Chương
Trong đáy mắt cô nhỏ Đỗ lóe lên lạnh lẽo.
“Mang canh gà này đến bệnh viện luôn, để bác sĩ kiểm tra qua.”
Xe cấp cứu nhanh chóng đến, đưa Đỗ Di Nhiên đến bệnh viện.
Cô ta có dấu hiệu sinh non, bác sĩ kiểm tra qua canh gà mà bọn họ mang đến, phát hiện bên trong có thành phần hoa hồng.
Đỗ Di Nhiên giật nảy cả mình, đây rõ ràng là có người cố ý muốn hại cô ta, muốn hại cô ta sinh non.
“Cô nhỏ, là hoa hồng đấy, nhất định là cô ta, là cô ta muốn hại chết đứa nhỏ của cháu.”
Cô nhỏ Đỗ cau mày.
“Người phụ nữ này quả nhiên âm hiểm, lại dám thả hoa hồng vào trong canh gà của cháu, cũng may cháu uống vào lại nôn ra hết, nếu không bây giờ đã sảy thai.”
“Cháu đã nói với cô rồi, cô ta không phải hạng người tốt lành gì đâu, tâm kế rất sâu, nếu không sao có thể ép bố chồng của mình xuống đài? Cháu muốn đi tìm Lục Lãnh Phong, vạch trần bộ mặt thật của con ả Hy Nguyệt kia, để anh ấy biết rốt cuộc đã cưới một người phụ nữ đáng sợ như thế nào.” Trong lòng Đỗ Di Nhiên tràn đầy cừu hận, thật sự muốn vạn tiễn xuyên tim Hy Nguyệt, để cho cô chết không có chỗ chôn.
Cô nhỏ Đỗ sờ cằm nói.
“Thế nhưng chúng ta không có chứng cứ, chỉ sợ Lục Lãnh Phong sẽ không tin đâu.”
“Nơi này ngoại trừ Hy Nguyệt thì còn có ai muốn hại con cháu nữa chứ.” Đỗ Di Nhiên nghiến răng nghiến lợi.
“Cháu đoán, cô ta nhất định đã mua chuộc nhà bếp, chút chuyện nhỏ này đối với cô ta mà nói cũng không phải việc khó khăn gì.”
Cô nhỏ Đỗ cũng cho là như thế.
“Trước mắt cháu hãy nghỉ ngơi cho thật tốt, buổi chiều cô sẽ tìm Hy Nguyệt tính sổ.”
…
Trong làng du lịch, Kiều An đi vào trong nhà ăn.
“Tổng giám đốc Lục, bà Lục, tôi có thể ăn cơm với mọi người không?”
“Đương nhiên là được.” Hy Nguyệt để nhân viên phục vụ thêm một chỗ ngồi.
Lục Sênh Hạ sâu xa nhìn qua cô ta, nghe được cách gọi này của cô ta với anh trai, cô nhóc khó tránh khỏi có chút hiếu kỳ. Đây là không định tiếp tục dây dưa với anh trai cô bé nữa à?
“Chị Kiều An, chị có biết Đỗ Di Nhiên cũng đến đây không?”
“Không thể nào, cô ta cũng đến đây ư?” Kiều An hơi chấn động một chút, giống như căn bản không biết Đỗ Di Nhiên cũng đến làng du lịch.
“Spa của nơi này rất thoải mái, tôi vẫn luôn ở trong spa, không ra ngoài, hơn nữa tôi và cô ta cũng chỉ mới gặp mặt một lần, cho dù có gặp được cũng chưa chắc đã nhận ra.”
“Vừa rồi cô ta bị đau bụng đưa đến bệnh viện, không phải là sinh non đấy chứ?” Lục Sênh Hạ lè lưỡi, có mấy phần cười trên nỗi đau của kẻ khác, nếu như người phụ nữ này sinh non thì tốt biết mấy, như thế cô ta sẽ không cách nào dây dưa với anh cả nữa.
Hy Nguyệt thở dài.
“Tuy không rõ bố đẻ của con cô ta là ai, nhưng nói cho cùng cũng là vô tội.”
Lục Sênh Hạ bĩu môi nói.