. Bỗng bên ngoài có người nhìn thấy bóng lưng Ôn Hủ Hủ, ngay lập tức làm nũng với người đàn ông đang đi cùng cô ta. Tư tước? Hoắc Tư Tước?! Ôn Hủ Hủ đang đứng trước gương nghe được, thoáng chốc ngây người tại chỗ. Sẽ không trùng hợp như vậy chứ? Làm sao bọn họ còn có thể gặp nhau ở đây?