Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

chương 1863

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Đối với con gái của mình, anh cảm thấy mình yêu thương, chiều chuộng như thế nào cũng không đủ, ngậm trong miệng thì sợ tan, nắm trong tay thì sợ rớt.

Kiều An đã nhìn ra được.

Vốn dĩ tưởng rằng Hy Nguyệt nói anh trọng nữ khinh nam, là cố ý muốn kích thích cô ta, nhưng không ngờ lại là sự thật.

Từ ánh mắt của anh có thể nhận ra rằng anh ấy yêu con gái mình nhiều như thế nào.

Cô ta thật sự hối hận, lúc đầu chỉ muốn tranh tài sản gia tộc với Hy Nguyệt, cô ta cảm thấy càng nhiều con trai càng tốt, nhưng không ngờ lại trở thành như vậy.

Thật sự không nên sinh ra một cặp con trai, nên sinh một cặp long phượng như Hy Nguyệt mới đúng.

Nếu bây giờ cô ta ôm một cô con gái trong tay, Lục Lãnh Phong sẽ không lạnh nhạt, thờ ơ với cô ta như vậy.

Đứa trẻ lại không biết suy nghĩ của người mẹ, nó rất vui mừng khi gặp những anh chị lớn hơn, nói bập bẹ và muốn chơi với họ.

Hy Nguyệt tuy không thích Kiều An nhưng cũng không thù hận gì với trẻ con, dù người lớn có làm sai điều gì thì bọn trẻ đều vô tội, không nên gánh tội lỗi do người lớn gây ra.

Đôi mắt to đẹp của Hứa Kiến Quân chớp chớp, ánh mắt hiện lên sự ranh mãnh: “Dì Kiều An, sao chú Finn không đi cùng dì vậy ạ? Em trai nhỏ nhất định rất hy vọng bố mẹ của mình có thể cùng nhau đi nghỉ.”

Khóe miệng của Kiều An giật giật: “Bố của thằng bé đang ở đây, còn Finn chỉ là bố đỡ đầu của thằng bé thôi.”

Cô ta chưa kịp dứt lời, Lục Sênh Hạ đã khịt mũi: “Cơm có thể ăn bừa, nhưng nói thì không được nói bừa đâu nhé. Rõ ràng anh Finn là bố ruột của thằng bé cơ mà, nhưng cô lại đi tung tin đồn khắp nơi, cô không sợ làm tổn hại đến linh hồn nhỏ bé của thằng bé, gây ra ảnh hưởng tâm lý cho thằng bé sao?”

“Lừa gạt con cái, che giấu sự thật mới là tổn hại lớn nhất đối với nó.” Kiều An tức giận nói.

“Tôi thấy cô đúng là chưa đến Hoàng Hà thì chưa cam lòng, chưa đụng tường Nam chưa quay đầu. Nhà họ Lục chúng tôi đã sửa đổi gia quy và bãi bỏ điều khoản vợ lẽ. Khi các thành viên trong gia đình đã kết hôn, có người phụ bên ngoài cũng không bao giờ có thể bước vào cửa nhà họ Lục một bước, con cái cũng không thể nhận tổ quy tông, trừ khi được vợ cả chấp nhận và được đặt tên theo tên của họ mà thôi.” Lục Sênh Hạ nói rõ ràng và mạnh mẽ.

Điều này không chỉ nói với Kiều An, mà là nói cho cả Tư Mã Ngọc Như nghe.

Trong lòng Tư Mã Ngọc Như hết sức dao động, Hy Nguyệt ra tay thật nhanh chóng, Lục Lãnh Phong vừa mới kế nhiệm thì cô ấy đã ra tay sửa đổi quy định trong gia đình rồi.

Nếu Lục Vinh Hàn vẫn ngồi ở vị trí người nắm giữ quyền quyết định thì cô ấy làm sao dám động tay chân vào nội quy gia đình được.

Lục Lãnh Phong quá bao che cho người phụ nữ này rồi, để cho cô càng ngày càng coi trời bằng vung, một ngày nào đó anh sẽ phải hối hận.

Kiều An nghe thấy giống như sấm chớp vang bên tai.

Rõ ràng đang chĩa mũi nhọn vào cô ta đấy mà.

Không cho cô ta vào cửa nhà họ Lục, không cho đứa trẻ của cô ta nhận tổ quy tông.

Người phụ nữ này thật nham hiểm giả dối, lòng dạ độc ác.

“Hy Nguyệt, cô đúng là ức hiếp người quá đáng, cực kỳ quá đáng.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio