Chương
Bây giờ Đỗ Di Nhiên bị Hy Nguyệt đè ép, cần khôi phục nguyên khí, chỉ có thể dùng Liễu Giai Tuệ.
Lúc thứ ba và thứ bảy, Y Hạo Phong đều tới câu lạc bộ dưỡng sinh làm spa.
Thứ bảy này, Hy Nguyệt phải đến trung tâm thương mại mua mấy thứ, sẽ đi cùng với bà ấy.
Bên trong đó có một phòng yoga không tệ, cô có thể ở đó tập yoga cho phụ nữ có thai.
Một nhân viên phục vũ gõ cửa đi vào.
“Bà chủ Lục, ở chỗ chúng tôi có mời thạc sĩ âm nhạc từ Vienna tới, đặc biệt biên soạn một bộ nhạc dưỡng thai, cô có muốn mua một đĩa nhạc mang về nghe thử không?”
Hy Nguyệt nhìn anh ta: “Anh để ở đây, để tôi nghe thử trước.”
“Dạ.” Nhân viên phục vụ lấy đĩa tới, để vào trong máy ghi âm kiểu cổ điển, máy ghi âm như vậy cũng là một trong những đặc điểm của quán dưỡng sinh.
Âm thanh trầm thấp vang lên trong phòng, âm phù đó giống như đang khóc, tràn ngập bi thương, tràn ngập tuyệt vọng, giống như đã đánh mất niềm tin đối với cả thế giới này.
Tuy Hy Nguyệt không hiểu âm nhạc lắm, nhưng khúc hát như vậy khiến người ta rất không thoải mái, sao có thể thích hợp dưỡng thai?
“Tắt đi.” Cô xua tay.
“Có muốn nghe bài tiếp theo hay không? Thầy soạn nhạc kia nói mới đầu nghe sẽ cảm thấy hơi dị thường, nhưng chậm rãi thể xác và tinh thần sung sướng, giống như linh hồn xuất khiếu…”
Anh ta còn chưa nói xong, đã bị Hy Nguyệt ngắt lời: “Không cần, anh đi ra ngoài trước đi.”
“Bà chủ Lục, thầy âm nhạc nói mỗi ngày nghe đĩa nhạc này có thể dẫn dắt trí lực thai nhi rất lớn…” Anh ta còn muốn cố gắng khuyên bảo, nhưng bị vệ sĩ xách lên kéo ra ngoài.
Giọng Hy Nguyệt mỉa mai: “Bây giờ những người muốn làm đẩy mạnh tiêu thụ, đúng là càng ngày càng làm càn.”
“Có lẽ đây là công việc riêng của anh ta.” Khải Liên nói.
Nhân viên phục vụ không cam lòng, lại tới chỗ Y Hạo Phong làm đẩy mạnh tiêu thụ. Y Hạo Phong là người không hiểu về âm nhạc lắm, sau khi nghe xong trực tiếp bẻ cái đĩa thành hai, còn gọi người phụ trách chỗ dưỡng sinh tới.
“Nhân viên phục vụ chỗ các cậu bắt đầu đẩy mạnh tiêu thụ những thứ linh tinh với khách hàng từ lúc nào thế?”
Người phụ trách vội vàng giải thích, răn dạy nhân viên phục vụ một trận, sau đó đuổi việc.
Có lẽ hôm nay đầu óc anh ta bị cửa kẹp mất.
Khách hàng VIP như vậy mà cũng dám đắc tội.
Nhân viên phục vụ rời khỏi nơi tập dưỡng sinh, trốn ở trong góc gọi một cuộc điện thoại: “Bọn họ không mua, tôi đã cố gắng lắm rồi, tôi vì chuyện này mà thất nghiệp, có phải là cô nên bồi thường cho tôi một chút hay không.”
“Với chút năng lực kém cỏi đó của anh, còn muốn kiếm tiền, anh lại làm cho tôi một chuyện, làm tốt sẽ lấy được tiền.” Đối phương bực bội cúp điện thoại.
Trên đường trở về, Y Hạo Phong còn hơi căm tức, nói mấy chuyện đâu đâu với Hy Nguyệt.
“Lấy âm nhạc quỷ khóc sói gào làm dưỡng thai, không biết là tên ngu ngốc nào nghĩ ra.”
“Bây giờ có một số người vì tiền có thể không từ thủ đoạn, hai chữ đạo đức đã sớm không biết nên viết như thế nào.” Hy Nguyệt nói.