Chương
“Được.”
Tôn Yến Tư và Hy Mộng Lan liếc mắt nhìn nhau, cười mừng rỡ.
Mặc dù đúng là phải xin lỗi Hy Nguyệt rồi, nhưng trên đời này, người không vì mình, trời tru đất diệt mà.
Trong vòng quan hệ của các ngôi sao, có một lời đồn đãi dần lan truyền tứ phía.
Vết nhơ trong quá khứ của Hy Nguyệt dần bị bóc ra.
Mợ chủ nhà họ Lục xinh đẹp tuyệt trần, trong sáng thánh thiện, thế mà trước đây lại bị…
Tất thảy đều cho Mộ Dung Cẩm Lý thêm mắm dặm muối vào rồi tung ra.
Đoạn video kia cũng ở trong vòng quan hệ của các diễn viên âm thầm chuyền tay nhau từ người này sang người khác.
Đó dường như chính là bằng chứng đanh thép nhất.
Lục Lãnh Phong tức giận tới mức sôi gan, anh phải bắt con chuột xấu xa dám tung tin bịa đặt bôi đen vợ mình này ra băm vằm thành từng mảnh.
Hy Nguyệt không ngờ đến sẽ có người lấy chuyện này ra để làm loạn.
Có điều, chuyện mà cô muốn biết nhất, đó là, làm sao người này lại biết được chuyện đó?
“Lục Lãnh Phong, chuyện này không phải giống như bọn họ nói đâu.”
Cô cắn cắn môi dưới toan giải thích, thì Lục Lãnh Phong đã kéo cô, ôm chặt trong lồng ngực:
“Anh biết, anh sẽ không bỏ qua cho tên khốn kiếp ấy đâu.”
Hy Nguyệt không biết được rốt cuộc anh đang nói đến ai. Là người đã khinh khi cô lúc ở khách sạn, hay là người đã bày ra trò đồn đoán này.
“Em biết, chuyện này nói thế nào cũng là vết nhơ trong cuộc đời em.”
“Vợ ngốc, chuyện này không phải là lỗi của em.”
Anh đau lòng hôn lên mái tóc cô:
“Em nên nói chuyện này sớm hơn cho anh mới phải, về chuyện em bị người ta bắt nạt lúc ở khách sạn Hildon ấy.”
“Anh đừng điều tra chuyện ấy nữa, có được không? Em xin anh đó!”
Cô ngước lên nhìn anh, đôi mắt đầy vẻ khẩn khoản.
Lục Lãnh Phong nói mình đã nảy ra một ý tưởng.
Khách sạn Hildon.
Cô gái làm người giao hàng kia.
Trên lưng có xăm một hình trái tim.
Một loạt các sự kiện trùng hợp giờ đây đã có sự xâu chuỗi với nhau cả rồi.
Có khả năng, biết đâu cô gái anh từng dọa nạt lúc trước mà anh vẫn đã luôn kiếm tìm là cô ấy!
“Hy Nguyệt, nhiều khi, tìm ra được chân tướng thật sự không phải là một chuyện xấu.”
“Lời đồn sẽ bị dừng lại bởi những con người khôn ngoan. Em không màng mục đích của kẻ kia là gì, vì tên đó cũng sẽ không được như ý đâu.”
Cô dụi đầu vào lồng ngực của anh.
“Không một ai có thể phá hỏng mối quan hệ giữa chúng ta đâu.”
Lục Lãnh Phong nói không chút do dự.