[Vô Xá Hệ Liệt] Tu La Quân Tử

chương 122

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Chờ một chút." Thượng Quan Khiêm lại mở miệng. Bởi vì mới trải qua □, thanh âm đã không còn ôn hòa ngày thường mà mang theo một cảm giác mệt mỏi dụ nhân.

"Khiêm, hiện tại đã không có khả năng dừng lại." Lúc này như thế nào có thể dừng, đã tới bước này, bản thân vẫn nhẫn nại, lửa nóng dưới thân đã muốn nảy ra gân xanh, kêu gào tiến vào. Vì để chứng minh lời nói của mình, Quân Hành Tuyệt dán vào thêm một chút nữa, để cho lửa nóng đụng chạm vào cửa vào.

Chỗ kia theo phản xạ co rút lại, chỉ là như vậy, còn chưa tiến vào, Quân Hành Tuyệt đã cảm thấy bản thân muốn điên rồi, đã không thể áp chế.

"Cầm cái này." Tay vừa lật, một cái chai xuất hiện ở trên tay của Thượng Quan Khiêm, đưa cho Quân Hành Tuyệt.

Tiếp nhân cái chai, mở ra nắp, tác dụng của dược cùng cách dùng xuất hiện trong đầu. Nhãn thần của Quân Hành Tuyệt sáng lên, đây là thứ tốt a.

Đem dược vẽ loạn ở trên tay, sờ tới chỗ đóa hoa kia, vuốt ve qua mỗi tấc nếp uốn, đóa hoa hơi hơi run rẩy, hoa tâm lại bởi vì được dược vật thấm vào mà cũng run rẩy theo.

Quân Hành Tuyệt thử tham nhập một ngón tay, thực dễ dàng liền tiếp nhận.

Thượng Quan Khiêm rên rỉ ra tiếng, địa phương chưa bao giờ bị người đối đãi qua như vậy, đột nhiên bị dị vật xâm nhấp, bởi vì tác dụng của dược vật nên không có cảm giác đau đớn.

Nghe được thanh âm của Thượng Quan Khiêm, Quân Hành Tuyệt lưu lại mồ hôi lạnh. Còn chưa thể, còn chưa thể, cho dù bản thân rước lấy vô cùng khó chịu, cũng không thể thương tổn tới Khiêm.

Cắn chặt môi của mình, bắt đầu co rút ngón tay của mình. Nơi đó lửa nóng cũng được kéo căng, chỉ là một ngón tay liền hút chặt như vậy, quả thật không thể tin được nơi này có thể dung hạ thứ cứng rắn kia bản thân.

Nội vách bắt đầu thả lỏng, Quân Hành Tuyệt tham nhập ngón tay thứ hai, khuếch trương, sau đó là ngón tay thứ ba. Thẳng tới khi ngón tay thứ ba có thể tự do xuất nhập, Quân Hành Tuyệt rút ngón tay của mình ra.

Đem hai chân của Thượng Quan Khiêm đặt ở trên bờ vai của mình, nâng lên thắt lưng của Thượng Quan Khiêm, nắm chắc vị trí, chậm rãi đẩy mạnh.

Bởi vì đã trải qua khuếch trương và làm trơn, hơn nữa còn có tác dụng của dược vật, cho dù là cự vật của Quân Hành Tuyệt, cũng thuận lợi tiến vào được một chút.

Chính là tiến vào một chút như vậy, Quân Hành Tuyệt cũng đã cảm giác được sự tốt đẹp, muốn không để ý tới bất kì gì mà tiến sâu vào, sau đó bắt đầu công phạt.

Tiến thêm vào một chút, tốt lắm, lại thêm một chút, Quân Hành Tuyệt chậm rãi đẩy mạnh, tới thời điểm đi vào đỉnh điểm, cơ hồ muốn điên rồi. Quân Hành Tuyệt thoải mái tới rên rỉ.

Sau đó gian nan chầm chậm lại tiến vào.

"Khiêm, thực xin lỗi, ta không nhịn được." Bản thân đã tới cực hạn, hắn đã không còn có thể khống chế được dục vọng của mình.

Vừa dứt lời, Quân Hành Tuyệt đột nhiên đẩy mạnh vào trong thân thể của Thượng Quan Khiêm, làm cho Thượng Quan Khiêm kêu rên một tiếng. Không phải đau, dược vật do mình chế tạo, sẽ không sinh ra ra cảm giác đau, cũng sẽ không bị thương, một tiếng hừ này là bởi vì đột nhiên bị va chạm.

