" Sao lại không có khả năng?" Tê Bì toàn thân tản mát ra sát khí nồng đậm, thanh âm còn lớn hơn Tiểu Khai: " Ngươi được xưng tâm luyện thuật không ai sánh bằng, ngươi đương nhiên có thể! Ngươi nhất định phải làm được!"
Tiểu Khai chỉ cảm thấy cái đầu phát lớn, nhìn thấy hắc ngọc chất đống trên bàn, miệng đều là đắng chát, thấp giọng nói: " Ta...ta cũng không biết...được hay không..."
Tâm luyện thuật của hắn, nói trắng ra chỉ thuần túy là lợi dụng Di Lạc Chi Tâm trong cơ thể làm trung chuyển, đem lực lượng dời đi, bởi vì tất cả những thủ pháp luyện khí đều sẽ có hao tổn nguyên liệu, mà Di Lạc Chi Tâm lại có thể trăm phần trăm đem tất cả lực lượng tính chất hấp thu, cho nên, môn thủ pháp này của Tiểu Khai, đích xác có thể xem như thủ pháp luyện khí thiên tài chưa từng có.
Nhưng Di Lạc Chi Tâm của hắn còn quá yếu, mặc dù lần trước trong sống chết đột phá được cảnh giới xanh nước biển nguyên lực, nhưng cũng chỉ tương đương với một cao đẳng ma tộc mà thôi. Còn hắc ngọc này hơn bảy ngàn khối, mỗi một khối đều ẩn chứa lực lượng công pháp cảnh giới cao nhất của Tê Bì, bảy ngàn cỗ lực lượng này hợp lại, có lẽ còn mạnh hơn cả ma công của bản thân Tê Bì chút ít, thử hỏi Tiểu Khai làm sao có thể hấp thu được hết? Có lẽ ngàn dặm trường chinh chỉ mới mở đầu, đã bị cổ lực lượng này làm nổ bạo mà chết.
Ánh mắt của Tê Bì có chút lãnh, âm thanh nói: " Lão phu tốn nhiều công sức mời ngươi tới, thậm chí còn hứa đem nữ nhi gả cho ngươi, đó là vì muốn ngươi làm chuyện này, ngươi là ma luyện sư cực mạnh của ma giới, nếu cả ngươi cũng làm không được chuyện này, con của ta phải cả đời chịu tàn phế sao? Lão phu mời ngươi tới, còn có ý nghĩa gì?"
Lời này nói ra, lộ hẳn sát khí, Tiểu Khai chỉ cảm thấy hàn khí rét lạnh, đã rùng mình một cái.
Tê Bì chợt thở dài, nói: " Đại sư cũng không cần khẩn trương, lão phu có thể cho ngươi nhiều thời gian suy nghĩ, nhưng đại sư nhất định phải luyện chế ra pháp bảo này giúp cho ta."
Tiểu Khai nói: " Đại nhân xác định có bảo bối này, sẽ nhất định có thể phá giải được Phong Ma Khẩu Quyết?"
Tê Bì lắc đầu nói: " Đây chỉ là một ý tưởng muốn nếm thử của lão phu thôi, mặc dù không có nắm chắc, nhưng chung quy muốn thử một lần."
Thái độ của hắn rõ ràng là muốn đè ép người khác, làm cũng được, không được cũng phải làm, Tiểu Khai căn bản không có cơ hội cự tuyệt, chỉ có thể cười khổ gật đầu: " Ta sẽ cố hết sức."
Sắc mặt Tê Bì hòa hoãn, ôn nhu nói: " Đại sư có gì cần, có thể nói ra."
