Nghe thấy tiếng đồ vỡ hắn lo lắng gõ cửa
- Nghi nhi em không sao chứ
Lại không gian im lặng không ai trả lời hắn lo lắng cho cô nên tự ý vào xem cô thế nào thì vừa mở cửa ra thấy cô nằm dưới mặt sàn lạnh lẽo cùng với những mảnh thủy tinh vỡ
Hắn chạy tới bên cô đỡ cô dậy
- Nghi nhi à
Cô đã ngất rồi sao ? Hắn bế cô lên rồi đặt cô nằm ngay ngắn trên giường. Hắn đau lòng vuốt má cô
- thiếu gia, thiếu phu nhân không sao chứ ?
Tiêu Tuyết đi vào mặt vô cùng lo lắng hỏi
- cô ra ngoài đi chuyện ở đây tôi lo được rồi
- dạ thiếu gia
Nói rồi cô ta quay lưng bỏ ra ngoài. Tức thật. Hắn lại đuổi cô ta ra ngoài. Nhưng không sao. Bây giờ tình trạng sức khỏe cô không được tốt cũng phải thôi. Bây giờ chắc có lẽ sẽ ảnh hưởng đến thai nhi nhỉ. Cô ta nhếch môi cười
- " phải gọi cho anh ta biết mới được "....
Nghĩ rồi cô ta bước xuống lầu.... Trong phòng hiện giờ hắn đang rất lo lắng cho cô và cảm thấy hơi rối nữa. Hắn lập tức lấy điện thoại gọi cho Jenni đến
- Jenni đến nhà tôi ngay lập tức
- được rồi
Có chuyện gì xảy ra sao ? Tại sao hắn nói có vẻ rất gấp và lo lắng nữa. Không nghĩ nhiều Jenni liền lấy đồ rồi chuẩn bị đi thì Dương đi tới
- em định ra ngoài sao ?
- phải. Anh mau đưa em tới Bạch gia đi.
Thấy cô gấp gáp như vậy anh cũng luống cuống gật đầu rồi đi lấy xe....
Không lâu sau cả người đều có mặt tại Bạch gia và đang trên phòng cô và hắn
Vừa vào thấy cô nằm trên giường còn hắn vô cùng lo lắng Dương cất tiếng hỏi phá vỡ bầu không khó yên ắng này
- cô ấy làm sao vậy
- Jenni mau tới khám cho cô ấy đi
Jenni đi tới xem cô như thế nào ròi khám cho cô
- cô ấy sao rồi
- sức khỏe suy yếu
Cô liếc nhìn hắn lạnh lùng nói
- có phải không vậy. Tôi đã bảo anh là cô ấy đang mang thai không thể để cô ấy kích động chuyện gì và buồn bực chuyện gì cả nếu không sẽ ảnh hưởng tới thai nhi thì phải làm sao đây. Hiện tại tình trạng cô ấy đang yếu hơn thế nữa cô ấy lại đang mang thai
- vậy bây giờ phải làm gì
- tôi sẽ lấy cho anh đơn thuốc bồi bổ. Và nhớ cho cô ấy ăn xong rồi mới uống
Nói xong cô ra ngoài Dương đi theo. Còn hắn ở lại với cô. Cô dần mở mắt ra thấy cô tỉnh lại hắn không khỏi vui mừng
- Nghi nhi em tỉnh lại rồi
Cô có gượng dậy hắn cũng giúp cô. Lưng cô tựa lên tường hắn sợ cô sẽ bị đau lưng nên lấy cái gối lót cho cô
- anh có thể rót cho em ly nước được không
Giọng nói có chút yếu của cô cất lên nói với hắn. Hắn nhanh chóng rót ly nước cho cô uống
- cảm ơn
- anh....xin lỗi
- anh đã làm sai gì ?
Mỗi lần cô giận hắn chuyện gì hắn đều xin lỗi cô và cô đều nói câu " anh đã làm sai gì ? " với hắn
- anh anh không nên tức giận như vậy với em dù gì em cũng đang mang thai
- anh cũng nhớ tới việc em đang mang thai vậy mà lại làm em đau
- anh...
Nhìn xuống cổ tay cô thấy có dấu bầm tím hắn không khỏi đau lòng, hắn tự trách bản thân vì sao lại làm cô đau kia chứ. Chỉ vì Tiêu Tuyết mà hắn đối xử như vậy với cô ? Cô ta thật không đáng mà. Hắn phải biết cô không phải là người như vậy cô không muốn giải thích với hắn vì cô biết cho dù có giải thích hắn cũng sẽ không tin cô
Bạch Ngôn Hy à Bạch Ngôn Hy đáng lí ra mày phải tin cô ấy chứ chẳng lẽ suốt thời gian qua mày sống chung với cô ấy mày không hiểu cô ấy hay sao ? Mày phải biết tại sao sự việc lúc đó lại diễn ra như vậy. Không có lửa thì làm sao có khói. Chắc chắn là có nguyên do sự việc này
- anh xin lỗi Nghi nhi. Đáng lí anh phải tin em mới đúng. Anh phải biết em không phải là những người đó
Cô không nói vì chỉ nhìn hắn. Hắn cầm tay cô lên xoa dịu đi vết bầm tím ở cổ tay rồi ôn nhu hôn lên đó lúc này cô chợt muốn òa lên khóc thì hắn đã ôm trọn cô vào lòng
- tên đáng ghét chết dẫm nhà anh. Bạch Ngôn Hy
Hắn khẽ cười
- ngoan nào
Hắn hôn lên má cô rồi buông cô ra
- mẹ con chắc đói rồi anh sẽ vào bếp làm cháo cho em ăn
- ưm
Cô gật đầu. Hiện tại cô đói muốn chết đây này. Bởi vì cô chỉ ăn mỗi cử sáng còn cử còn lại thì nhịn không ăn
Hắn cười yêu thương cưng chiều hôn lên môi cô
- ngoan ở đây chờ anh. Sẽ không lâu đâu
Cô ngoan ngoãn gật đầu, hắn hài lòng rồi đứng dậy đi ra ngoài làm cháo cho cô ăn
Tiêu Tuyết sau khi gọi điện thoại cho người nào đó xong thì quay lại xem người họ hiện ra sao rồi gì bất giác đứng ngoài cửa nghe được những lời xin lỗi mà hắn nói với cô kèm theo sau đó là nhưng lời nói ngọt ngào có ôn nhu có yêu thương cưng chiều còn hôn lên môi cô khiến Tiêu Tuyết thoát chốc không khỏi tức giận vì điều này
- " cô giỏi lắm Triệu Vân Nghi, cứ chờ đó đi "
Cô ta hừ lạnh tiếng rồi bỏ đi. Cô vốn biết cô ta ở bên ngoài
- " Tiêu Tuyết cô đừng nghĩ chỉ vì chuyện cỏn con này mà có thể chia cắt được tôi và Ngôn Hy...."
---------------
- Hết Chap