Cũng bởi vì một tiếng này, Quân Hành Tuyệt hoàn toàn không khống chế được, ở trên cơ thể của Thượng Quan Khiêm, rất nhanh ra vào.

Không đủ, còn chưa đủ, đem Thượng Quan Khiêm ôm lấy, để cho hai chân của Thượng Quan Khiêm quấn trên thắt lưng mình, ôm lấy thắt lương của Thượng Quan Khiêm, đem người ôm lên trên người mình. Thời điểm sau đó chuyển qua trên bắp đủi của Thượng Quan Khiêm, lại lần nữa mãnh liệt di chuyển.

Bởi vì dục vọng, sắc mặt của Thượng Quan Khiêm ửng đỏ, cây tram cài trên tóc bị rơi xuống, tcó đen tán sau lưng, hai tay đặt ở trên vai của Quân Hành Tuyệt, đầu lên xuống, tiếng kêu không che giấy. Thanh không phải rõ ràng, mà chỉ là âm tiết đơn thuần.

Chỉ là âm tiết đơn giản như vậy, có thể khiến cho động tác của Quân Hành Tuyệt lại nhanh thêm vài phần.

Rốt cuộc, Quân Hành Tuyệt kêu lên một tiếng đau đớn, ở trong cơ thể Thượng Quan Khiêm để lại chứng minh của mình. Thượng Quan Khiêm cũng ở thời khắc đó, tại trên bụng hai người, lưu lại chất lỏng dính sệt màu trắng.

Hai người cùng nhau ngã vào trên giường, thở hổn hển.

Quân Hành Tuyệt thỏa mãn cười, một lát sau, nhìn thấy người nằm dưới thân mình còn chưa tán đi mị thái, khiến cho thứ của Quân Hành Tuyệt đang ở trong cơ thể của Thượng Quan Khiêm một lần nữa kiên định bắt đầu ngẩng đầu.

Thượng Quan Khiêm mới dừng lại được cmar nhận biến hóa trong cơ thể, nhìn Quân Hành Tuyệt, "Ngươi..."

Quân Hành Tuyệt lá gan lớn không chờ Thượng Quan Khiêm đem lời nói cho hết đã ngăn chặn lại ở trên môi của Thượng Quan Khiêm, ở trong cơ thể của Thượng Quan Khiêm bắt đầu lại di chuyển. Có ý thức công kích vị trí mẫn cảm, thành công làm cho Thượng Quan Khiêm lại trầm luân trong dục hải (biển dục vọng).

Lại sau một phen mây mữa, hai người lại nghỉ ngơi.

Thượng Quan Khiêm cảm giác trên người dính dáp, muốn đi rửa mặt chải đầu, mới giật giật thân thể, Quân Hành Tuyệt lại có phản ứng.

"Khiêm, lại tới một lần." Lúc này đây Quân Hành Tuyệt mở miếng trước, không đợi Thượng Quan Khiêm hiểu rõ mà trả lời đã lại tiếp tục di chuyển.

Một lần nữa, lại thêm một lần nữa.

Thời gian từ sau giờ ngọ chuyển tới chạng vạng, từ chạng vạng biến thành đem tối. Không cho bất cứ kẻ nào quấy rối trong lúc đó, Diêm La vốn tiến vào một hồi lại lập tức đã bị Quân Hành Tuyệt đuổi ra ngoài, mệnh lệnh không cho phép bất cứ ai được tiến vào, sau đó thiết lập kết giới. Cũng may mắn bản thân đã bỏ xuống màn che giường, không để cho Diêm La nhìn thấy kiều mỵ của Khiêm khi đó; cũng may mắn bản thân ngăn chặn môi của Khiêm, không để cho Diêm La nghe được thanh âm dụ nhân của Khiêm. Cho dù Diêm La không phải là người thì cũng không được.

Ban đêm tiếp tục, Quân Hành Tuyệt cũng không dừng lại hành vi của bản thân, nhẫn nại lâu lắm, dục vọng đã tích lũy nhiều lắm, một lần hai lần ba lần bốn lần năm lần, như thế nào đã đủ, không muốn ngừng lại.

Mà Thượng Quan Khiêm đã không có khí lực để ngăn trở, tùy ý để Quân Hành Tuyệt muốn làm gì thì làm.

Quân Hành Tuyệt thỏa mãn, Thượng Quan Khiêm cũng mệt nhọc ngủ.

Quân Hành Tuyệt nhìn thấy Thượng Quan Khiêm nằm trong lồng ngực của mình, ý cười nơi khóe miệng càng thêm sâu, bản thân rốt cuộc cũng chiếm được. Tuy rằng chỉ là thân thể, bất quá như vậy cũng không sai.

Nhưng mà, thân thể của Khiêm thực kém, chỉ như vậy một chút liền mệt mỏi ngã xuống, vẫn nên bồi bổ a. Quân Hành Tuyệt lại quên mất với thực lực của bọn họ, đã không cần phải làm mấy việc bồi bổ gì đó.

Không có rời khỏi bên trong cơ thể của Thượng Quan Khiêm, cũng biết Thượng Quan Khiêm quả thật mệt mỏi, nếu không cũng sẽ không giữa đường cứ như vậy mà ngủ, không muốn tắm qua.

Hai tay gắt gao ôm người chân ái của mình, nhẹ nhàng ở trên trán của y ấn một nụ hôn.

"Ngủ ngon, mộng đẹp, Khiêm của ta. Ta yêu ngươi." Cho dù đối phương đã không nghe được, Quân Hành Tuyệt một người vẫn ôn nhu nói.

Bất quá hẳn là Thượng Quan Khiêm ở trong mộng tựa hồ nghe được, khóe miệng gợi lên một độ cung rất nhỏ.

Quân Hành Tuyệt cười khổ, vì độ cung này, dục vọng của bản thân lại có dấu hiệu ngẩng đầu lên. Bản thân như thế nào cũng không đủ a.

Thuần thục đem dục vọng áp chế, Quân Hành Tuyệt nhắm mắt lại. Đêm nay sẽ có được một giấc mộng đẹp đi.

Sáng sớm ngày thứ hai, Quân Hành Tuyệt mở mắt ra, nhìn thấy người trong lồng ngực, còn có ở dưới chăn, xúc cảm da thịt xích lõa chạm vào nhau, dục vọng của bản thân ở một chỗ địa phương ấm áp chặt chẽ được bao vây lấy.

Không phải mộng, tối hôm qua không phải là mộng.

Hết thảy chuyện phát sinh tối hôm qua đều quá mức giống mộng đẹp, làm cho Quân Hành Tuyệt thậm chí một lần lại một lần cho rằng bản thân là đang nằm mơ, một giấc mơ có cảnh tượng chân thật.

Chỉ là tình huống hiện tại nói cho hắn biết, tối hôm qua hết thảy không phải là mộng.

Nam nhân thời điểm sáng sớm chính là khi dễ xúc động nhất, thời điểm ý thức được hỏa nhiệt của mình vẫn ở trong cơ thể của người mình yêu, Quân Hành Tuyệt lại xúc động. Biến hóa như vậy làm cho Thượng Quan Khiêm bừng tỉnh, mở mắt ra, nhìn thấy Quân Hành Tuyệt đang từ ngây ngô cười tới biến thành xấu hổ.

Thượng Quan Khiêm chuẩn bị đứng lên, trong cơ thể có thứ gì đó trượt ra.

Quân Hành Tuyệt kêu lên một tiếng đau đớn, sáng sớm còn đã bị hành động như vậy kích thích.

Trong cơ thể có thứ gì đó càng nóng thêm vài phần, Thượng Quan Khiêm không thèm để ý mà di động, khiến cho nó rời khỏi thân thể của mình. Nhưng mà dịch thể dính nhớp cũng theo đó trượt ra làm cho y không khỏi hơi hơi nhíu mi. Tối hôm qua tới tốt cùng là làm mấy lần, y đều đã không đếm được, hơn nữa toàn bộ đều bắn ở bên trong.

Xốc chăn lên, dấu vết trên thân thể như bạch ngọc tê dại toàn bộ xuất hiện ở trước mắt của Quân Hành Tuyệt. Đây đều là thành quả của hắn ngày hôm qua, Quân Hành Tuyệt si mê nhìn, nghĩ tới chuyện đã xảy ra ngày hôm qua, cười ngây ngốc. Khiêm là của hắn, rốt cuộc cũng thuộc về hắn.

Thượng Quan Khiem mặc kệ suy nghĩ hiện tại của Quân Hành Tuyệt là gì, hướng mép giường di động, mặt mày nhăn càng sâu, thắt lưng cùng chân mềm nhũn, chỉ từ di động nhỏ như vậy đều có thể cảm nhận được.

