Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về

chương 450

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 450: Tâm cơ

“Chị, cho tôi đi nhờ một đoạn được không? Giúp hộ giúp hộ?” Dáng vẻ Âm Nguyệt giả vờ đáng thương, hai tay xoa xoa: “Một đoạn đường thôi được không? Trường học cách đây rất xa”

Mục Lâm Kiên đi qua nhìn thấy Vũ Vân Hân ngồi ở trong xe.

Âm Nguyệt chú ý đến anh ánh mắt nhìn qua: “Nếu như chị không đưa, tôi liền không đi nữa”

Cô ta chính là muốn Vũ Vân Hân khó chịu trước mặt Mục Lâm Kiên.

“Cầm lấy gọi xe!” Vũ Vân Hân rút từ trong túi áo ra 300 nghìn kéo cô ta đến bên hành lang, sau khi nhét tiền cho Âm Nguyệt, lên xe, giãm chân ga trực tiếp lái từ bên cạnh Âm Nguyệt đi.

Muốn lên xe của cô, không có cửa!

“AI” Một tiếng hét, vang vọng ở bãi đỗ xe.

Sau khi Vũ Vân Hân nhìn qua kính thì thấy Âm Nguyệt ngã ở trên sàn.

“Đau quá!” Biểu tình Âm Nguyệt đau khổ, nhìn mắt cá chân của mình, vừa động nhẹ thì dáng vẻ giống như rất đau.

Dáng vẻ không đứng dậy nổi, đành bò đến một bên trước cột đá, chống người mới dậy được.

Mỗi một bước cô ta đi đều bị Vũ Vân Hân nhìn ở trong mắt.

Thật sự đụng vào rồi?

Vốn dĩ Vũ Vân Hân kĩ thuật lái xe không tốt tự nghi ngờ nhìn đầu xe của mình, vừa nãy căn bản không đụng đến cô ta, tại sao cô ta liền ngã xuống đất rồi?

Âm Nguyệt ngã xuống đất , mỗi một bước đi đều nhìn có vẻ vô cùng đáng thương.

“Bíp bíp bíp..”

Xe của Mục Lâm Kiên vừa hay lái từ trong gara ra.

Cô ta vội vã đi từ hành lang đến một bên, nhưng chân tập tênh, hành động vô cùng vụng về.

Rõ ràng là muốn nhường đường, nhưng cô ta đi từ bên trái đến bên phải, cảm giác đi qua đường rất khó nhọc.

Tài xế không thể không dừng lại, để cô ta qua trước.

Bật đèn xe lên, vừa hay chiếu rọi trên cơ thể nhỏ nhắn mềm mại của cô ta.

Nhìn qua cửa kính của xe, cô ta chú ý đến Mục Lâm Kiên ngồi đăng sau ghế lái đang nhìn về hướng của cô ta.

Cô ta biết điều quay mặt qua nhìn vào trong xe.

Ánh mắt đúng lúc đối diện ánh mắt lạnh lùng của Mục Lâm Kiên.

Cường thế uy nghiêm đó giống như tôn vương, cao không với được, nhưng khiến cô ta vừa nhìn liền yêu.

Cả người loạng choạng ngã đến trên xe của Mục Lâm Kiên.

Âm Nguyệt sợ hãi không yên, nhanh chóng xin lỗi, dùng ống tay áo mạnh mẽ lau chùi nơi cô ta chạm đến.

chỉ lãng phí với người mình thích.

Vệ sĩ lập tức xuống xe, kéo Âm Nguyệt đến một bên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio