Chương
Cô…giận dỗi vô cớ làm gì chứ, để Lục Lãnh Phong phiền lòng.
” Hy Nguyệt, bây giờ Lãnh Phong chỉ có cô thôi, cậu ta sẽ không có người phụ nữ thứ hai đâu “.
Lục Thiên Tư nói, cái này thì anh chắc chắn, Lục Lãnh Phong đã bao lần bảo vệ cô, sau chuyện vừa rồi mẹ Lục Lãnh Phong gây ra, còn đưa mẹ mình ra đảo chơi với khỉ, thì chứng tỏ Hy Nguyệt quan trọng với Lục Lãnh Phong thế nào rồi.
Cạch
Cửa bất ngờ được đẩy ra, Lục Lãnh Phong lảo đảo đi vào, trên người nồng nặc mùi rượu, Lục Thiên Tư và Hy Nguyệt đều ngửi thấy rõ.
Hy Nguyệt vội bỏ hộp cháo qua một bên, định xuống giường đỡ lấy anh thì Lục Lãnh Phong đã xông đến chỗ cô, ôm lấy Hy Nguyệt.
” Bà xã…hức…đừng dỗi anh mà…”.
Lục Lãnh Phong giống như đang khóc, nức nở mà nói.
” Bà xã…hức…hức…”.
Lần này thì chắc chắn rồi, Lục Lãnh Phong này là đang uống say rồi khóc đây này.
Lục Thiên Tư vội đứng lên, anh nhanh chân rời đi. Nếu ở lại, e là làm phiền cả hai vợ chồng này thôi.
Lục Lãnh Phong ôm chặt lấy Hy Nguyệt, không ngừng dụi đầu mình vào lòng cô.
Đúng là say rồi vẫn không quên làm trò đồ bại thế này!
Hy Nguyệt không đỡ anh ra, cũng chẳng biết Lục Lãnh Phong bị gì mà uống say bí tỉ rồi chạy đến bệnh viện như nhà mình vậy thế này.
” Bà xã…anh yêu em…anh yêu em…”.
” Anh yêu mỗi em thôi…anh…anh…huhu…”.
” Bà xã…đừng giận anh…anh không biết dỗ em…bà xã…huhu….”.
Lục Lãnh Phong không ngừng khóc cũng không ngừng nói, bộ dạng thế này ai nói đây là Lục tổng lạnh lùng cao ngạo không?
Hy Nguyệt vừa bất lực vừa buồn cười, cô đỡ anh nằm xuống, sau đó cúi sát lại gần mặt anh, nhẹ nhàng đặt lên môi Lục Lãnh Phong một nụ hôn.
” Em không giận anh nữa…được chưa?”.
Lục Lãnh Phong như đứa trẻ tìm hơi ấm, anh quơ tay ôm lấy Hy Nguyệt, vẫn chưa chịu nín khóc đây này.
Vợ dỗi chồng, chồng uống say rồi khóc như đứa trẻ.
Đúng là chuyện này quá hài hước rồi!
” Bà xã…bà xã…”. Trang này đang copy của Truyen.one
” Em ở đây, bà xã của anh đây “.
Lục Thiên Tư vừa đi vừa cười như thằng điên. Chứng kiến Lục Lãnh Phong thay đổi vì tình yêu như vậy.
Đó là sức mạnh của tình yêu đấy sao?
Lục Thiên Tư tiến đến thang máy, cửa thang máy mở ra, Liễu Ngân Bình đi ra.
Nhìn thấy anh, cô cúi đầu chào Lục Thiên Tư một cái, sau đó nhanh chóng lướt qua khỏi Lục Thiên Tư.
Lục Thiên Tư cũng không nhìn đến Liễu Ngân Bình, anh đi thẳng vào thang máy rồi bấm xuống tầng.