"Tại sao em lại thương Rei nhiều đến thế, dù anh ấy không có chút máu mủ với em?
Em cũng chả biết nữa. Chỉ là thương thì cứ thương thôi.
Nhưng Rei đôi lúc rất bất an vì bản thân không hề có chút liên kết nào với em.
Không sao, em thương anh ấy nhiều hơn là được.
Hơn nữa, em không quan trọng huyết thống đến vậy đâu.
Em không phủ nhận sự kỳ diệu của huyết thống nhưng quả thực, đôi lúc huyết thống cũng không quan trọng như vậy.
Mọi người cũng biết là em bị lạc sang Trung từ năm tuổi mà.
Đến năm tuổi mới được trở về nhà.
Trong khoảng thời gian nơi xứ người, em được nhận nuôi ở một gia đình cũng coi là một gia tộc.
Địa vị khá cao, mới đầu mấy người đó không chấp nhận một kẻ ngoại lai như em.
Nhưng a nương - chính là mẹ nuôi nhất quyết muốn nhận nuôi em.
A nương vừa mất đứa con đầu lòng, đứa con đó ra đi khi trạc tuổi em vậy.
Vì quá nhớ thương đứa con nên a nương đã nhận em về bất chấp sự phản đối của mọi người trong nhà.
Ở đó, mọi người đều không thích em nhưng a nương luôn dành hết mọi yêu thương cho em.
Đến năm tuổi, mẹ Yuki muốn đón em đi. Ban đầu, a nương không đồng ý. Nuôi em bao năm, sao có thể nói đón đi là được.
Nhưng mà, không ngờ rằng lúc đó a nương lại có thai.
Nếu như không phải năm đó a nương có đứa con của riêng mình, a nương nhất định sẽ không để em đi đâu.
Mỗi dịp đầu năm, em đều cùng với gia đình sang Trung thăm a nương.
A nương không chỉ là người đã cưu mang em mà còn giúp gia đình em chăm sóc con gái trong bao năm ở nơi xứ người.
Vì có a nương cho nên em tin rằng bất kể cùng dòng máu hay không, em vẫn sẽ thương Rei như vậy."