Mọi người ai cũng say sưa nói chuyện không để ý giờ giấc gì cả. Tiêu Tuyết bưng trà ra cho mọi người uống. Cô đang ngồi cười nói vui vẻ với bà hắn thì Tiêu Tuyết " bất cẩn " làm đổ hết trà lên quần áo của cô. Vì trà mới pha nên cô nhăn mặt vì nóng
Thấy vậy hắn liền lấy khăn lau quần áo cô
- em không sao chứ ?
- thiếu phu nhân thành thật xin lỗi cô.
- cô làm việc cái kiểu gì vậy hả ?
Hắn tức giận quát Tiêu Tuyết
- xin...xin lỗi thiếu gia thật tình tôi không cố ý.
- Hy cô ấy cũng đã nói không cố ý rồi mà. Em không sao đâu.
- con mau đưa con bé về phòng thay đồ rồi nghỉ ngơi luôn đi. Cũng không còn sớm nữa rồi chắc con bé cũng mệt
- dạ
- tụi con xin phép.
- ông bà ngủ ngon
- con cũng vậy.
Hắn gật đầu sau đó đưa cô về phòng
- Tiêu Tuyết lần sau cẩn thận hơn. Thằng bé rất ít khi nói nhưng tính nó có chút nóng nảy
- dạ. Con xin lỗi.
- ừm. Thôi con dọn đống đó đi rồi về phòng nghỉ ngơi
Tiêu Tuyết cúi đầu. ông bà đứng dậy đi về phòng. Cô ta trong lòng không khỏi tức giận
Về phía cô và hắn. Cô sau khi thay đồ xong thì ngồi ghế ở ban công mà ngắm nhìn sao, hắn thì từ phòng tắm đi ra thấy cô đang ngồi ngước nhìn những ngôi sao hắn đi tới ngồi kế cô ôm cô vào lòng
- ngồi đây sẽ bị cảm đấy.
- em muốn ngắm sao thêm tí nữa mà.
- được thôi nhưng mà phải để anh sưởi ấm cho em.
Hôn nhẹ lên mái tóc cô. Cô tựa đầu mình vào lòng ngực hắn. Hắn vòng tay ôm eo cô. Cô ngoan ngoãn nằm trong lòng ngực hắn
- bảo bối à chỉ còn chỉ còn ngày nữa thôi thì em sẽ là vợ của anh. Em vui chứ.
- ưm rất vui
Hắn đặt đầu mình lên đầu cô. Vì cô lùn hơn hắn chút
- em rất thích sao ?
Cô gật đầu
- chúng rất đẹp.
- phải rất đẹp nhưng anh lại thấy chúng lại không đẹp bằng em.
- dẻo miệng
Hắn cười hôn lên mái tóc nâu hạt dẻ của cô. Cô cảm thấy hơi mệt
- Hy à em mệt rồi.
- vậy chúng ta đi ngủ thôi nào.
Hắn đỡ cô đứng dậy đi về phía giường ngủ.
- em mệt em ngủ trước đi.
- anh làm gì ?
- anh phải chúc tiểu bảo bối của chúng ta rồi mới đi ngủ được
Cô cười nhìn hắn. Hắn cúi xuống nhìn cái bụng phẳng lì của cô mà xoa xoa lên đó
- con à con ngủ ngoan nha. Papa và mama đi ngủ đây.
Hắn hôn nhẹ lên đó sau đó nằm xuống giường cạnh cô, đắp chăn cho cả cẩn thận ôm lấy cô sợ sẽ chạm tới tiểu bảo bối làm tiểu bảo bối đau
- ngủ ngon bà xã của anh.
- ưm ngủ ngon
Hắn đặt nụ hôn lên môi cô rồi cả từ từ chìm vào giấc ngủ đẹp...
Sáng hôm sau cô và hắn định về thì bị bà của hắn giữ lại bảo ăn sáng xong rồi mới được về. Cũng đành nghe lời bà vậy dù dì cô đang mang thai không thể để tiểu bảo bối nhịn ăn sáng dù chỉ chút được
Sau khi ăn sáng xong thì cô và hắn trở về thành phố
- tạm biệt ngoại.
- đứa nhớ phải ghé thăm chúng ta đó.
Cô cứ vẫy vẫy tay chào sau đó khuất đi hình bóng họ. Cô có vẻ hơi buồn. Hắn nắm lấy tay cô sau đó đặt lên môi mình
- đừng buồn chúng ta lần sau sẽ tới nữa mà
- ưm. __ Cô cười gật đầu
Về đến thành phố thì cô liền đòi hắn phải chở qua nhà cha và mẹ. Hắn chiều cô nên cũng đồng ý
- cha mẹ. Anh Triệt
Họ đang ngồi trong nhà thì bất giác cô đi vào vui vẻ gọi tên họ.
- Nghi nhi.
Anh cô xoa xoa đầu cô. Hắn cùng lúc đó đi vào nhà. Hắn lãnh đạm đút tay vào túi
- cha mẹ
- Ngôn Hy, Nghi nghi qua đây ngồi đi
Mọi người đi lại chỗ ghế ngồi xuống
- qua hết ngày mai con đã thành vợ người ta rồi phải ngoan ngoãn nghe lời không được bướng có biết chưa
Cô gật đầu
- cha mẹ à. Con có tin vui muốn báo cho người
- không có người anh nào sao
- có anh mà.
- là chuyện gì
Cô vui vẻ ôm lấy cánh tay hắn
- tụi con đã có tiểu bảo bối rồi.
- thật sao con đang mang thai ?
- tốt quá ông à. Cuối cùng cũng có cháu để bồng rồi
- anh sắp lên chức cậu rồi sao ?
Cô cười
- bao nhiêu tháng rồi con gái
- ưm con mới có mà.
Cô áp mặt mình vào vai hắn vì ngại...
----------------
Tối ở Bạch gia lúc h
Cô và hắn đang ngồi xem phim thì bất ngờ Tống Dương, Lãnh Phong và Triệt đi vào
- người anh em.
- Nghi nhi
- anh.
Thấy anh cô vui vẻ rời khỏi hắn mà chạy lại ôm lấy anh khiến cho con người nào đó không khỏi ghen
- đến có việc gì sao ? Cả người.
Hắn đi tới chỗ cô đang đứng cùng Triệt
- thì rủ đi chơi đó
Hắn kéo cô về lại mình
- Hy mạnh tay quá làm em đau
Hắn không nói gì vì hắn vẫn còn ghen kia mà nhưng mà dịu dàng xoa đầu cô
- cả người đi chung sao ?
Cô chỉ tay về phía người họ
- bạn mà sao không quen cho được. Ngôn Hy này đi chơi không ở quán Bar đó
Nghe tới bar cô liền hớn hở vì cô chỉ đi đúng có lần duy nhất là bị hắn mắng cho trận lại còn bị phạt nữa nên từ đó cô đã được đi nữa đâu
Lay lay tay hắn
- Hy đi đi cho em đi nữa
- không. Chúng tôi không đi đâu các cậu đi đi
- thật sao chán vậy. Không có cậu đi sao mà vui được
- Hy đi đi mà. Em muốn đi
- anh nói không là không.
- nếu Bạch phu nhân muốn đi như vậy thì cho cô ấy đi đi. Chiều vợ mình chút đi
- Không Được.
Đột nhiên cả người Triệt và hắn đều nhất quyết đồng thanh lên tiếng làm cô giật mình
- sao...sao thế
- em ở nhà không đi bar.
lần nữa cả lại kiên quyết đồng thanh
- chỉ là đi chút thôi mà ông
- phải đó Hy cho cô ấy đ....
Hắn liếc nhìn sang Dương, thấy ánh mắt sắc bén ấy anh cũng câm nín không nói gì
- ông xã, anh Triệt ~ cho em đi chút thôi mà....
-------------
- Hết Chap