Tiểu Khai trong đầu một mảnh hỗn loạn, nghĩ tới nghĩ lui, cũng nghĩ không ra có biện pháp gì có thể đem những hắc ngọc này toàn bộ luyện hóa thành một, hắn trộm tra xét trang thứ tư của Vô Tự Thiên Thư, cũng muốn hỏi phương pháp phá giải Phong Ma Khẩu Quyết, nhưng Phong Ma Khẩu Quyết liên lụy tới lực lượng của thần, sớm siêu việt cảnh giới của tam giới, Vô Tự Thiên Thư rõ ràng chỉ cho hắn một đáp án: " Quyền hạn không đủ" mà thôi.
Tiểu Khai nhíu mày suy nghĩ, nhớ tới mục đích mình tới đây, trong đầu hốt nhiên hiện lên một đạo linh quang, bật thốt: " Bàn Cổ Phủ! Ta cần Bàn Cổ Phủ!"
Ánh mắt Tê Bì dữ dội: " Bàn Cổ Phủ là thần khí tổ truyền của Bá Cách gia tộc ta, ngươi cần làm gì?"
" Bởi vì ta...ta cần nghiên cứu làm sao luyện chế ra nó." Tiểu Khai nói chậm rãi: " Bàn Cổ Phủ mặc dù đối với Phong Ma Khẩu Quyết không có hiệu quả, nhưng nó có thể phá đi phong ấn của tam giới, hiệu quả rất tương thông với Phong Ma Khẩu Quyết, ngươi muốn luyện hóa bảy ngàn hắc ngọc này, không phải là muốn phá hết phong ấn của tam giới hay sao? Nếu ta có thể biết rõ thủ pháp luyện khí của thần, có thể dùng được để phá đi Phong Ma Khẩu Quyết?"
Tê Bì nhất thời do dự.
Bàn Cổ Phủ là bảo bối của Bá Cách gia tộc, hắn tự nhiên không hy vọng Tiểu Khai nghiên cứu ra nguyên lý lực lượng của thần, nhưng mặt khác, hắn lại hy vọng Tiểu Khai có thể nghiên cứu ra bí mật của Bàn Cổ Phủ, sau đó có thể phá đi phong ấn trên người tam thiếu gia. Hai ý niệm này đổi tới đổi lui trong đầu, qua hồi lâu, Tê Bì có chút ít không tình nguyện gật đầu: " Được rồi."
Trong lòng Tiểu Khai nhảy mạnh, mục đích hắn tới nơi này chính là muốn ăn trộm Bàn Cổ Phủ, dùng trao đổi Sa La Mộc và Hoàn Hồn Thảo với Vong Xuyên Quân, nhưng vì gặp được Tiểu Trúc, đó chẳng qua là điều ngoài ý muốn, hôm nay dây dưa lâu như vậy, Bàn Cổ Phủ cuối cùng đã tới tay, Tiểu Khai bỗng nghĩ tới mục đích đến nơi này.
Tê Bì nhổ Bàn Cổ Phủ trong miệng ra, hóa thành cây búa lớn dài hơn một thước, đưa cho Tiểu Khai cầm lấy, chỉ cảm thấy vào tay nặng nề vô cùng, không khỏi hỏi: " Thanh búa này làm sao thu nhỏ lại?"
Tê Bì nhíu mày nói: " Đó là khẩu quyết cha truyền con nối của gia tộc ta, đại sư không cần biết đâu."
" Đương nhiên không được." Tiểu Khai nói: " Ta đã phải nghiên cứu bí mật của Bàn Cổ Phủ, tự nhiên trước tiên phải hoàn toàn hiểu rõ phương pháp sử dụng nó, nói không chừng khẩu quyết kia là mấu chốt của bí mật về Bàn Cổ Phủ thì sao?"
Ánh mắt Tê Bì lóe ra, bỗng nhiên xẹt qua một đạo hung quang, trầm giọng nói: " Được, ta nói cho ngươi!"
