Chương
” Nếu Song Tử trở về, anh nghĩ mẹ sẽ ra tay sớm…”.
Anh là con trai của bà mà, mẹ mình đang suy nghĩ và dự định làm gì anh cũng đang mập mờ đoán ra được rồi.
Chỉ hy vọng anh và Lục Lãnh Phong có thể bảo vệ tốt cho người mình yêu, không thể để họ chịu bất cứ tổn thương gì.
[ Em biết rồi, cảm ơn anh báo tin, nhưng mà chuyện của anh…]
” Anh đã bảo cậu ấy về Pháp, em cũng hiểu rõ ba mẹ chúng ta ra sao…”.
” Lãnh Phong, chúng ta cùng nhau cố gắng vậy “.
…
Lục gia.
Lục Lãnh Phong đứng ngoài ban công, khi nhận được điện thoại từ anh hai mình, lòng anh có chút lo lắng.
Song Tử trở về nhất định chuyện ấy sẽ xảy ra, ba mẹ anh cũng nhất định xen vào cuộc sống của anh và Hy Nguyệt.
Bây giờ anh nên lên kế hoạch trước, phải bảo vệ Hy Nguyệt bằng mọi cách, thoát khỏi những mưu đồ ác độc của ba mẹ anh.
Hy Nguyệt thấy anh cứ đứng đó, trầm tư thật lâu, thuốc cũng không ngừng hút.
Chỉ khi có gì đó trong lòng làm anh nặng nề, anh mới đụng vào thuốc lá thế này.
” Lãnh Phong, sao vậy?”.
Lục Lãnh Phong nhìn cô, anh đưa tay chạm lên mặt Hy Nguyệt, nghiêm túc đáp lại:” Tiểu Hinh…”.
” Hử?”.
” Anh sẽ dạy em cách bảo vệ bản thân, nếu như có một ngày em gặp nguy hiểm, anh không kịp trở tay…”.
” Em hãy dùng cách anh chỉ để bảo vệ bản thân cho tốt”.
” Người phụ nữ của anh rất kiên cường mà đúng không?”.
.Những ngày sau đó, Lục Lãnh Phong dùng thời gian rảnh của mình ra anh dạy cho Hy Nguyệt cách phòng thân, bảo vệ được bản thân khi không có anh bên cạnh.
Hy Nguyệt đã sẵn thông minh, vì là mang danh đứa con hoang bị bạn học bắt nạn, xem thường, nhưng giáo viên lúc đấy phải công nhận rằng cô là đứa trẻ thông minh từ bé, IQ cao rồi.
Cô cũng lấy đó làm thế mạnh, Hy Nguyệt học rất nhanh, ngoài việc học cách bảo vệ bản thân, cô cũng nhờ Lục Thiên Tư chỉ dạy cho mình những cách sơ cứu và băng bó nếu bị thương, cũng như phân biệt một số loại thuốc cần thiết khi dùng lấy.
Chỉ thoáng chốc hai tháng, Hy Nguyệt tiến bộ rất giỏi, khiến Lục Lãnh Phong và Lục Thiên Tư không khỏi bất ngờ.
” Cô ấy đỉnh thật ” Lục Thiên Tư nhìn Lục Lãnh Phong nói.
Anh gật đầu, thì ra có phước có đức như vậy, có một cô vợ giỏi thế này, anh đúng là đang giữ một viên ngọc quý trong tay rồi.
” Tôi tin cô ấy sẽ tốt khi ở bên cạnh cậu “Lục Thiên Tư nói.
” Cô ấy là người có quyết tâm, cũng nhờ cậu việc lần đó nên tôi và cô ấy hạnh phúc như bây giờ, nếu lúc đó tôi bỏ mặc cô ấy, có lẽ Hy Nguyệt sớm biến thành cô gái không có niềm tin với cuộc sống này rồi ” Lục Lãnh Phong nói.
” Phải nhỉ, vậy là cậu cũng nợ tôi một ân tình rồi ” Lục Thiên Tư nói.
” Nói đi, cậu muốn tôi trả ơn chuyện đấy thế nào?” Lục Lãnh Phong nhìn người anh em tốt của mình hỏi.