Chương
Lục Lãnh Phong làm chủ một đảo nhỏ ngoài biển, nơi đó anh định là nơi sẽ du lịch cùng Hy Nguyệt sau này, bù chuyện hưởng tuần trăng mật lúc trước, nhưng xem ra bây giờ không phải lúc.
Anh nên để mẹ anh đến đó ở vài tháng, tịnh tâm và suy nghĩ kĩ lại hành động của mình.
Ở đấy, bà chẳng thể về được nếu không có lệnh của anh, cũng như chẳng làm càng được với ai cả!
Lục Lãnh Phong nhanh chóng cho người đưa Mộ phu nhân ra đảo chơi với khỉ lập tức,không chậm trễ một giây phút nào.
Đích thân nhìn mẹ mình bị đưa lên máy bay, mặc dù ba anh đã ngăn cản và bà liên tục chống đối, nhưng anh vẫn không thay đổi quyết định của mình, mặc kệ bà la hét, nhìn người của mình tuyệt tình kéo lê Mộ phu nhân lên máy bay, như áp giải tù nhân vậy.
” Lãnh Phong…con…”.
” Nếu ba muốn đi cùng, con sẽ sắp xếp đưa ba đi chuyến sau ” Lục Lãnh Phong nhìn ông nói.
Vì ba anh chưa nhúng tay vào chuyện này nên anh không có cớ động vào ông, đưa ông đi cùng bà.
Chuyện bà gây ra khiến tận ba người bị thương, thư kí Lâm cũng bị đâm do bảo vệ Hy Nguyệt của anh.
Người vô tội như cậu ta còn dính đạn lây, anh vẫn nên tuyệt tình đưa bà đi khỏi thành phố này một thời gian.
Anh tiến lại xe, ngồi vào trong, không nói thêm câu nào với ba mình mà rời đi.
” Ông chủ, chúng ta đi đâu?”.
” Bệnh viện “.
…
Dụ Bạch Ngôn cuối cùng cũng tỉnh lại, nhìn thấy Mộ Viên Thần mừng đến bật khóc.
Mộ Viên Thần ôm lấy bảo bối của mình, bị đánh đến thế này, anh quá là đau lòng rồi.
Dụ Bạch Ngôn từ bé đã bị bạn học ức hiếp, khó lắm anh mới chữa lành vết thương đấy cho cậu, bây giờ lại bị thế này, bảo bối sẽ chịu tổn thương lớn hơn nữa.
” Bảo bối, sau khi em khỏe lại…”.
” Anh quyết định công khai mối quan hệ của chúng ta ” Mộ Viên Thần nghiêm túc nói.
” Anh…”.
Mộ Viên Thần là tác giả tiểu thuyết nổi tiếng, trước đến nay anh không lộ mặt giữa công chúng, thế nên chưa ai biết được dung mạo của tác giả nổi tiếng với bút danh T.N này.
T.N là viết tắt tên Thần và Ngôn của cả hai. Khi quen nhau, Mộ Viên Thần cũng bắt đầu vào con đường viết tiểu thuyết thế này.
” Anh mặc kệ mọi thứ, bảo bối…anh sẽ bảo vệ em “.
Sau chuyện này, anh nhận ra giấu diếm cũng có ngày lộ ra, chi bằng bây giờ nói thẳng ra mọi thứ, chịu khổ trước còn hơn sau này nhiều chuyện xấu ập đến cuối cùng lại để bảo bối chịu tổn thương nhiều hơn.
…
Lục Lãnh Phong nhanh chóng trở lại phòng bệnh, nhìn thấy Hy Nguyệt đang đọc sách, anh tiến đến chỗ cô.
” Anh xong việc rồi sao?”.
Lục Lãnh Phong nói với cô anh đã đưa Mộ phu nhân rời đi, đích thân anh đến giám sát chuyện đó, sau khi chắc chắn làm xong sẽ trở về bệnh viện cùng cô.