Một tia hung quang này vừa lóe thì tắt, nhưng đúng lúc cho Tiểu Khai nhìn thấy. Trong lòng hắn hiểu rõ, biết Tê Bì khẳng định sau chuyện này sẽ giết người diệt khẩu. Hắn lại nói: " Đại nhân, cây búa này ẩn chứa bí mật khẳng định không phải chuyện đùa, ta cần nhiều thời gian một chút, nếu đại nhân không vội, ta muốn đem nó về nghiên cứu, như thế nào?"
Hắn nhìn thấy Tê Bì trầm ngâm không nói, cười bảo: " Gian biệt viện kia khắp bốn phía đã bị đại nhân cho người bao vây ẩn mật, hoa viên phía sau càng phong ấn khắp nơi, căn bản không còn đường để đi, chẳng lẽ còn sợ ta đánh cắp cây búa này?"
Tê Bì thầm nghĩ cũng đúng, gật đầu nói: " Cũng tốt, ngươi trở về đi."
Tiểu Khai mừng thầm, nhưng trên mặt không lộ chút phản ứng, dùng phương pháp Tê Bì chỉ cho đem cây búa thu nhỏ cầm trong lòng bàn tay, cười nói: " Ta cáo từ được chứ?"
Tê Bì chậm rãi gật đầu, chỉ vào hắc ngọc chất núi trên bàn nói: " Pháp bảo này, ngươi phải luyện nó."
Tiểu Khai a a cười: " Ta biết, ngươi giúp ta đưa tới là được."
Tê Bì chắp tay đứng, không thèm nhắc lại, đưa mắt nhìn Tiểu Khai đang chậm rãi tiêu sái đi ra đại sảnh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Tiểu Khai trở lại biệt viện, lập tức bế quan nghiên cứu Bàn Cổ Phủ, Di Lạc Chi Tâm trong cơ thể hắn là công pháp cao nhất Diệt Thế Chi Môn, cảnh giới đã ngang ngửa với Sáng Thế Thần, cả sáng thế lực của Tiểu Tiểu cũng có thể hấp thu qua, tự nhiên cũng không xem lực lượng của thần của đám ma tộc để vào mắt, Tiểu Khai không vội đem cây búa phóng lớn, để nó nằm trong lòng bàn tay, khải động nguyên lực màu xanh nước biển.
Trong Bàn Cổ Phủ ẩn chứa lực lượng vô cùng lớn, Tiểu Khai đương nhiên không dám lỗ mãng hấp thu toàn bộ vào trong cơ thể, nếu không bị bạo thể mà chết thì thật là quá oan uổng, hắn cẩn thận chỉ rút đi một tia lực lượng đưa vào trong Di Lạc Chi Tâm, cỗ lực lượng này màu vàng đất, màu sắc nồng hậu giống như chất dịch, vừa đi vào trong Di Lạc Chi Tâm thì bỗng nhiên" bồng " một tiếng, trong phút chốc bành trướng ra gấp trăm lần, nhất thời điền đầy cả Di Lạc Chi Tâm, Tiểu Khai trong tích tắc toát ra một thân mồ hôi lạnh, thầm nghĩ: " Nguyên lai lực lượng trong Bàn Cổ Phủ là dùng mật độ cao áp súc, hoàn hảo ta chỉ hút đi một tia lực lượng, nếu nhiều hơn một chút, có lẽ đã phá tan Di Lạc Chi Tâm rồi."
Hắn nhắm mắt yên lặng nhận thức lực lượng trong Di Lạc Chi Tâm, thần niệm xâm nhập vào trong thần lực niêm trù, mới thoáng vừa thấy, nhất thời cả kinh trợn mắt há hốc mồm.
Nguyên lai một cỗ lực lượng nhìn như thuần túy này, bên trong thế nhưng có trăm sông trăm suối, phân biệt phức tạp khó thể nói nên lời, các loại các dạng lực lượng cổ quái Tiểu Khai chưa từng thấy dung hợp đan vào cùng một chỗ, vừa mới hoàn mỹ hình thành một chỉnh thể, lại nhìn thấy, quả thật là ngàn vạn dấu hiệu, làm cho da đầu người ta run lên, Tiểu Khai nhịn không được thử thăm dò lấy đi một mẫu lực lượng trong đó, tinh tế xem xét, vừa tra xét, nhịn không được kinh ngạc " di" một tiếng.
Nguyên lai cỗ lực lượng này tương đối quen thuộc, lộ ra thanh quang nhàn nhạt, chính là ngày đó Thanh Thành chưởng môn đã xuất ra Chiếu Yêu Kính, chính là lực giam cầm. Tiểu Khai yên lặng nhận thức, chỉ cảm thấy cỗ lực lượng này thật là thuần túy, mặc dù cùng loại với Chiếu Yêu Kính, nhưng tinh luyện hơn thập bội, có lẽ sớm siêu việt khỏi phạm trù của tu chân giới, đạt tới cảnh giới của tiên ma.
Hắn buông cỗ lực lượng này, lại tùy ý xem xét vài cỗ lực lượng, thời điểm nhìn tới cỗ lực lượng thứ mười tám, quả nhiên nhìn thấy một cỗ lực lượng quen thuộc, chính là do một đạo phong ấn do Lưu Vân Thủy Tạ thi triển lên người Tiểu Trúc, đương nhiên, đạo phong ấn này còn hơn phong ấn do Lam Điền Ngọc thi triển, lại càng tinh luyện hơn rất nhiều.
" Chẳng lẽ...nơi này toàn bộ đều là phong ấn lực?" Trong đầu Tiểu Khai mọc lên một ý niệm cổ quái, nhịn không được tinh tế xem xét tiếp tục.
Di Lạc Chi Tâm cao minh thế nào, phàm là lực lượng bị hắn điều tra qua, đều rõ ràng hiện ra thuộc tính trong đầu Tiểu Khai, mấy lực lượng này ngàn kì trăm quái, nhưng đều là phong ấn trận pháp lực, Tiểu Khai một đường nhìn qua, thần niệm chuyển động còn nhanh hơn động tác, cho nên chỉ qua một khắc, đã tra xét qua hơn ba ngàn cỗ lực lượng.
Hắn càng xem càng âm thầm kinh ngạc, ý niệm cổ quái trong đầu càng phát ra rõ ràng, chỉ qua nửa giờ, rốt cuộc đã xem hết toàn bộ lực lượng, thế nhưng túc túc chừng hơn một vạn một ngàn cỗ lực lượng, trong mấy lực lượng này có mang theo tiên linh khí, lại có khí tức của ma giới, có số ít đến từ tu chân giới, ngoại trừ mấy thứ này, thế nhưng còn có bốn cỗ lực lượng dị thường thần diệu, xa xa siêu việt thần ma cảnh giới, ngay cả Tiểu Khai cũng không thể thấy ra đến tột cùng là bí ẩn gì. Bốn cỗ lực lượng này phân chia bốn điểm, đem một vạn một ngàn cỗ lực lượng tụ tập cùng một chỗ, hình thành một chỉnh thể, hiện ra màu vàng đất ở bên ngoài.
" Chẳng lẽ bốn cỗ lực lượng này, đến từ đệ tứ giới hay đệ ngũ giới?" Tiểu Khai cau mày nghĩ ngợi: " Bàn Cổ Phủ có thể trảm phá hết thảy phong ấn, mà phong ấn trong búa đều là lực lượng phá giải phong ấn, có lẽ loại phong ấn của tam giới đều có phương pháp phá giải, trong cây búa này đều có, cấu tạo này, chẳng lẽ lại giống như ý nghĩ của Tê Bì? Khác ở chỗ, Tê Bì chỉ có thể nói là có hơn bảy ngàn cỗ lực lượng, mà cây búa này, lại phong ấn một vạn một ngàn cỗ lực lượng, có lẽ đây thuộc về đệ tứ giới và đệ ngũ giới a."