Âm thầm một chút nghỉ ngơi và hồi phục, đứng lên, sau đó một luồng nhiệt nóng, từ đùi chảy xuống. Nếu nói cứ như vậy mà đi, sẽ lưu lại một dấu vết.

Thượng Quan Khiêm biến mất ở trước mặt của Quân Hành Tuyệt.

Đang si ngốc nhìn, nhìn hành động của Thượng Quan Khiêm, còn có chất lỏng lưu lại từ trên đùi kia, đây hết thảy đều là căn cứ chứng minh cho phát sinh ngày hôm qua. Đột nhiên, Thượng Quan Khiêm biến mất ở trước mặt mình.

Trong lòng hoảng hốt, Khiêm, tức giận? Hay là hối hận? Mặc kệ là loại suy đoán gì cũng là cho hắn hoảng hốt sợ hãi. Thẳng tới khi nghe được tiếng nước tuyền từ trong phòng tắm, mới bình tĩnh trở lại. Khiêm nguyên lai là đi tắm rửa.

Như vậy bản thân có nên hay không cũng đi vào đây? Hắn cùng Khiêm đã tiến triển tới bước này, lại cũng nhau tắm rửa cũng đâu sao. Nghĩ, nước ở trên thân thể của Khiêm chảy xuống, bản thân ở trên thân thể như bạch ngọc kia chà lau, hoặc ở cùng với Khiêm ở trong nước...

Tâm động không bằng hành động, Quân Hành Tuyệt cũng lập tức hướng phòng tắm rời đi.

Hơi nước mong lung, che không được ánh mắt của Quân Hành Tuyệt. Thượng Quan Khiêm lúc này chính là đưa lưng về phía hắn, một bàn tay chống bên cạnh, một bàn tay tham nhập hai ngón vào bên trong nhụy hoa.

"Khiêm..." Không nghĩ tới bản thân vừa mới tiến vào lại chứng kiến cảnh tượng kích thích như vậy, Quân Hành Tuyệt có loại xúc động muốn chảy máu mũi.

"Vừa lúc, tới đây hỗ trợ." Thượng Quan Khiêm dừng lại động tác, xoay người, không có nửa điểm kinh hoàng đối với sự xuất hiện của Quân Hành Tuyệt.

"Hỗ trợ?" Quân Hành Tuyệt nghĩ tới bị kích thích.

"Đem tinh dịch ngươi bắn ở bên trong lấy ra." Không có nửa điểm che giấu, nói trắng ra những lời khiến người ta thẹn thùng. Ngón tay của bản thân không cách nào tiến vào sâu hơn, bên trong còn một ít không thể lấy ra được.

Quân Hành Tuyệt bị lời nói rất không phù hợp với Thượng Quan Khiêm này đánh sâu vào trong đầu, thân thể tạm thời không thể làm ra bất cứ phản ứng gì. Trong đầu hắn hiện lên vô số cảnh tượng không thể nói cho ai biết, thời khắc tiêu hồn ngày hôm qua quanh quẩn ở trong đầu, còn có trước mắt xuất hiện bộ dáng trên đùi của Khiêm lưu lại dấu vết.

"Làm sao vậy?" Nhìn thấy Quân Hành Tuyệt vẫn không có hành động gì, Thượng Quan Khiêm hỏi. Quân Hành Tuyệt không nguyện ý thì y sẽ gọi Diêm La tới giúp y.

"Không có việc gì." Quân Hành Tuyệt miên man bất định (suy nghĩ lung tung) cuối cùng cũng hồi phục ý thứ. Nếu bản thân không hành động, Khiêm sẽ có thể kêu Diêm La tới hỗ trợ. Điều này làm sao có thể, Khiêm chính là của hắn, hơn nữa loại vị trí này, cái loại dấu vết này, hắn như thế nào có thể để cho người khác nhìn thấy. Cho dù đó không phải là người thì cũng không được.

Bộ dạng kia của Khiêm, chỉ cần một mình mình biết là được, người khác ngay cả tưởng tượng cũng là tội không thể tha. Bộ dạng kia của Khiêm, mỗi tấc da tấc thịt, mỗi một biểu tình chỉ thuộc về một mình hắn; ngay cả một sợi tóc cũng không thể để cho bất cứ kẻ nào nhìn trộm, liền một thanh âm cũng không thể để cho người ta nghe được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio