Vô Tự Thiên Thư

chương 30: điện não thần toán (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

" Tiểu tử, đừng nghe hắn gạt người." Trung niên nhân nói chuyện hùng hồn: " Đó chính là đất bẩn trên người hắn tha xuống, ta phỏng chừng hắn đã một tuần không có tắm rửa đó."

" Tốt lắm, tốt lắm, vị tiếp theo." Người chủ trì lúc này không thể không tiếp tục đứng ra, liều mạng đẩy trung niên nhân: " Vị tiên sinh này phiền ngài đi xuống đi."

Vị thứ hai tình nguyện xem tướng số là một thiếu niên chỉ có mười bảy, mười tám tuổi, thái độ của thiếu niên này hoàn toàn không giống trung niên nhân, vừa lên đài đã ôm lấy tay của tiểu thần đồng lắc mạnh: " Cao nhân, cao nhân, vô luận là Mật Tông hay là giáo đình, hay là các loại môn phái tu chân, ta đều hướng tới đã lâu a! Năm năm trước ta đã xem Phiêu Miểu Chi Lữ nga, hôm nay khó khăn mới được gặp cao nhân, ngươi hãy thu ta làm đồ đệ a, được không?" Thiếu niên lui về phía sau vài bước, hình dáng ra vẻ khổ sở: " Cao nhân, ngươi xem ta căn cốt thế nào? Có phải là một kỳ tài tu đạo năm trăm năm mới xuất hiện chăng?"

Đại hòa thượng Ngộ Minh nhìn hắn liếc mắt nở nụ cười: " Phàm phu tục tử, nhưng bất quá phúc khí đến rồi."

Thiếu niên nổi giận: " Ngươi tuyệt đối đã xem lầm rồi, ta tuyệt đối là một kỳ tài tu luyện, ta từ nhỏ đã cảm thấy trong cơ thể ta có một cỗ khí, hơn nữa ta đặc biệt thích ăn trái cây…đại sư, ngươi không thể nói ta như vậy nga."

Tiểu Khai bình thường vốn cũng rất thích xem tiểu thuyết huyền huyễn, bất quá khi gặp biểu hiện của thiếu niên này, rõ ràng là đã đọc sách đến mức bị tẩu hỏa nhập ma rồi, hắn lặng lẽ lắc lắc đầu: " Ai…mới tuổi nhỏ như vậy…."

" Được rồi, đừng có làm vậy nữa." Tiểu thần đồng cũng cười: " Bây giờ ngươi đi theo phía đông năm mươi thước, quẹo trái, sẽ gặp một chỗ xổ số, đúng là kịp giờ để mua, ngươi đi mua mười đồng tiền, chắc chắn ngươi sẽ trúng thưởng."

" Thật hay giả đó?" Thiếu niên nghi ngờ.

" Thử xem không phải sẽ biết sao?" Vẻ mặt thần đồng cao thâm rõ ràng là đang trấn an thiếu niên, thiếu niên không nói hai lời, quay đầu bước đi. Mọi người dưới đài đang bàn tán không ngừng, đều cảm thấy phi thường tò mò.

Phải biết rằng tính toán cho số mệnh một người, có thể tìm người hợp mệnh số, nhưng loại mua xổ số này thì tuyệt đối thật là công phu, viên đất vừa rồi của tiểu thần đồng cho đến bây giờ còn không biết là thật hay giả, nếu lần này tính toán của hắn có thể thành công, vậy viên đất vừa rồi tám phần là thánh dược Đại Hồng Đan của Mật Tông không sai.

Động tác của thiếu niên rất nhanh, năm phút sau đã thở hổn hển chạy trở về, cầm trong tay năm tờ xổ số.

" Nga, cao nhân, ta đã mua xổ số về đây, ta sẽ mở trước mặt các ngươi." Thiếu niên vừa nói vừa mở ra tờ thứ nhất, ở trên viết: " Cảm ơn đã quyên góp sự nghiệp phúc lợi của Trung Quốc."

Thiếu niên tiếp tục mở tờ thứ hai cũng là câu viết đó.

Tờ thứ ba, thứ tư cũng là cảm tạ.

" Di, chẳng lẽ tiểu thần đồng tính sai rồi?"

" Nha, dĩ nhiên rồi, ta đã nói đâu dễ trúng như vậy."

" Ha ha, ha ha, ta nói mà, thứ Huyền Học này không huyền bí như vậy đâu."

"…."

" Tiểu…tiểu thần đồng, chỉ còn tờ này thôi." Tay của thiếu niên chỉ vào tờ xổ số: " Hay là…ngươi xem đi?"

" Không cần, ngươi xem là được." Tiểu thần đồng đã tính trước, mỉm cười: " Đừng lo, mở nó ra đi."

Thiếu niên cẩn thận mở tờ xổ số, lộ ra vài chữ tinh mỹ.

" Một số 0, hai số 0, ba số 0, bốn số 0…Oa! Thật sự trúng rồi, một vạn nguyên a!" Thiếu niên kêu to lên.

" Trời ạ, thật sự là trúng thưởng lớn rồi! Tiểu thần đồng này thật sự là quá thần kỳ a!"

" Đúng vậy, đúng vậy, đây không phải thần đồng, đây là phật sống a!"

" Ai, tại sao ta không lên nhờ phật sống tính toán cho ta chứ?"

" Ta hỏi người chủ trì, còn nhận báo danh không?"

"…"

Thiếu niên hưng phấn đi xuống, có một vạn nguyên, hắn đã quên chuyện mình cần bái sư phó học tu chân, người chủ trì nhìn vị tình nguyện thứ ba, lại nhìn vẻ mặt nhiệt tình của Tiểu Khai, có chút chần chờ nói: " Nếu không…hay là ngươi tới biểu diễn đi?"

" Ha ha, rốt cuộc đến ta rồi!" Tiểu Khai nhảy lên một cái: " Được, vậy bây giờ đến phiên ta đến biểu diễn, ta cho các ngươi kiến thức kiến thức, cái gì mới gọi là tướng số công nghệ cao, trăm tính đều linh, tuyệt đối không sai!"

" Ân…vị..tiên sinh này ngài họ gì?" Người chủ trì hỏi.

" Nga, ta họ Nghiêm, ngươi gọi ta là Tiểu Khai là được." Tiểu Khai thuần thục mở ra năm vật dụng đặt trên đài, tất cả đều lóe sáng, dụng cụ vận hành đã ông ông vang lên, đứng ở vị trí thứ ba vị tình nguyện xem tướng rõ ràng đã bị Tiểu Khai dọa khiếp, nuốt nước bọt một cái quay đầu hỏi người chủ trì: " Ta…ta có thể mời Trương đạo trưởng tính cho ta không?"

" Không được, tuyệt đối không được! Ngươi là của ta đó!" Lỗ tai Tiểu Khai thật thính, nhào tới giữ chặt cổ tay vị tình nguyện đó, bị Tiểu Khai lôi kéo, nhất thời không thể động đậy, mặt hắn cũng đỏ lên, nhưng nhìn thấy hình dáng sẵn sàng nổi điên của Tiểu Khai, hắn thật sự không dám nói ra chữ " không" chút nào.

Tiểu Khai thuận thế chụp micro trong tay người chủ trì: " Các vị xem, các vị nữ sĩ, ta, Nghiêm Tiểu Khai, năm nay hai mươi mốt tuổi, tướng mạo đoan chính, thân thể khỏe mạnh, không hút thuốc, không uống rượu, không có điểm nào không tốt, đang làm việc tại một công ty tài chính, nghiệp vụ thuần thục, chưa lập gia đình, còn đang độc thân…"

" Ngươi nên nói về máy móc của ngươi đi." Người chủ trì lặng lẽ nhắc nhở hắn.

" Nga, nói vào việc chính đây.." Động tác của hắn có vẻ ngại ngùng: " Kỳ thật, ta là một khoa học gia…"

" Oanh!" Bên dưới vang lên một trận cười to.

" Ân, các ngươi không cần cười, chờ ta giải thích cho các ngươi cách xếp đặt nguyên lý, các ngươi sẽ biết ta là một khoa học gia vĩ đại thế nào." Tiểu Khai nghiêm trang nói: " Nói cho các ngươi, đây tuyệt đối là phát minh mới của thời đại, các ngươi có thể nhìn thấy đầu tiên, là vinh hạnh lớn nhất của các ngươi."

Nghe nói như thế, dưới đài lại một phen cười to.

Khi mọi người đã bình tĩnh trở lại, Tiểu Khai bắt đầu nói chuyện.

" Dựa theo quan niệm của ta, trước tiên hoàn toàn đánh vỡ chuyện tính toán không chính xác, tất cả những người học vật lý nên biết, trong thế giới điện não, quỹ tích vận động của điện tử không thể tính toán, chúng ta chỉ có thể căn cứ vào việc kết quả mà đại khái xác định cách vận động của nó nhưng ta vẫn kiên trì cho rằng, trên thế giới này mọi sự vạn vật kỳ thật đều có thể tính toán chuẩn xác, nhưng vì điều kiện để suy đoán chưa đủ nên mới không thể tính toán chuẩn xác được, nếu trong điều kiện đầy đủ, ta nghĩ có thể nhìn thấy sự vật phát triển biến hóa, sau đó tiến triển thế nào, đều có thể tính toán một cách chuẩn xác cả!" Tiểu Khai đột nhiên ngưỡng cổ, tiêu sái nhìn lướt qua dưới đài, khẳng khái nói: " Cả thế giới, thậm chí cả vũ trụ, đều có thể đoán trước được hoàn toàn!"

Hắn vỗ vỗ vào máy tính của mình: " Ta đã giải thích trình tự này suốt năm năm, có thể hoàn thành cỗ máy tính toán hết sức phức tạp này!" Text được lấy tại

" Cao, cao, thật sự là rất cao a!" Tiểu Quan nghe được trợn mắt há hốc mồm: " Khai ca, ngươi đang diễn giảng hả? Ta không thể không thừa nhận ta đã bị ngươi mê hoặc rồi."

" Hắc hắc, bình thường thôi." Tiểu Khai nói: " Kỳ thật đây là luận văn tốt nghiệp đại học của ta, bất quá cuối cùng thầy giáo đã cho ta một câu kết luận quá kém."

Tiểu Quan không nói gì.

" Cáp…ây!" Người chủ trì ngáp một cái: " Nói xong rồi chứ? Nói xong thì hãy biểu diễn cho mọi người xem một chút đi, Tiểu Khai đồng chí."

" Nga, được." Tiểu Khai thuần thục trên máy tính mở ra một hình ảnh, bắt đầu phỏng vấn vị tình nguyện thứ ba.

" Năm nay bao nhiêu tuổi?"

" Cao bao nhiêu, nặng bao nhiêu?"

" Có bao nhiêu đứa con? Bao nhiêu con gái? Tên gọi là gì?"

" Nhóm máu của ngài là gì?"

" Có cao huyết áp hay không? Có bệnh gì khác không?"

" Nhà của ngài ở đâu? Bao nhiêu phòng?"

" Khi ngài còn trẻ có cuộc tình nào khác không? Trong cuộc đời từng có mấy nữ nhân?"

" Nơi này có ba tấm hình, nếu một chọn một ngài chọn cái nào?"

" Một hay nhiều?"

" Ảo tưởng của ngài là Tiêu Sắc hay là Lâm Chí Linh?"

" Tiền dành dụm của ngài nhiều không? Mật mã nhiều số chứ?"

"…"

Lão nhân gia tính tình rất tốt, mặc dù vậy chỉ nửa giờ sau khi Tiểu Khai hỏi tới mật mã ngân hàng của ngài thì ngài đã phát tác, tay hắn run run chỉ vào Tiểu Khai, môi đánh bần bật run rẩy: " Ngươi…ngươi con thỏ đáng chết, ngươi đúng là có mưu đồ làm loạn, tiểu súc sanh..rõ ràng ngươi có âm mưu đoạt gia sản của ta a.!"

" Không phải, không phải lão nhân gia, ta tuyệt đối không có ý tứ này." Tiểu Khai nóng nảy: " Ta là muốn dùng điều tra tường tận để có thể đạt được kết quả chuẩn xác nhất a."

" Ngươi…ngươi đúng là một tiểu tử táng tận lương tâm, ngươi đừng mơ tưởng! Lão nhân ta còn chưa hồ đồ, ta chết cũng không nói cho ngươi mật mã là ngày sinh của ta đâu!" Lão nhân gia dĩ nhiên cũng đã tức giận đến hồ đồ luôn.

" Nga, vậy ngày sinh của ngài là gì?" Tiểu Khai liền hỏi.

" Hừ, hừ, sáu tây tháng ba." Lão nhân nói: " Ta sẽ không nói cho ngươi."

Tiểu Khai cuối cùng cũng không ngốc, không dám nói nữa, thấp giọng nói thầm: " Được được, hãy dùng tư liệu không trọn vẹn này mà tính thôi."

" Tư liệu không đầy đủ thì kết quả thế nào a?" Ở dưới đã bắt đầu có người tò mò.

" Không có gì." Tiểu Khai nói: " Trình tự của ta phi thường vĩ đại, nếu hắn không dùng đủ trọn vẹn tư liệu để tận lực tính toán, tuy hắn cấp ra kết quả không sai, bất quá nếu tư liệu quá ít, hắn cũng chỉ có thể làm ra bảng tính toán sơ lược bên ngoài, không có khả năng làm ra tính toán thật tỉ mỉ chính xác."

" Nga, nếu là không sai, thì chỉ cần có kết quả là được." Người bên dưới yêu cầu cũng không cao.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio